Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2019

VN CÓ DÁM ĐỒNG MINH VỚI HOA KỲ HAY KHÔNG

Việt Nam có dám làm đồng minh với Hoa Kỳ hay không?


Trúc Giang 



Mở bài



Đồng minh phải được hiểu là đồng minh thật sự có hiệp ước đàng hoàng chớ không phải là “Đối tác chiến lược toàn diện” theo kiểu của Việt Cộng.



Trong việc tranh chấp ở Biển Đông, Việt Nam là nước lực yếu thế cô so với Trung Cộng, vì Việt Nam không có đồng minh nào cả. Hoa Kỳ thường xuyên tố cáo Trung Cộng đã bắt nạt các nước nhỏ ở khu vực Biển Đông, đồng thời nêu ra vấn đề đồng minh với Việt Nam trong thái độ chỉ trích Việt Nam và chế độ Cộng Sản. Ngoại trưởng Mỹ, Mike Pompeo tuyên bố tại Thái Lan: “Chúng tôi và các đồng minh, sẽ không bao giờ tự uống liều thuốc độc mà nhúng tay vào hai nước Cộng Sản đã và đang làm trò hề trong khu vực Biển Đông. Chỉ khi nào Việt Nam chính thức tuyên bố làm đồng minh với Hoa Kỳ, hoặc kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế, giống như Philippines đã thắng kiện Trung Quốc, thì chúng tôi sẽ lên tiếng cảnh cáo đối với Trung Quốc…Mỹ không xen vào các nước không phải là đồng minh…”


Tóm lại, Mỹ chỉ giúp đỡ khi Việt Nam là đồng minh của Mỹ, trái lại, Mỹ sẽ đứng ngoài xem “hai nước Cộng Sản đã và đang trò hề ở khu vực Biển Đông”.



Như thế, liệu Việt Nam có dám làm đồng minh với Hoa Kỳ hay không?


Chắc chắn là không rồi.



Đồng minh được hiểu là chính thức bằng một hiệp ước rõ ràng chớ không phải là tuyên bố “Đối tác chiến lược gì gì đó” như Bộ trưởng Công an Tô Lâm đã nói với Thứ trưởng Ngoại giao David Hale vào ngày 25-9-2019 như sau: “Việt Nam luôn luôn coi Mỹ là một trong những đối tác quan trọng hàng đầu, và mong muốn tiếp tục thúc đẩy quan hệ Đối tác toàn diện trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, thể chế chính trị của nhau”.



Ông Tô Lâm tuyên bố nước đôi, là Việt Nam mong muốn quan hệ Hợp tác toàn diện, nhưng Mỹ không mong muốn điều dó. Tuyên bố của Ngoại trưởng Mike Pompeo rất rõ ràng. Chỉ có đồng minh thôi.



Như vậy là quan điểm của hai nước khác nhau. Và chắc chắn là Việt Cộng không dám làm đồng minh của Hoa Kỳ. Những lý do như sau.



Những lý do Việt Cộng không dám làm đồng minh của Hoa Kỳ

Việt Nam đã mất nước vào tay Trung Cộng từ lâu rồi



Lãnh đạo Việt Nam hiện nay là những thái thú địa phương rất đắc lực  của Trung Cộng.



Cán bộ đảng viên Việt Nam đã có “hàng trăm nầy đến hàng trăm khác” làm gián điệp cho Trung Cộng. Những thái thú nào có âm mưu phản chủ hoặc chống lại tay sai đắc lực của Tàu Cộng thì liền bị tiêu diệt ngay. Đó là trường hợp của Trần Đại Quang chống lại Nguyễn Phú Trọng nên “được” tặng miễn phí phóng xạ Polonium-210.



Trần Đại Quang thăm Trung Cộng từ 11 đến 15 tháng 5 năm 2017, được tiếp đón vô cùng long trọng dành cho quốc khách, 21 phát súng đại bác chào mừng. Ngày 13-5-2017 ông Quang đến thăm Phúc Kiến thì thấy mệt mõi, chóng mặt, buồn nôn, khó thở. Về Việt Nam rồi bí mật qua Nhật Bản chữa bịnh. Vì bí mật nên người dân không biết chủ tịch của họ biến mất ở đâu, sống chết ra sao.



Ông Chủ tịch nước ngủm củ tỏi ngày 21-9-2018.



Có tịch rục rịch. Nguyễn Phú Trọng viếng đám ma của Trần Đại Quang mà trong lòng lo sợ hồn ma báo oán nên phải bắt ấn kim cang để phòng vệ.



Nguyễn Phú Trọng thề ăn đời ở kiếp với Trung Cộng



1). “Trần Ích Tắc” sang Tàu cầu viện.



Người dân trong nước ai ai cũng biết Nguyễn Phú Trọng là người của Trung Cộng rồi.



Một bí mật đã bị ém nhẹm, đó là Nguyễn Phú Trọng cầu viện quân Tàu với lý do là bảo vệ Đại hội đảng khóa XII, chống đảo chánh.



TS Nguyễn Văn Đệ, Hiệu trưởng Đại học Đồng Tháp tiết lộ qua email về nội dung nầy.



Để chống phe Nguyễn Tấn Dũng có thể làm cuộc đảo chánh, Nguyễn Phú Trọng cử Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng qua Tàu cầu viện, xin bảo vệ Đại hội đảng khóa XII, diễn ra từ ngày 20 đến 28 tháng 1 năm 2016.



Bắc Kinh thấy ông Trọng không có tài năng nào cả, ngoài một mớ lý thuyết về Chủ nghĩa Mác-Lênin, tuy nhiên Trọng là người dễ sai khiến nên Tập Cận Bình ủng hộ.

Với chức vụ Chủ tịch Quân ủy trung ương, Tập Cận Bình ra một quyết định cho phép lực lượng chống khủng bố Trung Cộng được hoạt động ở nước ngoài.



2). Tập Cận Bình dùng kế giương Đông kích Tây.



Ông Tập mời Nguyễn Tấn Dũng sang thăm Trung Cộng cấp nhà nước.



Thế là mọi người suy đoán rằng Ba Dũng được Bắc Kinh lựa chọn, nên thế nào cũng bợ cái ghế Tổng bí thư ở Đại hội XII năm 2016.



3). Máy bay Trung Cộng áp sát răn đe trên không phận Việt Nam



Từ ngày 1-8-2016, trước Đại hội XII, máy bay quân sự Trung Cộng xâm phạm không phận Việt Nam, áp sát trên các tỉnh miền Bắc, xâm phạm vùng bay an toàn của Việt Nam khiến cho các chuyến bay dân sự của các hãng hàng không phải hủy bỏ.



Đã có 46 vụ máy bay rất thấp, ở 12,000m. Trên vùng biển Việt Nam, máy bay quân sự Trung Cộng hạ xuống ở mức 2,000m.



4). Nguyễn Phú Trọng bưng bít thông tin.



Nguyễn Phú Trọng chỉ đạo việc bưng bít thông tin. Truyền thông trong nước chỉ được đưa tin do thông tấn xã Việt Nam cung cấp.



Quân chủng Phòng không Không quân xin ý kiến về việc xử lý sự vi phạm của máy bay Trung Cộng, Nguyễn Phú Trọng chỉ thị phải theo dõi mà không được đưa máy bay chiến đấu lên áp sát máy bay Trung Cộng. Lãnh đạo Phòng không Không quân bất mãn và “bức xúc” về việc nầy.



5). Nhắc lại Hội nghị trung ương 14 khóa XI



Hội nghị trung ương 14 khóa XI diễn ra trong 3 ngày, từ 11 đến 13 tháng 1 năm 2016, ông Trọng dùng thủ thuật chồng chéo gian manh để loại Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi quyền lực.



Nguyễn Phú Trọng là tay sai đắc lực của Trung Cộng, ông thề ăn đời ở kiếp với tên láng giềng lưu manh nầy. Cho nên Việt Nam rất khó làm đồng minh với Mỹ.



Vết thương rướm máu của Việt Cộng về việc làm đồng minh với Liên Xô.



Cộng Sản Việt Nam và Liên Xô có “Hiệp ước Việt Nam và Liên Xô năm 1978” được ký ngày 3-11-1978.



Điều 6 của hiệp ước có ghi như sau:



“Trong trường hợp một trong các bên trở thành đối tượng của một cuộc tấn công hoặc đe dọa tấn công, các bên ký kết sẽ ngay lập tức bắt đầu tham vấn lẫn nhau để loại bỏ mối đe dọa đó và thực hiện các biện pháp hiệu quả phù hợp để đảm bảo hòa bình và an ninh cho quốc gia của hai bên”.



Thế mà khi Việt Nam bị Trung Cộng đánh te tua, hộc máu mồm ở những tỉnh biên giới phía Bắc vào ngày 17-2-1979 vậy mà quân đội Liên Xô ở Cam Ranh, bình chân như vại, khoanh tay đứng nhìn người đồng chí, đồng minh của mình, mà không có hành động nào thực hiện hiệp ước cả.



Hiệp ước chưa ráo mực, chưa đầy một năm nầy khiến cho Việt Cộng phải chủ trương quốc phòng ba không:

Không tham gia các liên minh quân sự.

Không đi theo bất kỳ nước nào để chống lại một nước khác.

Không có các căn cứ quân sự của nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam.



Do kinh nghiệm đau thương đó mà Việt Cộng e ngại làm đồng minh của Hoa Kỳ.

Làm đồng minh của Mỹ luôn phập phồng lo sợ bị bỏ rơi



Hoa Kỳ không chiếm lãnh thổ của đồng minh, nhưng chính sách đối ngoại của Mỹ có thể thay đổi theo định kỳ 4 năm hoặc 8 năm tùy theo tình hình thế giới, hoặc vì quyền lợi của Mỹ. Make America Great Again. “America first”. Do đó Mỹ có thể bỏ rơi đồng minh như Việt Nam Cộng Hòa chẳng hạn, cũng có người nói Mỹ phản bội đồng minh.



Tổng thống Donald Trump mở màn cuộc chiến tranh thương mại với mục đích tạo ra sự công bằng trong việc mua bán giữa hai nước Mỹ-Trung. Thương chiến rồi cũng sẽ chấm dứt ở một mức độ nào đó do đồng thuận giữa hai bên.



Làm đồng minh của Mỹ cũng phập phồng lo sợ, lo sợ bị bỏ rơi, và nước xa không cứu được lửa gần.



Việt Cộng và Trung Cộng dựa vào nhau để sinh tồn



1). Việt Cộng dựa vào Trung Cộng để được sinh tồn



“Đi với Mỹ thì mất Đảng, đi với Tàu Cộng thì mất nước”, thà mất nước hơn mất Đảng. Đó là lý do Việt Cộng phải theo Tàu Cộng để bảo vệ Đảng. Cựu Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã nhiều lần tuyên bố: “Bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát”. Điều 4 hiến pháp quy định Đảng CSVN là “lực lượng duy nhất lãnh đạo Nhà nước, lãnh đạo xã hội”.



Như vậy phải giữ điều 4 để được sống còn. Vì sao?. Vì đảng CSVN có nợ máu với nhân dân, có thành tích bán nước, thành tích cướp của giết người trong vụ đánh tư sản ở miền Nam. Đảng dùng chế độ công an trị và côn đồ trị để khống chế, đàn áp nhân dân, tước đoạt các quyền con người và quyền công dân. Chế độ Cộng Sản đã tàn phá, hủy hoại những truyền thống tốt đẹp của dân tộc, tạo ra một xã hội mà con người mất nhân tính, vô cảm như hiện nay ở trong nước.



Ở nước Đức, sau khi bức tường Bá Linh sụp đổ thì các lãnh đạo Đảng và nhà nước

vác chiếu ra tòa, bị đưa vào nhà đá gỡ lịch. Đó là viễn ảnh của đảng CSVN.

Tóm lại, để bảo vệ Đảng thì Cộng Sản Việt Nam phải theo Trung Cộng hơn là làm đồng minh với Mỹ.



2). Trung Cộng phải dựa vào Việt Cộng để được sinh tồn



Trung Cộng cần phải có một nước Việt Nam Cộng Sản, vì nếu không, thì một nước dân chủ, đồng minh của Mỹ sẽ đe dọa như con dao kề sát bên hông của họ.

Trung Cộng cũng cần phải có một nước chư hầu để bảo vệ con đường chiến lược trong lòng biển, cho tàu ngầm của họ đi ra biển lớn để bảo vệ an ninh cho Bắc Kinh. Việt Nam có hai hải cảng làm đầu mắc xích trên Vành đai Con đường.



3). Trung Cộng đã có những ngón đòn để kềm giữ CSVN luôn luôn nằm trong lòng bàn tay của họ.



Cộng Sản Việt Nam đã sử dụng những biện pháp khủng bố, trấn áp người dân, thì Trung Cộng cũng đã sử dụng những ngón đòn độc đó để giữ Việt Cộng luôn nằm trong tay của họ, tức là trừng phạt những thái thú cứng đầu, phản chủ, kéo đứa con hoang đàng về nhà Bắc Kinh. (Ngày 27-6-2016, Dương Khiết Trì (Yang Jiechi) qua Việt Nam, tờ Hoàn cầu thời báo (Global Times) gọi là “Ông Dương sang thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”. (Chinese media: In Vietnam, Yang calls “prodigal son” to return home).



4). Việt Cộng mắc nợ ODA của Trung Cộng



Việt Nam mắc nợ ODA của Trung Cộng bao nhiêu không biết vì được giữ bí mật. Ngân hàng Thế giới cho biết, Việt Nam mắc nợ ODA trên thế giới là khoảng 100 tỷ USD. Việt Nam vay vốn ODA của Trung Cộng để thực hiện trên 20 công trình gồm nhiều nhà máy điện, phân đạm, gan thép, mỏ đồng, xe điện Cát Linh-Hà Đông, cao tốc Hà Nội-Lạng Sơn…



Sri Lanka mắc nợ ODA của Trung Cộng mà không có tiền trả nên phải nhượng cảng nước sâu Hambantoba cho chủ nợ trong 99 năm.

Việt Nam là con nợ. Trung Cộng là chủ nợ. Vay nợ thì phải trả tiền, không tiền trả thì phải ngoan ngoản vâng lời chủ nợ. Đó cũng là lý do Việt Nam ràng buộc chặt chẽ với Trung Cộng.



Trung Cộng dùng những đòn độc để khống chế Việt Cộng.

Sau những trận đòn, Việt Cộng ngoan ngoản phục tùng Trung Cộng, bằng cách thường xuyên qua chầu phục, và ký liên tiếp những cam kết, những thỏa thuận, hợp tác, nội dung thi hành chương trình 30 năm Thành Đô, bằng nêu cao phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt, mục đích sáp nhập khu tự trị sắc tộc Việt Nam vào cộng đồng các dân tộc Trung Quốc.



Hai chiếc máy bay của Việt Cộng bị rơi xuống biển một cách bí mật

Ngày 14-6-2016, một máy bay chiến đấu hiện đại thuộc thế hệ 4, Su-30MK2 xuất phát từ sân bay Sao Vàng, Thanh Hóa để thực tập huấn luyện, sau đó mất liên lạc ở Diễn Châu, Nghệ An.



Sự mất tích rất bí mật, một trong hai phi công đã chết.

Hai ngày sau, 16-6-2016, đến phiên chiếc máy bay tìm kiếm, cứu hộ CASA C-212 cũng mất liên lạc. 9 nhân viên trên máy bay chết hết.



Tiêm kích Su-30MK2 xuất phát từ Thanh Hóa, mất tích ở Nghệ An. CASA C-212 xuất phát ở sân bay Gia Lâm, Hà Nội mất tích ở vùng biển Bạch Long Vỹ, Hải Phòng.



Sau khi quan sát những mảnh vụn vớt lên được, các chuyên viên kết luận, máy bay bị “va đập”, “bị tác động từ bên ngoài” nhưng thủ phạm là ai thì vẫn còn nằm trong nghi vấn. Phải chờ vớt được cái hộp đen mới biết rõ thêm chi tiết.



Trang mạng Nguyên Xuân Phúc cho rằng máy bay bị bắn rơi.

Trên thực tế, thủ phạm là ai, ai ai cũng biết. Đó là người bạn lạ của nước láng giềng lạ.

Trung Cộng gây kinh hoàng ở biên giới: bắt cóc người mổ lấy nội tạng



Ngày 27-7-2016, Công an huyện Si Ma Cai nhận được công văn số 1177 CAT-PV 11 của Công an tỉnh Lào Cai, thông báo: “Tại địa phận giáp ranh Việt Nam-Trung Quốc ở tỉnh Hà Giang, trong 6 tháng đầu năm 2016 đã xảy ra 16 vụ/16 nạn nhân bị bắt cóc, mổ lấy nội tạng (gan, thận, tim, mắt…)



Qua xác minh, nắm được các đối tượng là người Trung Quốc, tổ chức thành từng nhóm từ 3 đến 5 đối tượng, sử dụng xe ô tô (không có bản số  kiểm soát), đối tượng nhắm vào những gia đình có người già, trẻ em ở nhà một mình, học sinh các trường tổ chức đi học ngoại khóa, trẻ em đi chăn gia súc, làm nương rẫy một mình…Các đối tượng bắt cóc đưa lên ô tô, đến khu vực vắng để chuyên viên mổ lấy nội tạng.

Để phòng ngừa có hiệu quả loại tội phạm này, lãnh đạo Công an huyện yêu cầu Công an các xã, các trường học trên địa bàn huyện, thông báo đến toàn thể nhân dân và học sinh về các phương thức thủ đoạn hoạt động của loại tội phạm này, tuyên truyền cho mọi người khi đi đến gần khu vực biên giới thì không nên đi một mình mà đi theo nhóm 3 người đến 5 người để tránh những hậu quả đáng tiếc xảy ra.



Khi phát hiện đối tượng nghi vấn có các hành vi hoạt động như đã nêu ở trên, báo cáo kịp thời về Công an huyện để phối hợp bắt giữ đối tượng”. Người ký thông báo này là Thượng tá Trịnh Minh Phú, Phó trưởng Công an huyện Si Ma Cai.



