Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2011

Thơ mới

Chùm thơ" Thâm phận con trâu"đã in trên tờ"SÀI MÔN THI ĐÀN", mục "THƠ MỚI HIỆN ĐẠI VIỆT NAM".
Nay tác giả đưa về trang nhà giới thiệu mời bạn đọc thưởng lãm. NĐT.

VUA BUỘC TRÂU

Nổi tiếng lười chăn vua buộc trâu
Meo thân lụy cọc đất lầm sâu
Chân trời rợn cỏ xuân phơi phới
Buông mũi nhập đàn phởn sức mau.

Nguyễn Đào Trường 


TRÂU HIỀN

Đủng đỉnh bước qua thời gian
Gấp gáp sang mùa cày xới
Đầu cơ nghiệp ngoan hiền quá đỗi
Nhẹ kéo! Nặng còng lưng cố kéo 
Dục đi liền bước bảo họ là dừng
Đến trẻ con cũng dắt mũi vít sừng
Cùng nhà nông làm ra bông lúa
Hạt gạo dẻo thơm nuôi sống thị thành
Quanh đời gắn lũy tre xanh
Ơn Thượng Đế sinh trâu ăn cỏ
Làm thật ăn giả
Một đám gò hoang gặm chẳng no lòng
Trưa hè gốc đa nhai trầu bỏm bẻm
Oan cho trâu nào có trầu cau
Nhai lại cỏ già. 

Nguyễn Đào Trường



LỜI NHẮN GỬI HỌ HÀNG NHÀ TRÂU

"Trâu ơi ta bảo trâu này"
Tớ bán hết ruộng nuôi mày làm chi
Ta mày tình nghĩa còn gì
Chủ thành thất nghiệp mày đi vào lò.

Nguyễn Đào Trường 



THƯƠNG TRÂU

Trời ơi xương xẩu thế này
Hùa nhau bóc gặm bát đầy bát vơi
Thịt da thăn lọc kỹ rồi
Toi thân trâu mộng hết đời nghé con.

khi xưa cày kéo mỏi mòn
Đói no rơm cỏ hẩm ngon mặc long
Quanh năm khao khát mạch trong
Chậm chân ngoảnh lại cả dòng đục thêm.

Cày bừa nợ ách triền miên
Chão thừng chằng chịt dưới trên trong ngoài
Khỏe làm chẳng mấy đoái hoài
Hâm hiu trở gió lắm người cầm dao*.

Nguyễn Đào Trường


*Ý câu ca dao:" Trâu đứng không người mặc cả
Trâu ngã lắm kẻ cầm dao"






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét