TƯƠNG ĐÀM ĐIẾU TAM LƯ
ĐẠI PHU KÝ 1 NGUYỄN DU
湘潭弔三閭大夫其一阮攸
好修人去二千載
此地猶聞蘭芷香
宗國三年悲放逐
楚詞萬古擅文章
魚龍江上無殘骨
杜蒻洲邊有眾芳
極目傷心何處是
秋風落木過沅湘
PHIÊN ÂM:
Hiếu tu nhân khứ nhị
thiên tải
Thử địa do văn lan
chỉ hương.
Tông quốc tam niên bi
phóng trục
Sở từ vận cổ thiện
văn chương.
Ngư long giang thượng
vô tàn cốt
Đỗ nhược châu biên
hữu chúng phương.
Cực mục thương tâm hà
xứ thị
Thu phong lạc mộc quá
Nguyên Tương.
DỊCH NGHĨA:
Người hiếu tu sống
cách hai nghìn năm
Ngày nay đất này còn
thơm mùi hoa chi, hoa lan.
Xa quê ba năm buồn
phiền còn bị tống xuất
Nghìn đời sau thơ của
ông vẫn hay nhất.
Rồng cá đầy sông cốt
tàn chẳng thấy
Bên bờ Đỗ nhược có
giống cỏ thơm.
Nhướng mắt đau lòng
không biết là đâu
Gió thu lá rụng khi
qua vùng Nguyên Tương.
DỊCH THƠ: NGUYỄN ĐÀO
TRƯỜNG
Hiền tài đi mấy ngàn
năm
Mùi hương lan chỉ còn
loang đến giờ.
Người đời sau mãi
ngẩn ngơ
Xa nhà vạn dặm yêu
thơ bồn chồn
Cá rồng sông mất cốt
hồn
Bên bờ Đỗ nhược cỏ
thơm nay còn.
Đau lòng đăm đắm héo
hon
Gió thu lá rụng mỏi
mòn Nguyên Tương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét