Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Nuôi cá thư giãn


Trục quân sự Bắc Kinh-Phnom Penh: Thêm một mối lo cho Thái Lan và Việt Nam

một mối lo cho Thái Lan và Việt Nam

Ngày 30.1, theo hãng tin Reuters, trong một buổi lễ kín đáo tại Phnom Penh ngày 23.1.2013, thứ trưởng bộ Quốc phòng Campuchia (CPC) Moeung Samphan và Phó tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc, tướng Thích Kiến Quốc (Qi Jianguo), đã ký kết một thỏa thuân về hợp tác quân sự song phương.

Thứ trưởng Quốc phòng Campuchia Moeung Samphan (phải) và phó tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc, tướng Thích Kiến Quốc (trái) tại trụ sở bộ Quốc phòng Campuchia ngày 23.1.2013. Ảnh: internet

Bắc Kinh sẽ tài trợ cả trăm triệu USD cho Phnom Penh để mua vũ khí của Trung Quốc, đồng thời tiếp tục công tác huấn luyện cho quân đội CPC.
Theo giới phân tích, sự tăng cường đáng kể hợp tác quân sự Bắc Kinh-Phnom Penh chắc chắn sẽ làm cho hai láng giềng lớn của CPC là Thái Lan và Việt Nam lo ngại.
Trong khuôn khổ thỏa thuận vừa ký, như vậy là CPC sẽ có tiền để mua ngay 12 chiếc phi cơ trực thăng loại Zhi-9 do Trung Quốc chế tạo, một hỗ trợ đáng kể cho Quân đội Hoàng gia CPC.
Đây không phải là lần đầu tiên mà Bắc Kinh đóng vai người cung cấp trang thiết bị quân sự cho chính quyền Hun Sen.
Vào năm 2010 chẳng hạn, Trung Quốc đã cung cấp cho quân đội CPC 250 chiếc xe jeep và xe vận tải.
Lẽ dĩ nhiên, Bắc Kinh không phải là nước duy nhất có hợp tác quân sự với Phnom Penh, nhưng trong bối cảnh CPC càng lúc càng biểu lộ thái độ thần phục Trung Quốc, việc hai nước này tăng cường hợp tác quân sự không khỏi gây quan ngại nơi hai láng giềng là Thái Lan và Việt Nam - từng có vấn đề với CPC trong thời gian qua.
Quốc gia trước mắt lo ngại nhất có lẽ là Thái Lan. Nhật báo Bangkok Post, trong số ra ngày hôm qua, 28.1.2013, đã không ngần ngại thẩm định: buổi lễ ký kết thỏa thuận hợp tác quân sự Trung Quốc-CPC hồi tuần trước, tuy được tổ chức đơn giản, nhưng chắc chắn sẽ gây xáo trộn trong khu vực.
Sỏ dĩ Bangkok lo ngại, đó là vì trong những năm gần đây, tranh chấp với Phnom Penh về đền Preah Vihear ở vùng biên giới giữa hai nước đã nổ bùng thành xung đột võ trang, gây tổn thất nhân mạng nơi cả hai phía.
Trong bối cảnh tranh chấp này chưa được giải quyết, mọi yếu tố có thể giúp quân đội CPC tăng cường thực lực đều trở thành một mối hiểm nguy cho Thái Lan.
Mối lo của Thái Lan lại càng lớn hơn khi cũng vào tuần trước, các quan chức của ngành đường sắt Trung Quốc cũng đã ký một thỏa thuận thiết kế, tài trợ và xây dựng một tuyến đường sắt dài 404 km, chạy từ đền Preah Vihear đến Koh Kong, một tỉnh đảo CPC không xa bờ biển Thái Lan.
Tuyến đường sắt này chạy song song với gần như với toàn bộ đường biên giới Thái Lan – CPC, do đó sẽ là một lợi thế chiến lược rất lớn, cho phép Phnom Penh dễ dàng chuyển quân nếu chẳng may xung đột bùng nổ giữa hai nước.
Còn đối với Việt Nam, thái độ thân Trung Quốc của CPC, phá hoại lập trường thống nhất của ASEAN trên hồ sơ tranh chấp Biển Đông, thể hiện trong suốt năm 2012 vừa qua, đã cho thấy là Phnom Penh sẵn sàng vì lợi ích riêng của mình mà quên đi quyền lợi chung của toàn khối, kể cả của nước bạn đã từng giúp CPC thoát khỏi chế độ diệt chủng Khmer đỏ.
Mặt khác, trong lãnh vực quân sự, chắc chắn Việt Nam chưa quên thời kỳ Trung Quốc chi viện ồ ạt cho lực lượng Khmer Đỏ để tấn công vào sườn phía Nam của Việt Nam.
Vào thời đó, rõ ràng là hợp tác quân sự Trung Quốc-CPC rất chặt chẽ. Câu hỏi đặt ra là liệu lịch sử có tái diễn hay không?