Trung Cộng gây kinh hoàng trên 10 tỉnh Việt Nam: thả rắn lục đuôi đỏ cực độc cắn người



1). Kinh hoàng về rắn lục đuôi đỏ



Cuối năm 2014, người dân ở nhiều tỉnh Miền Trung và Miền Tây Nam Bộ đã trải qua một phen vô cùng kinh hãi vì bị rắn lục đuôi đỏ liên tục tấn công vào hàng ngàn người, trong đó có một số tử vong.



Người dân ở các tỉnh: Nghệ An, Thanh Hóa, Đà Nẵng, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Phú Yên, Huế, Cần Thơ, Tiền Giang, Long An, Vĩnh Long, Bình Dương và nhiều tỉnh khác ở đồng bằng Sông Cửu Long… phải một phen kinh hoàng trước sự việc chưa từng xảy ra bao giờ. Đó là việc rắn lục đuôi đỏ cực độc xuất hiện đồng loạt trên một bình diện rộng lớn, và cắn người như thế.


Theo lời người dân thôn An Hạ 3, trước khi rắn lục đuôi đỏ (RLĐĐ) xuất hiện, họ thấy một nhóm khoảng 10 người lạ mặt, mang bao tải đi dọc theo bờ kinh.


Một thanh niên 20 tuổi, anh Võ Quang Anh, ở thị xã Châu Ô, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi, đưa lên trang facebook của anh những điều chính anh thấy và nghe thuật lại, thì bị công an bắt giữ về tội phao tin đồn thất thiệt.



Nhà văn Võ Thị Hảo (Hà Nội) cho đó là hành vi trấn áp và bưng bít thông tin. Người dân sẽ sợ hãi, báo chí cũng sợ hãi, và bịnh viện cũng sẽ không dám trả lời về người dân bị rắn lục đuôi đỏ cắn trên cả nước.


Liên hệ đến những vụ ốc bươu vàng, mua đỉa, mua mống trâu, mua lá cây ăn quả, rễ cây…thì đại nạn rắn lục đuôi đỏ cũng có thể là do bàn tay bí mật, bàn tay lạ đó tạo ra. Nhưng rất tiếc là chính quyền vô trách nhiệm mà còn bưng bít và đe dọa nhân dân.



2). Rắn lục đuôi đỏ


Rắn lục đuôi đỏ thuộc họ rắn lục (Viperidae), bộ có vảy, loại cực độc, mình xanh, đuôi màu đỏ.


Con đực dài tối đa 60cm, nặng 300g. Con cái dài 81cm.


Lúc mang thai, nọc độc nhiều nhất và rắn hung dữ nhất.


Lúc sanh con, phần bụng rách ra và toàn bộ số con nằm trong những cái bọc chui ra. Hậu môn nứt toác ra, và rắn mẹ chết liền sau khi đẻ.


Trong họ nhà rắn chỉ có rắn lục đuôi đỏ (RLĐĐ) là đẻ con, các loài rắn khác thì đẻ trứng và ấp trứng.



Loài rắn nầy chủ yếu là sống ở núi cao và rừng sâu trong dãy Trường Sơn, Việt Nam. Đa số là sống trên cây, da màu xanh ngụy trang trong cành lá. Mắt rắn tốt nhất về ban đêm, ban ngày thị lực rất yếu.



3). Rắn lục đuôi đỏ gây kinh hoàng trong dư luận



a/ Hàng trăm người bị rắn lục cắn tại các tỉnh miền Trung.



Người dân Quảng Ngãi vô cùng hoang mang, lo sợ, không biết nguyên do từ đâu mà rắn lục đuôi đỏ liên tục tấn công cắn người.


“Chắc có ai mang rắn vào đây thôi, chớ xưa nay vùng nầy làm gì có RLĐĐ. Nếu nó mới xuất hiện thì cũng chỉ có vài ba con thôi, chớ đằng nầy trên mấy chục con mà lại cắn người nữa”.



Một người dân tên Nguyễn Văn Hưu ở thôn An Hòa 3, xã Nghĩa Trung, huyện Tư Nghĩa, Quảng Ngãi cho báo Đời Sống và Pháp Luật biết như thế trên mặt báo ngày 25-12-2014.

Những nhân chứng


Ông Phạm Văn Út nhớ lại, một nhóm lạ mặt khoảng 10 người. Khi thấy họ mang bao tải thì tôi có hỏi thì họ trả lời “đi hái cây cà gai leo đem về bán”. Tuy nhiên vùng nầy rất hiếm cây cà gai leo vì thế dư luận trong vùng hoài nghi chính nhóm nầy đã mang rắn đến thả.


Một số người dân ở thôn Lương Xá, xã Triệu Lộc, Hậu Lộc phản ảnh, họ thấy một thanh niên lạ bưng hộp xốp nghi là có chứa rắn lục đuôi đỏ đến thả vào khu dân cư.



Ngày 25-11-2014, tại ba tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi và Đà Nẵng đã có hơn 100 người bị RLĐĐ cắn.


Như những cảnh trong phim kinh dị, rắn lục leo cây, bò dưới đất, nằm sẵn trong chăn màn, chiếu gối, lối đi, gầm giường, từ trên cao mổ vào đầu người và ngay cả những em bé ngủ trong nhà.



Ai không chữa trị kịp thời và đúng cách thì nắm phần chắc cái chết trong tay. Vì thế bầu không khí kinh hoàng bao trùm cả khu vực.


Theo thống kê của Sở Y Tế Quảng Ngãi thì trong tháng 10 và tháng 11/2014, trên địa bàn tỉnh đã có 135 người bị RLĐĐ cắn, phải nằm bịnh viện điều trị.



Tại Phú Yên. Ngày 24-11-2014, lãnh đạo bịnh viện Phú Yên xác nhận đã tiếp nhận 141 bịnh nhân bị RLĐĐ cắn, riêng tháng 11/2014 đã có 41 ca.



b/  850 ca bị rắn lục đuôi đỏ cắn tại tỉnh Tiền Giang



Ngày 6-11-2014, thống kê tại trại Nuôi Rắn Đồng Tâm, xã Bình Đức, quận châu thành Tiền Giang cho biết, từ đầu năm đến nay trại đã tiếp nhận 1.200 ca trong đó có 850 ca bị RLĐĐ cắn.


Trung Tá Vũ Ngọc Lương, Phó Giám đốc Trại Rắn Đồng Tâm cho biết: “Trong 4 loại rắn lục thì rắn độc thứ nhất là RLĐĐ. Nọc của nó gây tổn thương về máu, làm vỡ hồng cầu, giảm yếu tố đông máu nên bị xuất huyết tại chỗ, sưng phù. Bịnh nhân chết do tụt giảm huyết áp, giảm tuần hoàn máu, suy thận.


Trung Tá Lương cũng nói: “Thời gian gần đây, số người bị RLĐĐ cắn gia tăng. Có lúc khoa cấp cứu của đơn vị bị quá tải. Hiện nay trung bình mỗi ngày có 10 bịnh nhân. Cả nhà có 6 người bị rắn cắn, nếu tình trạng nầy tiếp tục thì chẳng có ai dám ra vườn nữa cả”.



c/ Nạn nhân bị rắn lục đuôi đỏ cắn ở tỉnh Long An và Cần Thơ



Ngày 23-12-2014, rắn lục đuôi đỏ điên cuồng tấn công một phụ nữ.


Bà Bùi Thị Năm ở xã Thạnh Lợi, huyện Bến Lức, Long An đang phục hồi tại bịnh viên Đa khoa thuật lại, bà đang làm cỏ sau vườn thì bị con rắn lục lao vào tấn công, cắn vào tay bà. Trong khi bà đang loay quay nặn máu ra thì nó lao vào tấn công tiếp. Bà kịp thời lấy một cành cây đập nó chết.


Bịnh viên Đa khoa Long An phổ biến một thống kê, trong 6 tháng qua bịnh viện đã tiếp nhận 165 trường hợp bị rắn cắn, trong đó có 80 vụ do RLĐĐ cắn.


Tại Cần Thơ. Kinh hãi: Rắn lục đuôi đỏ chui vào gầm giường, ngủ chung với người rồi cắn luôn khổ chủ.



4). Bài viết của nhà văn Võ Thị Hảo: Ai bảo vệ người dân trước nạn rắn lục đuôi đỏ?

Ngày 29-11-2014, từ Hà Nội, nhà văn Võ Thị Hảo viết: “Một bịnh dịch chỉ làm chết hoặc làm ốm đau cở vài chục người, hoặc vài trăm người thì ngành y tế phải cảnh báo trên toàn quốc. Chính phủ và những cơ quan chức năng vào cuộc, nhưng tai họa rắn lục, sau một thời gian ngắn, làm nguy hại cả ngàn người thì lại thờ ơ. Thông tin bị ém nhẹm khi bắt giam một thanh niên (Võ Quang Anh) và cáo buộc là phao tin đồn thất thiệt. Báo chí sợ hãi, bịnh viện không dám trả lời về tình trạng người dân bị RLĐĐ cắn trên cả nước.


Trong khi dư luận khắp nơi cấp báo về đại nạn rắn lục, ác mộng kinh hoàng về rắn lục thì các cơ quan hữu trách không hề cảnh báo cho người dân biết trước khi báo chí loan tin khắp nơi. Bắt người bỏ tù để trốn trách nhiệm. Bưng bít thông tin là giết dân.

Trước tình trạng có nhiều người bị thương và chết thì cơ quan hữu trách chỉ trả lời đơn giản: đó là do biến đổi khí hậu. do mất cân bằng sinh thái nên rắn tràn lan. Thế là xong.



Tin tặc Trung Cộng tấn công gây tê liệt toàn thể máy tính của 4 sân bay trên cả nước . Bốn phi trường bị tin tặc Trung Cộng tấn công



Ngày 29-7-2016, 4 phi trường từ Bắc chí Nam Việt Nam đã bị tin tặc tấn công. Các phi trường Nội Bài, Đà Nẵng, Sài Gòn và Phú Quốc bị thay đổi giao diện, kèm theo những chửi bới và khiêu khích.



Lúc 13 giờ 46 phút hệ thống điện toán phi trường Tân Sơn Nhất bị tấn công.



Lúc 16 giờ 7 phút, hệ thống máy tính của phi trường Nội Bài bị tấn công.



Các hệ thống làm thủ tục đăng ký chuyến bay của hai hãng hàng không VietJet Air và Vietnam Airlines tại hai phi trường Nội Bài và Tân Sơn Nhất không hoạt động nên nhân viên phải viết tay trên giấy, thay vì trên máy computer. Do đó các chuyến bay bị đình trệ.



Hai sân bay Đà Nẵng và Phú Quốc cũng bị tấn công tương tự.



Màn hình của website Vietnam Airlines hiện ra phù hiệu của Toán tin tặc 1937 CN với lời lẽ chửi bới VN và Philippines, và xác định Biển Đông là lãnh thổ của Trung Quốc như sau:



“FUCK VIETNAM PHILIPPINES JOINT ACTIONT * #Op CHINA ACTION IS IGNORANCE!

VIETNAM THE PHILIPPINES ONLY THE UNITED STATES, JAPAN, RESTRICT CHINA’S PAWN* MAN TO BE LOW KEY

SOUTH CHINA SEA IS CHINA’S INHERENT TERRITORY

CHINA’S TERRITORIAL INVIOLABILITY * THIS IS A WARNING FROM CHINA 1937 CN TEAM”



Sự lợi hại của tin tặc Trung Cộng:



1). Những thứ vũ khí khống chế Việt Nam



Ngoài những ngón đòn cảnh cáo nêu trên, Trung Cộng còn những thứ vũ khác để kềm chế Việt Cộng, như vũ khí bùn đỏ của hai nhà máy bauxit ở Tây nguyên, vũ khí nước của sông Mekong, dầu tràn phủ cả miền ven biển Việt Nam, nhưng nguy hiểm nhất là tin tặc Trung Cộng.



2). Nhóm tin tặc 1937cN



Nhóm tin tặc 1937cN, tên tiếng Anh là China Network of Army Group, là nhóm tin tặc hàng đầu của Trung Cộng, con số 1937 được dùng để ghi nhớ sự kiện thảm sát ở Nam Kinh năm 1937 do quân phiệt Nhật thực hiện làm chết 300.000 người Trung Hoa.



Nhóm nầy có thành tích đã thực hiện đánh phá 36.820 trang mạng của các quốc gia châu Á, nhất là Việt Nam và Philippines.



Tử huyệt của Việt Nam là nằm trong hệ thống công nghệ máy tính Trung Cộng ZTE (ZTE=Zhongxin Telecommunication Equipments)



3). Đạo quân ăn cắp và phá hoại của Trung Cộng



Trước đây, trong một cuộc điều trần hữu thệ, Giám đốc FBI, Robert Mueller và Giám đốc Tình báo Quốc gia James Clapper, đã báo động trước Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện HK, về những cuộc tấn công xâm nhập quy mô và gia tăng các binh đoàn tin tặc (Hacker), Trung Cộng vào hệ thống máy tính của các ngành công nghệ HK, mục đích đánh cắp và đánh phá tài liệu.


Công ty an ninh máy tính Symantec thông báo một loạt Virus gọi là Sykipot, phát xuất từ Trung Cộng, đã phát tán, mục đích xâm nhập vào các công nghệ quốc phòng HK.

Năm 2009, đã có hơn 30 công ty HK, từ Yahoo, Adobe, Rackspace đến Northrop Grumman… bị tấn công trầm trọng. Đó là mục đích đánh cắp kỹ thuật, bí mật khoa học, và an ninh quốc phòng HK.



4). Biện pháp khống chế Việt Cộng của Trung Cộng


Trung Cộng còn có biện pháp theo dõi, kiểm soát mọi hành vi của Việt Cộng thông qua Ủy Ban Chỉ đạo Hợp tác song phương Việt-Trung (Guiding Committee for China-Vietnam).



Như vậy Việt Cộng khó thay lòng đổi dạ phản chủ vì đã bị cấy “sinh tử phù” của Thiên Sơn Đồng Lão trong phái Tiêu Dao trong Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung.

Những “đối tác khó hiểu” của Việt Cộng



Trong quan hệ ngoại giao, Việt Cộng có nhiều “đối tác” khó hiểu như: Đối tác song phương, Đối tác khu vực, Đối tác toàn diện, Đối tác chiến lược.



Viện nghiên cứu chiến lược Việt Cộng liệt kê các loại đối tác như sau: Việt Nam có 3 Đối tác chiến lược toàn diện, 15 Đối tác chiến lược, 12 Đối tác toàn diện. Không ai hiểu sự khác nhau giữa “Đối tác chiến lược toàn diện” với “Đối tác chiến lược”. Việt Cộng có nhiều đối tác như thế nhưng không có một đồng minh nào cả.



Kết luận



Việt Nam đã mất quyền tự chủ từ lâu rồi, hơn nữa Việt Cộng phải dựa vào Trung Cộng để bảo vệ đảng, cho dù bị mất nước cũng được. Cựu Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã cảnh báo rằng “Bỏ điều 4 Hiến pháp là tự sát”, tức là bỏ đảng CSVN thì bị người dân nổi dậy tiêu diệt. Cho dù có muốn “thoát Trung” cũng không được vì Trung Cộng đã có nhiều vũ khí độc hại để kềm giữ Việt Cộng trong đại gia đình các tộc thuộc thuộc chính quyền trung ương Ở Bắc Kinh mà Nguyễn Văn Linh đã thỉnh nguyện ở Hội nghị Thành Đô năm 1990.



Việt Cộng chắc chắn là không dám làm đồng minh chính thức với Hoa Kỳ. Vậy có thể làm đối tác ở mức độ nào đó có cái tên khó hiểu, như cho Mỹ sử dụng hai sân bay Đà Nẵng và Biên Hòa.



Trúc Giang

Minnesota ngày 4-9-2019

  --------------------



Hai Đại tướng David L. Goldfein, Tham mưu trưởng Không quân Mỹ, và Đại tướng Charles Q. Brown Jr., Tư lệnh Không quân Mỹ tại khu vực Thái Bình Dương thăm Việt Nam trong hai ngày 18 và 19/08/2019. Hai vị có các cuộc gặp gỡ với các quan chức cao cấp của chế độ CS Việt Nam, và có thời gian làm việc nhiều với Trung tướng Lê Huy Vịnh, Tư lệnh Quân chủng Phòng không – Không quân.



Đại tướng. Goldfein nói: “Tôi muốn nhấn mạnh đến thông điệp mà Ngoại trưởng và Tổng thống của chúng tôi nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Đó là: Chúng tôi cam kết hỗ trợ Việt Nam trở thành một quốc gia thịnh vượng và hùng mạnh. Tôi đến đây để thăm một nước đối tác rất quan trọng và nước đối tác có nhiều lợi ích và mối quan tâm của chúng tôi”.



Sự hiện diện của hai Đại tướng Không quân Mỹ thể hiện sự tăng gia cam kết của Mỹ với Việt Nam nói riêng và khu vực nói chung.



Trung Cộng không muốn tiêu diệt đảng và chế độ Cộng Sản Việt Nam.

STOP



Chính sách ba không  OK

Không tham gia các liên minh quân sự.

Không đi theo bất kỳ nước nào để chống lại một nước khác.

Không có các căn cứ quân sự của nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam.



Chính sách “ba không” mà Thứ trưởng Nguyễn Chí Vịnh nhắc đến, bao gồm:

Không tham gia các liên minh quân sự.

Không là đồng minh quân sự của bất kỳ nước nào.

Không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở Việt Nam và không dựa vào nước này để chống nước kia.



Đây cũng là câu trả lời cho câu hỏi của phóng viên liên quan đến việc Việt Nam có liên minh quân sự với Mỹ hay không, cũng như phản ứng của Việt Nam trước sự lớn mạnh không ngừng của quốc phòng Trung Quốc.



Điểm nổi bật nhất là ông Nguyễn Phú Trọng, trong cương vị Tổng Bí thư, Chủ tịch nước đã không nói lời nào từ khi xây ra vụ HD-8.



*Cả Quốc hội, cơ quan quyền lực cao nhất nước và Ban Chấp hành Trung ương đảng (Khóa XII) cũng không có bất cứ động thái nào.



Ngay đến số 484 Đại biểu Quốc hội còn tại chức cũng không ái dám hé răng.



Bộ Chính trị chỉ đạo phải tiếp tục đấu tranh bằng biện pháp hòa bình, đúng theo luật pháp quốc tế. Riêng về giải pháp đấu tranh pháp lý, thời điểm nào hợp lý thì Bộ Chính trị sẽ quyết định, theo thông tin từ phiên họp Chính phủ cuối tháng 5.



Phát biểu của Tô Lâm

Về cải cách thể chế thì trong buổi gặp với Thứ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ David Hale, ông Tô Lâm nói: “Việt Nam luôn coi Hoa Kỳ là một trong những đối tác quan trọng hàng đầu và mong muốn tiếp tục thúc đẩy quan hệ đối tác toàn diện trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, thể chế chính trị của nhau”.



Ông Vương Gia Thụy, Trưởng ban Đối ngoại Trung Cộng, đã nêu những bằng chứng cho thấy Việt Nam đã được sát nhập vào Trung Cộng, như sau: “Việt Nam và Trung Quốc đã hợp tác chiến lược toàn diện. Cơ chế xã hội giống hệt nhau. Con đường phát triển tương tự như một. Quan hệ hai nhà nước ổn định và cùng một mục đích phát triển chấn hưng sự nghiệp Xã Hội Chủ Nghĩa”.



Trong bài viết tựa đề “Ai thống trị Việt Nam ngày nay?”, GS Stephen B. Young, thuộc Đại học Minnesota đã viết: “Buồn mà nói. Vì nói cho đúng thì phải nói lớn, nói rõ, phe nhóm cai trị Việt Nam hiện nay là một bọn Hán ngụy”. -/-



 Nguồn: Quán Văn



Joshua Wong: Chúng tôi khát khao một ngày Hồng Kông thoát khỏi độc tài

       BÀI VIẾT CỦA JOSHUA WONG TRÊN TẠP CHÍ ECONOMIST ANH QUỐC

"Một làn sóng đàn áp chính trị đang diễn ra ở Hồng Kông, nơi nhân quyền và tự do của chúng tôi đang mấp mé trên bờ vực sụp đổ. Thế giới không thể tiếp tục im lặng.

Trong vòng 30 giờ đồng hồ, những kẻ côn đồ đã tấn công đội ngũ tổ chức biểu tình và cảnh sát tiến hành bắt giữ hàng loạt những nghị sĩ và các nhà hoạt động ủng hộ dân chủ, bao gồm cả tôi. Quyền biểu tình của chúng tôi đã bị cùm lại, trong khi chính quyền cấm một buổi tập trung ôn hòa đã được lên kế hoạch vào ngày 31/8.


Cùng lúc đó, chính phủ dường như muốn kiểm tra phản ứng của công luận về ý tưởng họ sẽ kích hoạt điều luật tình trạng khẩn cấp đã lạc hậu từ lâu. Việc này sẽ cho phép trưởng đặc khu quyền lực to lớn như kiểm duyệt báo chí, tiến hành bắt bớ quy mô lớn và ngay lập tức thiết quân luật một phần của thành phố này – tất cả chưa cần tới trợ giúp của Quân Giải phóng Nhân Dân Trung Quốc.

Trong khi đó, binh lính Trung Quốc và các phương tiện thiết giáp được di chuyển tới biên giới Hồng Kông, sẵn sàng tiến vào “trong vòng 10 phút”, theo đúng lời của quân đội Trung Quốc.

Tất cả những hành động này có mục đích là để đe dọa người Hồng Kông, khiến họ sợ hãi và quy phục. Nhưng có phải nhà cầm quyền thực sự nghĩ rằng chúng tôi sẽ ngậm miệng và giữ im lặng, hay chúng tôi sẽ đứng lên và chiến đấu?

Một làn sóng đàn áp chính trị đang diễn ra ở Hồng Kông, và nhân quyền cùng tự do của chúng tôi đang đứng trên bờ vực sụp đổ.

Chúng tôi hoàn toàn lên án chiến dịch độc ác của bạo lực này và những phát ngôn từ giáo điều từ thời Liên Xô dán nhãn chúng tôi là “những gián điệp ăn tiền của thế lực nước ngoài”. Ngày này qua ngày khác, chính quyền đang tiến gần hơn đến việc sử dụng quân bài cuối cùng của họ.

Nhưng người dân sẽ tiếp tục chiến đấu, bởi vì trận chiến này là vì tương lai của Hồng Kông. Chúng tôi không muốn thấy một Hồng Kông chỉ có tự do trên giấy, nơi mà địa vị tự trị chỉ là cái vỏ bọc của một nhà nước độc tài toàn trị.

Vì tương lai của chúng tôi mà những người trẻ sẵn sàng trả cái giá cuối cùng trong cuộc chiến của mình. Rất nhiều người biểu tình – những em thiếu niên, một số vẫn học trung học – bây giờ đang mang theo “di nguyện và chúc thư” trong cặp trước khi lao lên tuyến đầu của cuộc biểu tình. Nỗ lực vì hòa bình được viết bằng máu của họ. Một số đã tự tử, đã trở thành nạn nhân của sự độc ác của cảnh sát, thành mục tiêu của những cuộc tấn công của các băng nhóm côn đồ tàn bạo và bừa bãi.

Trưởng Đặc khu Hồng Kông Carrie Lam đã gạt ra bên lề những người trẻ bằng tuyên bố “họ không có đóng góp gì cho xã hội”. Về chúng tôi, chúng tôi xin hỏi lại bà rằng:
Ai là người không cho phép người trẻ có “đóng góp gì” cho xã hội?

Ai đã cấm người trẻ, những ứng viên được bầu chọn một cách dân chủ, tham gia vào chính trị?

Ai đã quyết định phớt lờ nguyện vọng của nhân dân và đưa ra dự luật dẫn độ bị ghét bỏ ngay từ đầu?

Câu trả lời là: một chính phủ được lựa chọn một cách phi dân chủ. Những người trẻ thay vì được coi là những cột trụ tương lai của xã hội, đã bị tước bỏ bất cứ tiếng nói nào khi một quyết định hệ trọng được đưa ra, bất chấp việc họ là những người sống lâu nhất với hậu quả từ những quyết định đó.

Cách duy nhất để ổn định trở lại Hồng Kông là Bắc Kinh phải trao cho chúng tôi quyền bầu cử tự do và công bằng tại thành phố này – đây là một trong 5 yêu cầu của phong trào chống luật dẫn độ. Họ phải đưa ra một chương trình cải tổ chính trị bao hàm việc cho chúng tôi quyền lựa chọn trưởng đặc khu và bầu chọn toàn bộ vị trí trong nghị viện thành phố, tức hội đồng lập pháp. Phổ thông đầu phiếu đã được hứa hẹn dưới nguyên tắc “một quốc gia, hai chế độ” thiết lập trong sự kiện trao trả Hồng Kông năm 1997.

Sự tức giận của chúng tôi không chỉ là vì dự luật dẫn độ; sự phẫn nộ này là vì một chính quyền phi dân chủ ngày càng phớt lờ nguyện vọng của người dân.

Cộng đồng quốc tế có thể giúp đỡ người Hồng Kông.

Đầu tiên, chúng tôi thúc giục các bạn gây áp lực để Bắc Kinh rút về quân đội đang đặt dọc biên giới Hồng Kông. Hành động làm bộ này của các lực lượng quân sự Trung Quốc khiến căng thẳng leo thang không đáng có .

Trung Quốc sẽ gặt hái được một cơ lốc những lời lên án nếu họ cho xe tăng vào thành phố chúng tôi. Nó sẽ khiến người ta hoài nghi thiện chí tuân thủ các thỏa thuận song phương của Bắc Kinh. Nó cũng có thể dẫn đến việc Mỹ rút lại quy chế đặc biệt cho Hồng Kông theo luật Mỹ.

Có một số những người trung thành với Bắc Kinh ở trong thành phố này, những người mà vì lòng tôn sùng mù quáng đối với chế độ độc tài Trung Quốc đã ủng hộ việc đưa binh lính vào dập tắt phong trào của chúng tôi. Rõ ràng là họ sẵn sàng chấp nhận rủi ro giết chết trung tâm tài chính Châu Á này.

Thứ hai, các nhà lãnh đạo quốc tế tại Hội đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc cần lên tiếng rõ ràng rằng chính phủ Trung Quốc phải tuân thủ đầy đủ các điều khoản và tinh thần của Tuyên bố chung Trung-Anh năm 1984, văn kiện mở đường cho sự kiện trao trả năm 1997: Hồng Kông rời Anh Quốc. Chúng tôi hoan nghênh các lãnh đạo G7 vì đã ủng hộ nền tự trị của chúng tôi trong một thời kỳ đầy thử thách như thế này và thúc giục họ tiếp tục lên tiếng.

Thứ ba, chúng tôi đề nghị tất cả mọi người ủng hộ những lời kêu gọi chính phủ Hồng Kông tiến hành một cuộc điều tra độc lập đối với việc cảnh sát sử dụng vũ lực thái quá. Chúng tôi cũng kêu gọi chấm dứt bán các thiết bị kiểm soát đám đông cho cảnh sát Hồng Kông, những người mà trong vài tháng gần đây đã cho thấy thiên hướng khát máu và bạo lực trong các hành động cảnh sát của mình.

Cuối cùng, chúng tôi thúc giục các chính trị gia ở Mỹ ủng hộ và thông qua Đạo luật Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kông càng sớm càng tốt, để theo dõi chặt chẽ những kẻ vi phạm nguyên tắc “một quốc gia, hai chế độ” và trừng phạt những kẻ tước đoạt khỏi người Hồng Kông những quyền lợi chính đáng của họ.

Lần này tôi không phải là gương mặt của cuộc biểu tình ở Hồng Kông. Phong trào chống luật dẫn độ lớn hơn và có tổ chức hơn nhiều Phong trào Ô dù 2014.

Việc bắt bớ sẽ không ngăn được quyết tâm của chúng tôi. Trước mặt chúng tôi là rất nhiều tháng dài nữa của nước mắt và đau khổ, trong khi bóng đen của cuộc thanh trừng đe dọa không chỉ những ai đổ ra đường phố, mà còn trên khắp các ngành kinh tế, giáo dục, y tế và giao thông của Hồng Kông.

Toàn bộ thành phố này đang đứng trên một mặt trận thống nhất chống lại chính phủ, nhưng mỗi ngày chính quyền của bà Lâm lại tiếp tục thêm dầu vào lửa bằng những lời đe dọa. Nỗ lực của bà trong cái gọi là “đối thoại” không thuyết phục được ai.

Ở trong bất kỳ một nền dân chủ nào, mức độ đối kháng kéo dài trong một thời gian lâu như thế này đã phải đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp chính trị của một lãnh đạo giống như bà Lâm. Nhưng bởi vì chúng tôi không sống trong một chế độ dân chủ, bà ta có thể ngắm nhìn chiến trường từ trong tòa tháp kính của mình, và chế độ của bà ta – dưới sự chỉ đạo của Bắc Kinh – tiếp tục ngấu nghiến những đứa con của Hồng Kông.

Thành phố của chúng tôi đang oằn mình trong một vị thế không mấy dễ chịu: ở mặt trật giữa tự do và độc tài. Nhưng chúng tôi đã bị dồn đến chân tường và nếu bây giờ chúng tôi run sợ, sẽ không còn cơ hội thứ hai để lên tiếng. Đằng sau những hàng rào chắn, chúng tôi khát khao một Hồng Kông thoát khỏi ách độc tài và chính phủ bù nhìn.
Chúng tôi khát khao có một một quê hương nơi tự do dân sự được tôn trọng, nơi con cái của chúng tôi không phải là đối tượng bị giám sát toàn diện, bị tước đoạt nhân quyền, kiểm duyệt chính trị và bắt bớ bừa bãi. Chúng tôi đang đứng lên cùng tất cả những dân tộc tự do trên thế giới và hy vọng các bạn sẽ đứng cùng chúng tôi trong cuộc chiến tìm kiếm công lý và hòa bình này.”

Bài viết của Joshua Wong (Huỳnh Chi Phong), 
đăng trên tạp chí Economist của Anh Quốc.
 
Trọng Đức biên dịch

Nguồn: trên trang Nguyễn Xuân Diện (TEU. BLOG)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét