25/05/2017
Phạm Đình Trọng
Kể từ khi nhậm chức, 2.2016, hơn một năm im hơi lặng tiếng,
nhạt nhòa và chìm khuất, sau hội nghị Trung ương 5, tháng Năm, năm 2017, bỗng
ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo trung ương Võ Văn Thưởng xuất hiện
với một câu nói sáo rỗng, rất tiêu biểu cho ngôn ngữ Tuyên giáo cộng sản: “Cấp
ủy các cấp phải thấm nhuần tư tưởng, đạo đức, phong cách của Bác, lấy tư tưởng
của Người để soi rọi hành động, phải đổi mới lề lối tác phong làm việc, thực sự
dân chủ, khoa học, thực sự gần dân, sát dân” và một đề xuất bất ngờ, độc đáo,
táo bạo, như một người dân chủ, cấp tiến: “Chúng ta không sợ đối thoại, không
sợ tranh luận, bởi vì sự phát triển của mỗi lý luận và của học thuyết cách mạng
nào rồi cũng phải dựa trên sự cọ xát và tranh luận. Và cũng chính sự tranh luận
đó tạo ra cơ sở để hình thành chân lý”.
Nếu chỉ nói suông, câu này cũng sáo rỗng
như câu trên mà thôi nhưng ông Trưởng ban Tuyên giáo cho biết đã trình dự thảo
và đang chờ Ban bí thư thông qua văn bản hướng dẫn về việc trao đổi và đối
thoại với những cá nhân có sự nhìn nhận khác với đường lối, chủ trương, quan
điểm của đảng và nhà nước cộng sản. Điều này làm cho nhiều người, nhất là những
trí thức đang canh cánh nỗi niềm về vận nước khấp khởi chờ đợi. Nhưng sự chờ
đợi đó có cơ sở không?
Với tất cả các loại hình nhà nước có trong lịch sử loài
người thì nhà nước cộng sản bằng ngôn từ đã đưa người dân lên vị trí cao chót
vót. Từ ngữ “Nhân dân”, “Người dân” có tần số sử dụng đến lạm phát đạt kỉ lục
ngày càng cao. Nhân dân làm chủ. Chính quyền nhân dân. Ủy ban nhân dân. Hội
đồng nhân dân. Đảng không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích của nhân dân. Nhà
nước của dân, do dân, vì dân. Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra… Đến
những công cụ bạo lực chuyên chính vô sản của nhà nước cộng sản để nô dịch dân,
tước đoạt mọi giá trị làm người của người dân cũng mang tên nhân dân: công an
nhân dân, tòa án nhân dân, viện kiểm sát nhân dân…
Hiện nay nhà nước cộng sản còn sử dụng thêm một công cụ mới,
một lực lượng mới để đàn áp người dân đòi quyền sống, đòi quyền làm người đó là
côn đồ. Với cách sử dụng tràn lan lá bùa “nhân dân” có lẽ công cụ đàn áp mới
này rồi cũng sẽ được mang tên côn đồ nhân dân.
Người dân được ngôn từ nhà nước cộng sản đề cao như vậy
nhưng thực tế trong nhà nước cộng sản, người dân bị coi thường, bị khinh bỉ, bị
sỉ nhục nặng nề nhất, bị đối xử tàn tệ, nhẫn tâm nhất.
Mọi người dân sống trên lãnh thổ Việt Nam đều là nạn nhân
của một thực tế cay đắng: Người dân chỉ là “quần chúng cách mạng” để những
người cộng sản sử dụng cướp chính quyền và giữ chính quyền. Đất nước chỉ là kho
tài nguyên và người dân chỉ là kho sức người để những người cộng sản huy động
làm cách mạng và chiến tranh xác lập và củng cố quyền cai trị của đảng cộng
sản, để những người cộng sản cầm quyền vơ vét, bòn rút tài nguyên đất nước, bóc
lột người dân, làm giàu trên sự tan hoang của đất nước, trên nỗi thống khổ của
người dân. Ngôn từ tuyên truyền là “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”
nhưng thực tế cay đắng là “mọi việc đã có đảng và nhà nước lo”. Quyền công dân,
quyền làm chủ đất nước của người dân bị điều 4 Hiến pháp tước đoạt. Người dân
không có quyền con người, không có quyền công dân, không có tư thế bình đẳng
của những công dân tự do, làm sao có thể đối thoại!
Với nhà nước cộng sản, người dân có mặt trong cuộc đời chỉ
mang thân phận thần dân, không có tư cách công dân, người dân có mặt trong cuộc
đời chỉ với tư cách công cụ, không có tư cách con người. Người dân nào không
cam tâm làm công cụ, đòi quyền làm người, người dân nào không cam phận làm thần
dân, cất tiếng nói công dân liền bị nhà nước độc tài cộng sản đẩy sang thế lực
thù địch, bị đàn áp, trừng trị bằng bạo lực côn đồ xã hội đen và bạo lực công
an nhà nước, bị tù tội bằng luật pháp bất công cộng sản với những điều luật
hình sự 79, 88, 258 như cạm bẫy giăng bủa. Chủ nghĩa Mác Lê trở thành một tôn
giáo, một thần quyền tạo ra quyền uy tối cao, khép kín để đảng cộng sản thống
trị xã hội như thời Trung cổ. Xã hội đó, không gian luật pháp và không gian
chính trị đó không thể có đối thoại thực sự.
Có phải trong thời đại công nghệ thông tin, nhà nước cộng
sản không thể duy trì mãi chính sách ngu dân, không thể bưng bít tuyệt đối
thông tin, không thể bưng bít mọi sự thật được nữa. Ngày càng có đông đảo người
dân tiếp cận được nhịp sống thời đại dân chủ, càng có đông đảo người dân ý thức
được quyền con người, quyền công dân, quyền sống, quyền làm chủ đất nước của
mình, do đó ngày càng có đông đảo “thế lực thù địch” thách thức sự tồn tại của
nhà nước độc tài cộng sản đang nô dịch con người và kìm hãm sự phát triển của
đất nước. Và đối thoại chỉ là chiếc van xả bớt áp lực xã hội đối với nhà nước
độc tài cộng sản mà thôi.
Nếu thực sự muốn đối thoại với dân, đối thoại với những quan
điểm, ý kiến của dân khác biệt với nhà nước cộng sản thì những quan điểm, ý
kiến khác biệt của dân đã lên tiếng, đã mở lời suốt nhiều năm nay rồi đó. Những
kiến nghị, những tuyên bố, những bản lên tiếng của hàng trăm trí thức, của hàng
ngàn công dân về những vấn đề, những sự kiện đang đe dọa sự sống còn, sự toàn
vẹn của đất nước, đang đe dọa mạng sống của người dân và đe dọa cả sự tuyệt
diệt của giống nòi. Kiến nghị về Boxit Tây Nguyên, về thảm họa Formosa. Kiến
nghị về xây dựng bản Hiến pháp dân chủ để có một nhà nước thực sự của dân.
Tuyên bố về những tượng đài hàng ngàn tỉ đồng hoang phí, xa xỉ, kệch cỡm, lạc
lõng trên sự đói nghèo, bần cùng của người dân. Bản yêu sách đòi hỏi phải gấp
gáp thay đổi chính sách đất đai. Bản lên tiếng về cái chết thương tâm của người
dân lương thiện dưới tay công an nhà nước cộng sản. Những kiến nghị, tuyên bố,
bản lên tiếng đó đòi hỏi phải được trả lời, đối thoại của đảng cộng sản cầm
quyền và của nhà nước cộng sản. Nhưng hàng ngàn người dân kí kiến nghị, kí
tuyên bố, kí bản lên tiếng chỉ nhận được sự im lặng lì lợm, bất chấp văn hóa
hành chính nhà nước của một thể chế coi thường dân, khinh bỉ dân.
Nếu nhà nước cộng sản bỗng bừng tỉnh khỏi cơn say bạo lực,
muốn thay công cụ đối thoại là bạo lực bằng đối thoại ngôn từ, lí lẽ, thay lực
lượng đối thoại với dân là công an, tòa án nhà tù bằng tuyên giáo thì trước hết
phải xóa ngay những bản án, những bản cáo trạng bất công và bất lương đối với
nhà tư tưởng lớn Trần Huỳnh Duy Thức, đối với nhà báo trung thực Nguyễn Hữu
Vinh, đối với trái tim người mẹ nặng tình yêu nước thương nòi Nguyễn Ngọc Như
Quỳnh, đối với luật sư khẳng khái Nguyễn Văn Đài… Vì những Trần Huỳnh Duy Thức,
Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Thúy Nga, Lưu
Văn Vịnh, Hoàng Đức Bình… chỉ là những người có tiếng nói, quan điểm khác biệt
với nhà nước cộng sản đã bị nhà nước cộng sản sử dụng những điều luật vi hiến,
mơ hồ, mù mờ buộc tội. Xóa bản án phi pháp mà nhà nước cộng sản đã gán cho họ
và trước hết hãy đối thoại với họ. Họ chính là trí tuệ, khí phách, tâm hồn Việt
Nam hôm nay. Họ chính là những người xứng đáng nhất đại biểu cho tư tưởng, ý chí,
nguyện vọng của nhân dân đối thoại với nhà nước cộng sản.
P.Đ.T.
Tác giả gửi BVN
Được đăng bởi bauxitevn vào lúc 08:42
Nhãn: Đảng
CSVN
CẦN Ý DÂN ĐỒNG TÂM
Trả lờiXóaYêu cầu đảng cộng sản Việt Nam tuyên bố tự giải thể.
Từ gầm cầu thang thảo ra một nền tảng Viết chơi giải chí , Đến thành một lý luận siêu ngu, đưa vào đâu những bọn hoang dại đói dốt, toàn thế giới hàng triệu triệu người chứng kiến cái từ ( vô thần ) .
Việt Nam đã cho ra hàng loạt các trường Nguyễn Ái Quốc đầy kinh khủng và hung bạo, đào tạo những hung đồ dẫn đến thành quả bây giờ .? Đảng già bọn chúng phải tan vì tuổi già sức yếu … Đảng trẻ ngây ngô bằng giả họng cứng đơ. Đòi lãnh đạo dân chúng sao đươc.? Chúng nặn ra những đoàn nọ, hội kia, đảng này ban khác, lấy ngân khố nhà nước trả lương biết bao nhiêu cho vừa.? Nhìn lại tích cổ Việt Nam Thoáng trên dưới ngàn năm thôi Không đời nào là không có điềm hay lẽ dỡ cả, những tên có bìa tiến sĩ phải hiểu cặn kẽ chỗ này chứ..? Nếu các ngươi không biết đến ta giảng cho mà nghe…Cái căn bản của cái CN Mác khốn nạn. các ngươi đã chúi đầu vào cái u tối đó. Chỉ vì từ đói dốt mà ra, để chúng xúi bẩy mà không hiểu nguồn gốc vũ tru bao la. Này nhé: các ngươi đã biết muôn loài tự giời sinh chưa..? Lòng tham vô đáy giời cho là nghiễm nhiên của loài người . Thế mà có kẻ tự xưng…vì không hiểu liêm sỷ . Con người tử tế có tông có giống khác biệt . Con người man rợ có bè có cánh vô luân thất (mất) lễ không ít…Các ngươi có hiểu cổ nhân đặt tên đồng tiền là đồng bạc đâu…Các ngươi dám lấy từ ( XÃ) của đạo giời đem vào đường lối chỉ đạo của đảng cộng sản ..Thật quá lếu láo. Đến bây giờ lại cãi nhau về lịch sử để tranh giành ảnh hưởng hão. Đã nói với nhau lịch sử là tự nhiên, mưa là mưa, nắng là nắng, Bây giờ độc lập chưa toàn vẹn phải thấy tội của cộng sản chứ ..?
ĐẤT NƯỚC LẦM THAN CHỈ VÌ CÁI ÍCH KỶ Ở MA RANH BỌN ĐẦU SỎ.
Các ngươi nhớ thánh dạy : Không biết thì hỏi giời .?
( dân là giời đó ) . Hãy tham khảo nhế:.
Lời dân tộc
Qua nghe những giọng đôi bên
Đều là dân tộc hai Miền cả thôi
Bên kia Mĩ giúp rồi hồi …
Bên này công sản hỡi ơi nhầm đường
Tức cười trương búa giơ liềm
Xua ngu lên đứng giả trên đỉnh đầu
Có ai lãnh đạo ai đâu
Toàn là lũ dốt đứng đầu giương oai
Nói văn hiến chẳng biết hoài
Chữ Nho vùi dập còn ai biết gì.?
Hỏi dân Tộc hiểu chi chi ..?
Treo cờ Tàu cộng biết gì Việt Nam
Mị dân bằng những chữ màng
Độc lâp chẳng có tan hoang nội tình
Thôi : Nghe dân tộc sẽ đình huỳnh
Bỏ đi thù hận dân mình cả thôi …
Phái này lui một, bên kia giảm mười
Gom tài góp sức trong ngoài cùng nhau
Mau trương tuyển cử hàng đầu
Ai tài ứng cử ta bầu lo toan
Thứ nhất giữ Nước vẹn toàn
Thứ nhì Dân Tộc lo toan mọi điều
Học hành con cháu chớ điêu
Có gốc mĩ miều mới sáng hôm nay.
Dân Tộc Việt tấm lòng dầy…
H.D. Ngọc Châu 26/8/2017
Bùi Quang Thanh