MỘT SỐ NHẬN ĐỊNH CHƯA CHUẨN XÁC VỀ TỐ HỮU CỦA NHÀ THƠ HỮU THỈNH


NHÀ THƠ ĐỖ HOÀNG.

Nhà thơ Hữu Thỉnh có bài viết Tố Hữu, nhà thơ của nhân dân; đó là nhận định, đánh giá không đầy đủ và không chính xác.(1)
Xin mạn đàm về một chút chữ nhân dân. Từ lâu rồi chúng ta hay dùng hai chữ nhân dân một cách lạm phát, có khi không chính xác, ép buộc cho nó, như Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân, Tòa án nhân dân, Viện kiểm sát nhân dân, Quân đội nhân dân, Công an nhân dân… Thật ra nó là của Nhà nước của một thể chế chính trị.
Chúng ta phải đấu tranh với sự cứng nhắc của ngôn ngữ. Những từ như Nhân dân, Dân chủ đã mất đi ý nghĩa của chúng. Bất cứ người nào có thể tổ chức những cuộc bầu cử đều coi mình là người dân chủ, người của nhân dân (G. García Marquez) .
Các thể chế độc tài, toàn trị cổ kim còn dùng nó như là một sự mị dân. Cái gì cũng của nhân dân, nhưng thực tế nhân dân là người ở dưới quyền chính trị không có cái gì cả.
Từ Nhân dân là chữ Hán, ghép chữ nhân và chữ dân lại với nhau. Hai chữ này ở Trung Quốc cũng ghép để đặt tên báo chí và ấn phẩm, như: “Nhân dân nhật báo.”. Tờ Nhân dân nhật báo của Đảng cộng sản Trung Quốc báo của Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng như tờ Nhân Dân của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Chữ “nhân’ ai cũng biết nghĩa chính của nó là chỉ người. Người là giống khôn ngoan nhất trong loài động vật. Chữ “dân” cũng chỉ người, dân, người thuộc dưới quyền chính trị. Thì “nhân dân” là người thuộc dưới quyền chính trị.
Nhà thơ Tố Hữu là nhà thơ của đảng cầm quyền – Đảng Cộng sản Việt Nam (Đảng ta là Đảng cầm quyền – Lời Hồ Chủ tịch).

Điều này nhà thơ Tố Hữu đã tự bạch và ông nhiều lần khẳng định:
Trái tim anh đó chia ba phần tươi đỏ

Anh dành riêng cho 

Đảng phần nhiều,
Phần cho thơ, phần để em yêu
Em xấu hổ thế cũng nhiều anh nhỉ.
Rôi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chí.
(Bài ca xuân 61)

Phần cho người yêu cũng là phần của Đảng. Vì người yêu cũng là đồng chi, đảng viên với mình!
Có một giai thoại là một giáo viên văn cấp 3 dạy văn ở huyện Hoài Đức (Hà Tây cũ) khi giảng đến đoạn trái tim chia ba phần ông ta đã đứng giữa bục giảng cười lên sằng sặc như kẻ cuồng làm cho học sinh hoảng hốt, giáo viên đồng nghiệp hết hồn, ban giám hiệu thì miệt thị khi ông nói:
“ Trái tim chia như tướng Trần Bình chia thịt cho quân lính, Trần Bình phân nhục thậm công (Tướng Trần Bình chia thịt cho quân lính rất công bằng). Vồn xưa Trần Bình xuất thân là đồ tể, bán thịt.) thì choa chịu không dạy nổi Phần cho thơ cũng là của Đảng, cho ẻ vào cái giáo dục của các ông, choa về đi cày kiếm gạo. Ông giáo viên bỏ về đi cày thật!
Phần cho thơ, thơ cũng của Đảng:
Làm bí thư hoài có bí thơ?

Rằng thơ với đảng nặng duyên tơ…

Mẹ không còn nữa, con còn đảng
Dìu dắt con khi chửa biết gì…
Tố Hữu trăm phần trăm là nhà thơ của Đảng.
Và Tố Hữu dành rất nhiều thi phẩm để ngợi ca Đảng mình và lãnh tụ của mình:
Đảng ta đó trăm tay nghìn mắt

Đảng ta đây xương sắt da đồng
 (Ba mươi năm đời ta có Đảng)
 
Như đứa trẻ sinh nằm trên có

Không quê hương sương gió tơi bời

Đảng ta sinh nở trên đời
Một hòn máu đỏ nên người hôm nay…

(Ba mươi năm đời ta có Đảng – đã dẫn)
4 nhận xét:

31.1.2012: TOÀN CẢNH BÀ CON DƯƠNG NỘI PHÓNG HỎA CÔNG QUYẾT GIỮ ĐẤT

 .
TẠI NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM NĂM 2013 
CẢNH TƯỢNG BÀ CON DƯƠNG NỘI GIỮ ĐẤT NGÀY 31.1.2013

JJ
9h30 sáng nay, ngày 31-1 chính quyền phường Dương Nội đề nghị quận Hà Đông ra quân đàn áp dân giữ đất. Lực lượng hơn 200 gồm dân phòng, đầu gấu, công an, thanh tra giao thông. Sau gần 1 tiếng với trống kẻng, hoả công, phân thối thì lực lượng đàn áp đã tháo chạy.

Tin 16h: Cũng trong chiều nay tại một địa điểm khác tại Dương Nội, trước sự phản công mạnh mẽ của bà con Dương Nội, một công an trong đoàn đàn áp đã bị thương phải đi cấp cứu”. 

Danh sách link clip Dương Nội trên you tube.

http://youtu.be/OHzGFB6FLQk

http://youtu.be/TwH5iYVfQGk

http://youtu.be/CUVxeBBsByo

http://youtu.be/lxVlqiOrg50

http://youtu.be/61w5E1YxFRM

http://youtu.be/-Aaf4-6VlpQ

http://youtu.be/fgnwbh_zx94

http://youtu.be/EviWADsWPqI

http://youtu.be/Tf3sSqaUdVw

http://youtu.be/E8H8Wejkb7E

http://youtu.be/pKqNWEAeHgk

http://youtu.be/0AeAAcwRYlY

http://youtu.be/470Dy8O3xrg

http://youtu.be/xqYojSe5b1E

http://youtu.be/fS3NdpE7aH8

http://youtu.be/W0jrdp098iY 


Hình ảnh người sống và người chết Dương Nội dùng hỏa công 
quyết giữ từng tấc đất của cha ông:







 

17 nhận xét:

  1. "Nông dân có ruộng cày" là đây ư, thật là ...1 cú lừa thế kỉ ?! David Copperfield chỉ sếp thứ 2 nếu mọi người tìm hiểu về Việt nam quê hương tôi !
    Trả lời
  2. Tai sao ho cu cuong che vao dip giap Tet the nhi? Phai chang ho muon long troi oan han?
    Trả lời
  3. Ngày kia ông Táo chầu Trời
    Xin tâu Ngọc Đế một lời cho minh.
    Côn đồ liên kết cảnh binh
    Hai mươi tháng Chạp ngày kinh hoàng này.
    Ra tay đàn áp dân cày
    Ức dân cướp đất ban ngày thanh thiên.
    Xanh kia thăm thẳm từng trên
    Thấu chăng cho những dân hèn thế gian.
    Trả lời
  4. Trào nước mắt, sắp Tết rồi, với người VN cái Tết luôn thiêng liêng, sao tàn ác thế!
    Trả lời
  5. Bà con cần cảnh giác trước việc một công an bị thương phải đưa đi cấp cứu . Có thể đây mới là mục đích của trận càn . Nay mai họ sẽ lại điều tra bắt bớ với lý do chống người thi hành công vụ .
    Trả lời
    Trả lời
    1. Dung vay. Ba con Duong noi hay can trong
  6. Mong nhân dân Dương Nội gặp may mắn trong dịp này , nhưng cũng phải nói là chính quyền nơi các bác còn kém đấy chứ như quê em thì các bác nhừ đòn với đại tá ca rồi hềhềhề !
    Trả lời
    Trả lời
    1. Ai dám sánh với Đại...Ca của các bác!
  7. Năm hết Tết đến , cưỡng chế lãnh thưởng chắc ?
    Trả lời
  8. Tôi đã ngồi xem hết các đoạn phim. Ứa nước mắt. Ngủ không được. Lòng ngổn ngang, vừa kính phục vừa đau xót cho người nông dân nước tôi.

    Với các bác có ít thời gian, chưa thể xem hết tất cả các đoạn video clip trên (do ít là hai người quay khác nhau), tôi xin giới thiệu 5 clip tiêu biểu sau, tạm đủ để theo dõi diễn biến theo thứ tự thời gian:

    Đoàn cưỡng chế đến, chứng kiến một cảnh tượng... (phải nói là) kỳ lạ, và theo tôi là cảnh tượng phi thường!
    http://youtu.be/-Aaf4-6VlpQ

    Nói qua nói lại. Rồi giằng co. Có vẻ như đội cưỡng chế quyết định thử 'mạnh tay' xem sao. Bà con bèn rút xuống ruộng, bắt đầu trận hỏa công của mình:
    http://youtu.be/EviWADsWPqI

    Nổi trống chiêng, nổi lửa:
    http://youtu.be/E8H8Wejkb7E

    Mẹ già thúc trống trận. Các chị gõ chiêng liên hồi. Trống, chiêng để đánh thức hồn ai?
    Khói lửa mịt mù:
    http://youtu.be/0AeAAcwRYlY

    Thắng rồi! Đoàn cưỡng chế đã rút lui, chỉ còn lại dân với dân, sẵn sàng cho 'trận chiến' mới.
    DÂN TA CÒN ĐÓ, AI ƠI!
    http://youtu.be/W0jrdp098iY
    Trả lời
  9. Trông khói lửa như trong các trận chiến ở "Tam quốc" ấy nhỉ.
    Trả lời
  10. '' phèng la trống giục vang trời'' xem những thước phim đau xót này, tôi đang khóc đây... Hỡi những người dân khốn khổ, chúng dùng sức mạnh bạo tàn, mất đất thì còn sống làm gì. Xin lỗi các bà các chị,các em, đức hạnh đối với phụ nữ VN là ngàn vàng nhưng đất mất nhà tan thì còn sống để làm gì??? xin một ngàn lần xin lỗi bà con. Bà con hãy cửi hết quần áo ra, khỏa thân sống mái với lũ quỉ, hãy chèn mình trước xe, máy ủi của chúng để những thước phim sẽ thức tỉnh lương tri nhân loại toàn thế giới. Tôi đang khóc đây bà con ơi.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Xem clip, tôi thấy khu đất cưỡng chế nằm sát con đường hai chiều có khá nhiều xe qua lại, kể cả xe tải lớn. Theo tôi, nếu đội cưỡng chế làm mạnh quá - có thể họ sẽ trở lại? - bà con không nên bám trụ dưới ruộng mà hãy kéo 'trận chiến' lên đường, tràn ra cả hai chiều. Chỉ trong chốc lát là đường sẽ kẹt cứng hai đầu. Bà con ở gần đó hoặc các vùng lân cận có thể chạy xe đến hỗ trợ bằng cách làm cho kẹt thêm.
  11. Trời chu đất diệt bọn cướp đất của nhân dân.
    Trả lời
  12. Xem mấy cái videos mà thắc mắc cái tổ chức chết tiệt nào công bố cái xứ này là nơi "Hạnh phúc thứ nhì thế giới"
    Trả lời
  13. Loạn!
    Đúng là loạn thật rồi!
    Trả lời
  14. Không ai kêu gọi dân chúng về ủng hộ họ sao? Nếu cư ́ im lặng mãi thì họ chết chắc!
    Trả lời

CHUYỆN ÔNG ĐỖ MƯỜI VỚI CÔ LÝ MỸ


Chiều 21-3-1978, Hội trường của trường đảng Nguyễn Ái Quốc II, Thủ Đức, như nghẹt thở. Mấy trăm cán bộ cơ quan trung ương và các tỉnh, thành phố phía Nam được triệu tập về đây từ hai, ba ngày trước. Ăn, ngủ ngay tại đây, nội bất xuất, ngoại bất nhập, công an giám sát chặt chẽ. Tôi là phóng viên báo Tiền Phong, Trung ương Đoàn trưng dụng làm “nhiệm vụ đặc biệt” cũng  nằm trong số đó.
Nhiệm vụ đặc biệt gì không ai được biết. Qua vài thông tin rò rỉ, các “quân sư quạt mo” nhận định chuẩn bị đánh tư sản thương nghiệp, mật danh X-3,  dưới sự chỉ huy của “Bàn tay sắt” Đỗ Mười và giờ G đã điểm! Khi đó, ông Đỗ Mười là Phó Thủ tướng kiêm nhiệm Trưởng ban Cải tạo Công thương nghiệp Xã hội chủ nghĩa, phụ trách vấn đề cải tạo Công thương nghiệp XHCN tại miền Nam.
            
Hôm đó, ông Đỗ Mười mặc chiếc quần Kaki màu cà phê đậm, chiếc áo Sơ mi ngắn tay cùng màu, chân đi dép. Ông có khổ người khệnh khạng, mặt chữ “nãi”, trán ngắn đầy nếp nhăn, miệng cá trê, bờm tóc dựng trông rất dữ. Tôi đã được nghe nói nhiều về tính bốc đồng, nóng nảy của ông Đỗ Mười, hôm  đó được giáp mặt, quả đúng vậy.
             
Đúng như mọi người dự đoán, chiến dịch X-5 đã bắt đầu.
            
Ông  Đỗ Mười đọc Quyết định của Thủ tướng, đọc Chỉ thị 100 - CP, và triển khai kế hoạch cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh tại thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh phía Nam.  
Ông nói: “Từ sau giải phóng chúng ta đã thực hiện X-1, tập trung bọn ngụy quân, ngụy quyền học tập cải tạo. Đã thực hiện X-2 đánh bọn tư sản mại bản. Bây giờ chiến dịch X-3, quyết liệt nhất, nhằm tiêu diệt tận gốc rễ chủ nghĩa tư bản, tay sai  đế quốc Mỹ…
      
“Đánh rắn phải đánh dập đầu, ta đã đánh dập đầu rồi, nhưng con rắn tư bản đánh dập đầu nó chưa chế, cái đuôi nó còn nguy hiểm hơn cái đầu. Không giần cho nát cái đuôi của nó, thì nó vẫn tác oai tác quái phá chúng ta. Vừa qua kẻ nào vơ vét mì chính (bột ngọt), vải vóc, đường, sữa đầu cơ trục lợi, rồi lại đổ tội cho nhà nước ta chuyển ra Bắc nên thị trường khan hiếm? Chính là bọn tư sản thương nghiệp! Kẻ nào tích trữ thóc gạo để dân ta đói? Chính là bọn đầu nậu lúa gạo. Tôi hỏi các đồng chí, kẻ nào cung cấp lương thực, thực phẩm cho tổ chức phản động trên Lâm Đồng chống phá cách mạng? Kẻ nào? Chính là bọn tư sản đấy! Bọn gian thương đầu cơ, phá hoại, bọn ngồi mát ăn bát vàng, rút rỉa máu xương đồng bào ta, ngăn cản con đường tiến lên xã hội chủ nghĩa của đảng ta ...”.
14 nhận xét:

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Dân Dương Nội giữ đất

385188_308854935884121_101482021_n
 Ảnh lấy từ blog NXD ( tại đây).Hình ảnh trên cánh đồng Dương Nội ( Hà Đông- Hà Nội) thật đau thương: Continue reading

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Nguyễn Bá Thanh tuyên chiến với tham nhũng


HIẾN PHÁP, TÊN NƯỚC VÀ CHIẾC MẶT NẠ CỦA THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ


Ngồi điểm lại, hầu hết những cái tên nước mỹ miều đều là tấm mặt nạ che đậy cái thú tính của chính khách hòng mỵ dân để kiếm ăn, và kiếm danh.
Sau khi hoàn thành các cuộc cách mạng vô sản tắm máu, hầu hết các chính khách theo con đường của Lenin vạch ra đều đặt cái tên nước rất mỹ miều, để che đậy tham vọng thú tính của mình.
Đứng đầu là anh cả đỏ Trung Hoa, Mao đã đặt cái tên có chữ nhân dân, để thể hiện con đường đi của mình là theo con đường tam dân của Tôn Dật Tiên sao chép từ nước Mỹ. Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, nghe rất đẹp, rất vì dân, của dân, và do dân, nhưng trải qua hơn 60 năm qua, Trung Hoa chưa bao giờ là một chế độ vì nhân dân, của dân và do dân.
Một số nước còn sót lại có cái tên nước gắn với chữ nhân dân, cũng bắt đầu bằng con đường cách mạng vô sản, tắm máu dân, rồi sau đó đàn áp nhân dân và bóc lột nhân dân cũng không kém Trung Hoa là, Cộng Hòa Dân chủ Nhân dân Lào, Cộng Hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Cộng Hòa Nhân dân Banglades, và sau 1945 thì Việt Nam cũng có cái tên, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa!
Sau sụp đổ Đông Âu và Liên Xô, đầu thập niên 1990s hàng loạt khoảng gần 30 quốc gia đổi tên và bỏ chữ Nhân dân mỹ miều, mỵ dân của nước để trở thành các nước Cộng hòa hoặc Liên bang. Và hầu hết các nước  này sau khi đổi tên đều hướng nền chính trị đi theo con đường mà người dân có chút cái gì gọi là của dân, vì dân và do dân.
Sau khi Myanmar rút cái tên dài dằng dặt gắn với mỹ từ Xã hội chủ nghĩa là, Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Liên Bang Myanmar để đổi thành Cộng hòa Liên bang Miến Điện thì có một điều đặt biệt là, cái tên nước còn gắn với cái ngữ "Xã hội chủ nghĩa" thì trên thế giới này chỉ còn có 2 quốc gia. Đó là, đứng đầu có nước Việt Nam - Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam - cái tên này chính thức ra mắt cái mặt nạ thú tính vào ngày 02/7/1976, sau cuộc trường kỳ tắm máu 20 năm, mà cả 2 miền các chính khách đều làm tay sai cho ngoại bang, để dân tộc và tổ quốc làm tấm bia đỡ đạn cho các cường quốc 2 phe hắc bạch chạy đua vũ trang và thử vũ khí. Một nước thứ hai, đến giờ này vẫn còn nội chiến, nhưng tên nước gắn với "mỹ từ" Xã hội chủa nghĩa là, Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Dân chủ Sri Lanka. Hiến pháp của 2 nước Xã hội chủ nghĩa này viết theo Chủ nghĩa xã hội, nhưng cho tới giờ này cả thế giới loài người chưa có đủ khả năng trí tuệ hiểu chủ nghĩa xã hội là gì ngoài cái chủ nghĩa xã hội Phát Xít Đức, nên bèn copy cái điều 6 hiến pháp của Hitler và của Liên Xô cũ để làm điều tiên quyết trong hiến pháp của mình, hòng độc quyền ăn chia và cai trị dân.
Nhân dân, nhưng chưa bao giờ là của nhân dân, mà là của các ông chủ chính khách độc tài, thú tính và bẩn kiệt. Dân chủ mà không dân chủ vì hầu hết các nước này có hiến pháp và luật pháp chỉ để làm kiểng, còn việc hoạt động cả hành pháp, tư pháp lại xem lập pháp là cái bồn cầu để ngồi lên xả chất thải. Xã hội chủ nghĩa lại càng là khoa học viễn tưởng giữa thế giới loài người. Đó là thực tế khách quan của lịch sử nhân loại đã minh chứng trên hầu hết các nước có các "mỹ từ" và "mỵ từ" này.
Tên nước càng mỹ miều thì ẩn sau nó là một mưu đồ xấu xa và bẩn kiệt nhất của chính khách cầm quyền. Thà cái tên đơn giản như Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ mà lại rất nhân bản, rất dân chủ và rất tự do, luôn thực hiện đúng với tuyên ngôn độc lập mà ngay cả hầu hết các nước có cái tên mỹ miều kia đều phải mượn làm chiếc mặt nạ để mỵ dân.

Gần đây các lãnh đạothink tanks của đất nước mình bắt đầu bạch hóa chuyện lừa dối và thảm kịch suy đồi văn hóa có thể làm sụp đổ chế độ. Chiếc mặt nạ đã được mang vác hơn nửa thế kỷ đã đến lúc ai cũng không thể mang để lừa dối nhau. Thôi thì đã đến lúc cần thay đổi tên nước, và hiến pháp để có một sự thay đổi chính trị toàn diện cho con người ta sống với nhau tử tế hơn.
Asia Clinic, 10h24' Chúa nhựt, 27/01/2013

Nghèo đói là trường đại học tốt nhất.


Đây là bài viết vô cùng cảm động của một tiến sĩ người Hoa ở trường Harvard ngợi ca người mẹ nghèo khổ đã nuôi ông thành tài. Bà đã nói với con trai như là một chân lý: "Nghèo đói là trường đại học tốt nhất. Nếu con có thể tốt nghiệp trường đại học này, thì những trường đại học như Thiên Tân, Bắc Kinh con chắc chắn đều đỗ…."


Ngày 5/9/1997, là ngày tôi rời gia đình đi nhập học ở Đại học Bắc Kinh, khoa Toán. Ngọn khói bếp dài cất lên từ trên nóc ngôi nhà nông dân cũ nát gia đình tôi. Người mẹ chân thập thễnh của tôi đang nấu mì sợi cho tôi, những bột mì này có được nhờ mẹ đổi năm quả trứng gà cho hàng xóm,chân mẹ bị thương vì mấy hôm trước, để thêm tí tiền cho tôi nhập học, mẹ đẩy một xe chất đầy rau từ thôn ra thị trấn, trên đường bị trật chân.
Bưng bát mì, tôi đã khóc. Tôi buông đũa quỳ xuống đất, xoa nắn chỗ chân sưng phồng lên to hơn cả cái bánh bao của mẹ, nước mắt rơi xuống đất… Nhà tôi ở Thiên Tân, làng Đại Hữu Đới, huyện Vũ Thanh, tôi có một người mẹ tốt nhất thế gian tên là Lý Diệm Hà. Nhà tôi vô cùng nghèo khó.
Khi tôi ra đời, bà nội ngã bệnh ngay trên giường sưởi, tôi 4 tuổi, ông nội lại mắc bệnh hẹp khí quản và bán thân bất toại, những món nợ trong nhà lớn dần theo năm.

Táo Quân 2013


Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

TỔNG BÍ THƯ LÊ DUẨN VÀ TRUNG QUỐC ( Phần cuối


                           ( Trích trong cuốn Bên thắng cuộc của nhà báo Huy Đức... )

Nht Biên Đo

Hơn hai năm trưc đó, trong l mng chiến thng, t chc vào ngày 15-5-1975 ti Hà Ni, Bí tThứ nht Lê Dun đã làm cho hàng triu con tim sn gai ckhi, vi ging Qung Tr trm m, ông tuyên b: Chào mng t quc vinh quang của chúng ta t nay vĩnh vin thoát khi ách dch của nưc ngoài, vĩnh vin thoát khi ha chia ct, chào mng non sông gm vóc Vit Nam lin mt di t Lng Sơn đến mũi Cà Mau, t nay hoàn toàn đc lp, tdo và vĩnh vin đc lp tdo[266].
Bí t Lê Dun nói tiếp: Trong 4.000 năm lịch s của dân tc ta t hơn 100 năm li đây là chng đưng đu tranh chng ngoi xâm gay go nht, quyết lit nht, nhưng cũng thng li v vang nht. Ti bui l long trng này, ông Lê Dun bày t nim tin: Mt dân tc đã làm nên nhng chiến công hin hách y xng đưc hưng hòa bình, t do và hnh pc. n tc y cũng nht đnh có đtinh thn và nghị lc, sc mnh và tài năng đ vươn lên nhng đnh cao của thi đi, biến đt nưc nghèo nàn lc hu, b chiến tranh tàn p nng nề và trên đó, đế quc M đã gieo biết bao ti ác, thành mt nưc văn minh, giàu mnh, thành trì bt khả xâm phm của đc lp dân tc, dân chủ và chủ nghĩa xã hi Đông Dương và Đông Nam Á[267].
Ngay sau đó, B Quc phòng cho gii thể hàng lot các đơn v chiến đu. Tháng 10-1976, B Chính tr ra nghị quyết v vn đ quân đi làm kinh tế, xác đnh: Cách mng nưc ta đã chuyn sang giai đon mi, giai đon làm cách mng xã hi chủ nghĩa. Khu hiu Tt ccho tin tuyến” t lúc y cũng bt đu đưc thay bng khu hiu: Tt c cho sn xut, tt cđ xây dựng chủ nghĩa xã hi. Hà Ni gn như không có phn ng chính thc ngay c khi Pol Pot đã cho đánh ti quy mô cp sư đoàn[268].
Áp lc t các đơn v quân đi và các đa phương tăng dn lên. Ông Nguyn Thành Tk: Cui năm 1977, trong mt ln đưa Tng Bí t Lê Dun thăm Cn Gibng tàu quân s, đến Văn phòng Huyn ủy đã khong 12 gi, anh Ba nói, Mt q cho tôi nghỉ mt lát. Anh nghỉ mt lúc ri nói: Các anh có gì hi, tôi gii đáp. Anh em chúng tôi có khong ba mươi ni, phn khi r lên: Xin hi K quy ri biên gii ta, tàn sát cưp p rt dã man, sao ta đi p rt lôi thôi, chúng tôi k hiu. Anh Lê Dun tr li:Các đng c hi đúng vào mt tình hình c nưc đang quan tâm. Chúng tôi đau đu lm, ng không đưc. Không phi là vn đ Khmer Đ, vn đ Pol Pot mà là vn  đ ai đng sau Khmer Đ, đng sau Pol Pot. Ta đã đưa đi quân đâu, bn làm sao chng ta ni, nhưng ta đánh nó, Trung Quc đánh ta thôi. Nếu ta không chiếm K, Trung Quc cũng không chiếm ta.
Cui năm 1977, khi đánh sâu vào đt Campuchia, theo ông Trn Phương , quân đi Vit Nam phát hin nhiu tài liu cho thy Trung Quc đng sau lưng Pol Pot . Tháng 1-1979, khi tiến vào Phnom Penh, Quân đi Vit Nam còn thu đưc văn bn hip đnh vin trquân skhông  hoàn  li  mà  Tưng  Wang  Shangrong,  p Tng  Tham  mưu  trưng  Quân  Gii phóng Nhân dân Trung Quc, ký vi Son Sen ti Phnom Penh ngày 10-2-1976. Trong các năm1977, 1978, Trung Quc cung cp cho Khmer Đ pháo binh, pháo phòng không, thuyn tun tiu… Đc bit, 500 chuyên gia quân s Trung Quc đã đưc gửi sang đ hun luyn Khmer Đ s dụng nhng vũ khí, k tài quân s y. C vn Trung Quc thm c còn gp c ni của lc lưng Fulro đang hot đng chng Chính quyn Vit Nam vùng Tây Nguyên[269].

Bài có liên quan: