Đại Vệ Chí Dị.
Nước Vệ triều nhà Sản năm thứ 70.
Vệ Kính Vương năm thứ tư.
NGƯỜI BUÔN GIÓ
Nước Tề sắp sửa chiến thuyền ở Hải Nam. Người Vệ lấy làm lo lắng, phó đại thần bộ binh Vệ là tướng Đậu Xà lãnh trách nhiệm tác chiến, ngày đêm không ngủ. Vạch kế hoach liên quân hợp đồng tác chiến với các nước bạn. Kế hoạch đưa lên trên bị đại thần Quảng Phệ bác bỏ.
Các nước như Nhựt, Phi đã chuẩn bị đâu đấy. Nghe tin việc Vệ tham dự tập trận không thành, bèn thất vọng sững sờ.
Quảng Phệ bác kế hoạch của Đậu Xà, đã thế còn tuyên bố giữa triều.
- Tư tưởng thù ghét Tề là nguy hiểm.
Nói xong, Quảng Phệ thân chinh lên biên giới, hội với đại thần bộ binh của Tề ôm hôn thắm thiết.
Liên minh Nhựt, Phi, Tề chưa đánh đã tan. Phó tướng bộ hình khác là Chí Ca thấy tình thế ấy, bèn trấn an quân đội.
- Không đứng với bên nào cả, lịch sử chứng minh như vậy là tốt nhất.
Nước Nhựt biết Tề thiếu chiến hạm, định bụng gửi cho mấy chiếc để Vệ có lực. Nghe thấy quan Vệ nói như thế, bèn chần chừ không muốn giao chiến hạm nữa.
Bấy giờ triều thần có nhiều người bực lắm, cho rằng Quảng cấu kết với Tề không muốn giữ biển đảo, chẳng chịu làm gì để tăng cường quân đội. Quảng Phệ làm ra vẻ công du đi mua sắm vũ khí và kết liên minh.
Nhưng vì lòng có ý khác, Quảng đi mua vũ khí mãi không thấy xong, nơi thì thấy bảo chưa sản xuất xong. Nơi thì có thiết bị mới, Quảng lại hỏi mua thiết bị cũ. Người Phổ có ý giúp Vệ, thấy Quảng một mực chỉ đòi mua thiết bị cũ, giận lắm nói.
- Chúa của nước ông sang đây, kêu Vệ nguy khốn vì Tề, than khóc rằng vũ khí thô sơ. Nay ông mua thiết bị cũ về để chiến đấu với địch hay là để làm cảnh.
Người Phổ không bán, báo lại cho Chúa Bạo việc làm của Quảng.
Quảng đi kết giao với nước Độ ba lần không đâu vào đâu. Người Độ nóng lòng chờ ký minh ước, Quảng vẫn lươn khươn thác này nọ phải đợi hỏi cả triều. Người Độ thúc mãi không được, cũng nản định bỏ không bàn nữa.
Quảng sang Phú Lãng Sa để hỏi mua thiết bị định vị , hoa tiêu cho tàu thuyền. Nhưng đến nơi chỉ lượn lờ quán xá, mua sắm, chơi bời.
Bọn tuyên huấn quân đội ra sức dụ dỗ dân chúng rằng việc chuẩn bị chiến tranh nóng vội chỉ tổ làm cho Tề thêm bực , đổ dầu vào lửa. Những kẻ nào muốn phá hoại bình yên của Vệ mới thúc đẩy , đòi hỏi việc tăng cường vũ khí, liên minh của Vệ. Đánh nhau chỉ tổ không làm ăn được gì, những nhà đầu tư họ rút hết, không ai dám làm ăn với một nước đang bất ổn sắp chiến tranh.
Người Phú Lãng Sa thấy Quảng thái độ không nhiệt tình hỏi mua thiết bị. Biết là Quảng không thật lòng mua, chỉ hỏi lấy lệ. Tin ấy cũng bay về triều Vệ.
Cả triều căm phẫn, thấy Quảng ngày càng thờ ơ viêc phòng thủ, chỉ củng cố quyền lực, ve vãn Vệ Kính Vương để mong được nối ngôi. Trong khi bờ cõi khắp nơi ngoại bang nhòm ngó. Trong nhân dân ai ai người ta cũng chán ghét, nguyền rủa Quảng Phệ.
Chả biết lời oán nguyền có thấu trời xanh hay không. Quảng Phệ ở Phú Lãng Sang bỗng nhiên bị bệnh đầy bất ngờ, nằm lại chữa trị luôn không biết bao giờ mới về nước, bệnh tình nặng nhẹ thế nào cũng không ai hay. Thấy úp mở nói rằng phải phẫu thuật nặng.
Quảng Phệ lâm bệnh không rõ mệnh hệ thế nào. Nhưng từ khi Quảng biệt tăm, nước Vệ tự nhiên có luồng sức sống mới. Người Nhựt cấp chiến hạm cho Vệ lại còn thêm khoản tiền lớn.
Vũ khí đặt mua bị om bao lâu bỗng nhiên ồ ạt được chuyển về. Nước Cờ Hoa lại gấp rút chuẩn y cho Vệ nhiều hiệp định thương mại, đã thế còn vời Vệ Kính Vương sang bàn hợp tác. Bọn Việt Kiều ở đâu ùn ùn kéo về Thành Nam nước Vệ mua đất đai, một ngày nước Vệ bán đến mấy trăm ngôi nhà. Chưa hết, đột ngột ngành dệt may chủ lực xuất khẩu của Vệ nhận được hàng tỷ Mỹ Kim của nhà đầu tư ngoại quốc....
Hoá ra bọn tuyên huấn của Quảng toàn lừa bịp dân chúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét