Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

QUYỀN ĐƯỢC BIẾT


"Quyền được biết" là trách nhiệm, bổn phận của chúng ta

HOÀNG THANH TRÚC
Không phải ngẫu nhiên từ định chế bao quát của mình mà Liên Hiệp Quốc chọn ngày 28 tháng 9 hàng năm là ngày “Quốc tế quyền được biết” (International Right to Know Day).
Từ trước đó vào năm 2002 hơn 100 quốc gia và 60 tổ chức quốc tế về tự do thông tin ngôn luận trên khắp thế giới tụ họp tại thủ đô Sofia của Bulgaria thành lập mạng lưới FOI - Freedom of Information - (Tự do thông tin). Đây là một mạng lưới toàn cầu hoạt động nhằm cổ xúy quyền được tiếp cận thông tin cho tất cả mọi người, không phân biệt quốc gia, cũng như thúc đẩy những chính phủ mở rộng, minh bạch và có trách nhiệm với công dân nước mình.
Quyền được tiếp cận thông tin là một quyền làm người quan trọng và thiết yếu nằm trong tuyên ngôn nhân quyền được LHQ quy định mà nguyên tắc của nó khi tuân thủ sẽ góp phần tạo nên sự minh bạch cho mọi nhà nước.
“Quyền Được Biết” cũng tạo ra những cơ hội cho mọi công dân tham gia và giám sát tích cực, hiệu quả cho những quyết định liên quan đến sự điều hành đất nước, bảo vệ nhân quyền của từng cá thể và cộng đồng.
Tại Việt Nam quyền này của người dân, vô hình chung, đã bị triệt tiêu trong quá khứ bởi sự cai trị khắc nghiệt, nó chỉ được thực hiện hạn hẹp tượng trưng không đáng kể trong vài năm gần đây, chủ yếu là để tuyên truyền với quốc tế dưới chế độ độc tài toàn trị CSVN nơi mà giữa thế kỷ 21 truyền thông đa phương tiện nối mạng toàn cầu, thế giới như dưới một mái nhà, văn minh nhân loại như hoàng kim nhưng người dân Việt Nam chỉ được biết những gì mà đảng CS và nhà nước tay sai của nó cho phép biết thông qua 100% các tờ báo do nhà nước quản lý và một “quốc hội nhân dân” nhưng 97% đại biểu là đảng viên CS!?.
Tại sao đồng đẳng cùng là nhân loại trong cộng đồng thế giới, là chủ nhân của một đất nước mà năng lượng để vận hàng guồng máy nhà nước ấy là do chúng ta đóng góp thì chúng ta lại không được biết những điều tưởng chừng như phải được biết nếu không muốn nói là xin chúng ta được biết!? Như đơn cử vài trường hợp….
- Trong 190 quốc gia trên thế giới chỉ có chế độ CSVN là một trong 5 nước CS còn sót lại duy trì song song 2 nhà nước (nhà nước đảng và nhà nước dân) trong một quốc gia suốt từ trung ương đến địa phương, có bao giờ chúng ta được CP hay Quốc Hội minh bạch báo cáo cho biết ngân sách mà đảng CSVN hàng năm đã “ngốn” là bao nhiêu chưa? Dù kinh phí hoạt động của Đảng Cộng sản Việt Nam được bố trí trong dự toán cấp ngân sách trình Quốc hội, Hội đồng nhân dân quyết định (Luật Ngân sách nhà nước số 01/2002/QH11 ngày 16 tháng 12 năm 2002)
Nếu biết rằng Tổng chi ngân sách nhà nước VN năm 2013 ước tính 986 nghìn tỷ đồng (tính tròn).(*)
Không thể tìm ra con số chính thức, nhưng chúng ta ước đoán khiêm tốn ngân sách “đảng” nó phải “ngốn” vài phần trăm trong tổng chi này thì cũng đã lên tới vài trăm ngàn tỷ đồng cho một số (chỉ một số thôi) trong khoảng 4 triệu đảng viên CSVN ăn trên ngồi đó với mỗi một công việc duy nhất là chỉ đường cho đoàn tàu CS chạy trên đường ray XHCN đến ga “thiên đàng” cuối cùng (nhưng không biết ở đâu)!?. 39 năm, kể từ 1975, cả một “thái sơn” mồ hôi nước mắt nhân dân đã “bốc hơi” một cách vô ích mà hiếm có một quốc gia nào trên thế giới này (dù là giàu có) chịu hao tốn một cách vô lý như vậy!.
Tuy nhiên còn hơn thế, có một thứ mà chúng ta rất “cần phải biết” khi giá trị của nó còn vượt qua mọi vật chất, tiền bạc… Đó là sự “hưng vong” của dân tộc, khi mà 90% các quốc gia CS quốc tế hùng mạnh, đã từ bỏ CNXH quay về với dân chủ tư bản hay đa nguyên chính trị gần 30 năm rồi thì tại sao các chóp bu CSVN vẫn cứ khư khư giữ lấy thứ CNXH lạc hậu này mà không một lời tham khảo ý kiến toàn dân? Dù họ đã “sáng tạo” dùng vài trăm tỷ đồng để làm chi phí lấy ý kiến sửa đổi Hiến Pháp?
Điều mà chúng ta có “quyền phải biết” và phải được trả lời một cách minh bạch là tại sao nghịch lý như vậy? Nếu đất nước này không phải là của riêng họ (vài trăm chóp bu CSNN)!?.
Chúng ta cương quyết có “quyền phải biết” và họ (Các chóp bu CSVN) phải dứt khoát trả lời, cùng một bản chất sự việc như nhau, thì tại sao CP/Philippines hoàn tất hồ sơ khởi kiện tranh chấp biển đảo lãnh hải với bọn bá quyền Trung Quốc còn Việt Nam chúng ta thì không? dù tuyệt đối công luận thế giới khuyến khích? Có thể các chóp bu CSVN vong bản thì không, nhưng 90 triệu dân Việt không phải 100% đồng lòng – Chúng ta có “quyền phải biết” họ nhân danh ai? trên cơ sở nào?.
Ngay trong những người vẫn hay biện minh, cố tin vào đảng và nhà nước cộng sản, đến lúc này cũng cảm thấy có sự hồ nghi nên cũng đã vượt qua sự sợ hãi để đòi hỏi “quyền được biết”, cụ thể là Thư ngỏ của 61 đảng viên ngày 20-07-2014, và kiến nghị của 20 tướng tá quân đội nhân dân ngày 4-9 về hiệp định biên giới năm 1999, hiệp định vịnh Bắc bộ năm 2000, nhất là về nội dung hội nghị Thành Đô năm 1990 vốn làm cho họ cũng phải hoang mang. Thì bổn phận và trách nhiệm của chúng ta là đòi hỏi có “quyền được biết”, biết để nhận diện ai là kẻ thù đích thị của dân tộc, biết để chung lòng thắp lên khát vọng cho quê hương.
HTP
------------------
> Chúng ta có quyền,và cần phải biết!
Bởi vì: “tất cả quyền lực nhà nước thuộc về Nhân dân, các cơ quan Nhà nước, cán bộ, viên chức Nhà nước có nghĩa vụ phải tôn trọng nhân dân, tận tụy phục vụ nhân dân, liên hệ chặt chẽ với nhân dân, lắng nghe ý kiến và chịu sự giám sát của nhân dân” (điều 8 HP 2013).
Một thực tế hiển nhiên, gần như là toàn dân Việt trong và ngoài nước ai cũng biết, sau khi trắng trợn chà đạp HĐ Paris 1973 dùng súng đạn Nga Tàu đánh chiếm miền Nam, đảng CSVN vênh váo khoa trương gọi là chống “đế quốc Mỹ xâm lược” cứu nước, nhưng kết quả nhãn tiền chỉ ra là Mỹ không có tham vọng một cm2 đất nào của VN mà trên thực địa là hàng ngàn km2 đất đai biên giới Bắc Việt Nam lại lọt vào tay Trung Quốc.!?
Cụ thể mà bất cứ ai cũng nhìn thấy, đó là “Ải Nam Quan” nơi phân định biên giới Việt-Trung, một trọng điểm chứng tích từng tồn tại 4000 năm lịch sử giữa hai quốc gia, bên này cửa “ải” là đất nước Nam, bên kia cửa “ải” là đất phương Bắc thì giờ đây Ải Nam Quan đã “bốc hơi” biến mất mà vết tích vị trí nền móng cũ lại nằm sâu trong nội địa Trung Quốc? Toàn bộ sự kiện hao hụt cương thổ ấy diễn ra sau hội nghị “bí mật” tại Thành Đô/TQ tháng 9/1990 giữa các chóp bu 2 đảng CSVN và CSTQ.
Điều 11/Hiến Pháp Việt Nam qui định:
1) “Tổ quốc Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm.
2) Mọi hành vi chống lại độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, chống lại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đều bị nghiêm trị.”
Không còn Ải Nam Quan, nên Đất nước Việt Nam giờ đây chỉ từ mũi Cà Mau đến Lũng Cú, Hà Giang.
Vậy thì thất thoát cương thổ quốc gia rành rành như thế đó, “lãnh thổ không còn toàn vẹn” như xưa dưới sự lãnh đạo nhà nước và xã hội của đảng Cộng sản Việt Nam, ai phải chịu trách nhiệm? Ai là kẻ cần phải bị “nghiêm trị”, theo Hiến Pháp khi chủ tâm tương nhượng (hay bán rẻ) chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia!?
Đó là điều rất quan trọng mà toàn dân tộc rất muốn và có quyền “phải được biết”, bởi khẳng định từ Hiến Pháp (2013):
“Tất cả quyền lực nhà nước thuộc về Nhân dân, Các cơ quan Nhà nước, cán bộ, viên chức Nhà nước có nghĩa vụ phải tôn trọng nhân dân, tận tụy phục vụ nhân dân, liên hệ chặt chẽ với nhân dân, lắng nghe ý kiến và chịu sự giám sát của nhân dân; kiên quyết đấu tranh chống mọi biểu hiện quan liêu, hách dịch, cửa quyền” (điều 8 HP)
Tương tự như vậy khi soi rọi lại quá khứ. Dù Điều thứ 32 Hiến Pháp nước VNDCCH (miền Bắc năm 1946) qui định:
“Những việc gì quan hệ đến vận mệnh, quyền lợi quốc gia sẽ đưa ra nhân dân phúc quyết”.
Thì liệu lời này của ông Phạm Văn Đồng viết cho ông Chu Ân Lai trong công hàm 1958 như sau: “Chúng tôi xin trân trọng báo tin để đồng chí Tổng lý (Chu Ân Lai) rõ: Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4.9.1958 của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc. Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung Quốc”.
“Chi tiết bản tuyên bố ngày 4.9.1958 của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa” có được toàn dân miền Bắc biết đến và phúc quyết theo Hiến Định trước khi Phạm Văn Đồng ký!??.
Cả 2 trường hợp (công hàm 1958 và Hiệp Định Thành Đô 1990) kẻ trước người sau các chóp bu CSVN bất chấp ý kiến, không đoái hoài đến nhân dân, nối tiếp cùng một hành vi “vi Hiến” trắng trợn dẫn đến hao hụt nghiêm trọng cương thổ quốc gia mà toàn dân Việt Nam không hề được “có quyền biết” dù Hiến Pháp qui định bắt buộc nhà nước phải cho nhân dân biết, trước khi thừa hành.
Dẫn chứng như vậy để thấy rằng dưới mắt các “chóp bu CSVN” gần trăm triệu dân Việt chỉ như đàn lừa và giang sơn gấm vóc này là tài sản riêng của họ.
Không! Không thể im lặng mãi được, chúng ta phải biết những sự kiện “cần phải biết” mà bản chất của nó diễn ra khác với lẽ thông thường...
Trong mọi tranh chấp, khi “dĩ hòa” không thể là “vi quý” thì cơ quan tài phán là đích đến của mọi nẻo đường công lý.
Tranh chấp Biển Đông. Theo luật quốc tế, giữa các kháng nghị có 1 khoảng gián đoạn thời gian 50 năm hoặc nhiều hơn mà các đối tượng im lặng thì những đòi hỏi lãnh thổ trở nên vô hiệu. Hoàng Sa của Việt Nam đã bị Trung Quốc đánh chiếm 40 năm rồi (1974). Từ đó đến nay CS/Việt Nam chưa gửi bất kỳ 1 kháng nghị, đơn kiện nào lên Tòa án Công lý Quốc tế (ICJ) và Tòa án Trọng tài Luật Biển (ATLS) thì chỉ còn 10 năm nữa, nếu không có bất kỳ một kháng nghị hay đơn kiện nào thì theo Luật biển coi như Việt Nam chấp nhận mất Hoàng Sa và một số đảo ở Trường Sa vĩnh viễn về tay Trung Quốc. Việc Trung Quốc đã ngang nhiên hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 trong EEZ của Việt Nam và đang nỗ lực làm thay đổi hiện trạng quần đảo Trường Sa cho thấy Việt Nam không thể chần chừ, trì hoãn trong việc khởi kiện giải quyết tranh chấp biển đảo với Trung Quốc.
Vì sao vấn đề này, nước láng giềng, CP Philippines bác bỏ đàm phán song phương tiến hành khởi kiện Trung Quốc gần mười năm qua còn các chóp bu CSVN thì lại “chung thủy trung thành” với đàm phán song phương và không khởi kiện TQ!? khi mà 100% công luận, chuyên gia công pháp quốc tế đều khuyến cáo và khuyến khích VN khởi kiện Trung Quốc tức thì! và vô số học giả, sĩ phu, yêu nước cảnh báo: “Chúng ta sẽ mắc vào một tội rất lớn đối với dân tộc và nhân dân sẽ không thể nào tha thứ, nếu không khởi kiện”.
Quả là một điều rất “bất bình thường” mà chúng ta gần trăm triệu dân Việt “cần phải biết”.
Lại càng “cần phải biết” hơn nữa khi 90% các nước cộng sản trước kia trong đó có cường quốc hàng đầu CS/Xô Viết đã từ bỏ CNXH quay về với đa nguyên tự do dân chủ thì CSVN huy động ngân sách rất lớn của quốc gia cho một cuộc góp ý sửa đổi Hiến Pháp (2013) không phải để thăm dò hay xin phúc quyết từ toàn dân về tương lai của thể chế XHCN mà ngược lại lợi dụng để củng cố thêm điều 4 HP tiếp tục duy trì CS/độc tài toàn trị, đặt quốc gia Việt Nam vào vị thế là một trong những nước XHCN lẻ loi cô lập trên 190 quốc gia đa nguyên hay tự do dân chủ trong LHQ!? Thật là ngược chiều với xu thế chính trị văn minh thế giới! Chúng ta “cần phải biết” tại sao các chóp bu CSVN duy trì sự nghịch lý này.
Cũng nghịch lý không kém mà toàn dân Việt Nam rất “cần phải biết”.
Một “lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh” mà CSVN tâng bốc đến tận may xanh thì báo chí quốc tế (polskatimes. Ba Lan) lại điểm danh chỉ mặt HCM là một trong 13 tên độc tài đẫm máu nhất thế kỷ 20 mà “nhà nước, đảng ta” thì không có cách gì phản bác được dù có đại sứ quán chính thức tại Ba Lan!?.
Không phải ngẫu nhiên mà mới đây ngày 2/9 trên một danh sách 20 tướng tá đảng viên CSVN, công thần một thời của "nhà nước, đảng ta” cùng ký tên kiến nghị với tư cách là người chủ và người bảo vệ đất nước Nhân dân, lực lượng vũ trang “phải được biết” (nguyên văn) chính xác hoàn cảnh thực tế của Quốc gia. Vì vậy, Nhà nước phải báo cáo rõ ràng với Nhân dân về thực trạng quan hệ Việt-Trung và về những ký kết liên quan đến lãnh thổ trên biên giới, biển đảo và các hợp đồng kinh tế ảnh hưởng lớn đến an ninh chủ quyền của Quốc gia và về Hội nghị Thành Đô…
Không còn như “một đàn cừu” ngoan ngoãn “Quân đội ta trung với Đảng…” mà đã thức thời nhận diện vị trí chính xác khẳng định từ câu mở đầu trong thư kiến nghị:“Chúng tôi là những người lính trọn đời “Trung với Nước, Hiếu với Dân”, luôn trăn trở với nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc và Nhân dân…” Rõ ràng đó là chân lý không thể phủ nhận, không có Dân, không có Nước, không có Tổ quốc thì không có một cái đảng thổ tả nào hiện diện được.
Tuồng như đã rõ, chúng ta 85 triệu đồng bào trong đó có các vị tướng tá thức thời ấy như chung một chiến hào không chấp nhận thân phận của lớp người bị trị để cho vài chục kẻ mạo danh khoác áo là “đầy tớ nhân dân” để cai trị.
Đất nước không của riêng ai, chúng ta “cần phải biết” và có quyền phải biết tất cả những gì liên quan đến sự thịnh vượng, tồn vong của quốc gia dân tộc của chính mình và con cháu chúng ta mai sau, chúng ta không cho phép bất cứ ai núp bóng sau lưng chúng ta “mãi quốc cầu vinh” cho đảng phái phe nhóm cá nhân con cháu bầy đàn họ.
Sẽ là một bọn lưu manh, bịp bợm nếu họ không bị câm hay điếc khi chúng ta lên tiếng “chúng tôi cần phải biết” mà họ im lặng thay cho trả lời.
-----------------

14 nhận xét:

  1. Thì đấy.....không được học, không được biết à?
    "Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra"
    Nghị quyết, khẩu hiệu này được kẻ vẽ, treo đầy ngoài đường, trong ngõ ngách
    Trả lời
  2. Bạn Trúc kiến thức hạn hẹp
    Kẻ thù chính, kẻ thù lớn nhất của CS chính là CS
    Trả lời
  3. Dân ta phải tự biết thôi.
    Còn "Quyền được..."? Không thấy khẩu hiệu "Đóng thuế là quyền lợi của công dân" à?!
    Trả lời
  4. Việt Nam là đất nước XHCN do ĐCS lãnh đạo, không phải cái gì cũng huỵch toẹt ra hết kiểu tư bản thối nát. Làm thế còn gì là CNXH nữa. Thanh Trúc cần tìm hiểu thêm bản chất thật của CNXH là gì. Không nắm được bản chất của nó bạn sẽ rất khó giải thích tại sao nhiếu cái vô lý vẫn ngang nhiên tồn tại, thậm chí được tung hô, suy tôn, tô vẽ, cổ vũ.
    Dưới chế độ XHCN, người dân chỉ có một quyền duy nhất là nghe và làm theo dẫn dắt của ĐCS, Đảng đổi mới tư duy thì dân dễ thở, đất nước phát triển, đi lên. Bằng không sẽ ngược lại. Đã ngược thì dẫn đến cái gì , rõ quá rồi còn gì. Xin miễn bàn.
    Nhiều người cứ nhầm lẫn ĐCS là 4 triệu đảng viên. không phải vây, ĐCS hiểu cho đúng chỉ là mấy chóp bu lãnh đạo, đổi mới ở 4 triệu đảng viên còn dễ, đổi mới ở mấy chóp bu thấy quá khó chắc vì có nhiều uẩn khúc.
    Trả lời
  5. chỉ khi nào Việt Nam xuất hiện một nhân vật kiệt xuất thì mới có sự thay đổi
    Trả lời
    Trả lời
    1. Đảng không cho biết chi tiêu sinh hoạt ,dân đã soi mói rồi
      Đảng lại công bố chi tiêu mất nhiều dân họ chửi bố lên cho
    2. Đảng mà chi tiêu cái gì? Đảng đem lại mùa xuân, cho cả những ai mà đảng giết cha của họ đấy!
  6. thể chế này chỉ có thể thay đổi khi có một người biết kết nối,tập hợp nhiều ngưoi để tạo nên sức mạnh làm thay đổi chế độ.Nếu người đó là người nằm trong bộ máy CS ở cương vị cao có tầm ảnh hưởng lớn thì càng thuận lợi.Đó là cách thức duy nhất để có thể thay đổi chế độ này! cầu mong sao xớm suất hiện một nhân vật như vậy để dân Việt Nam bớt khổ
    Trả lời
    Trả lời
    1. Không! không nên ngồi đợi người ay, đợi đến khi nào ? Phải từ ngay mổi người chúng ta, hai ngưới, bốn người, 50 người....ngàn người, chục ngàn người như dân Ả Rập của mùa Xuân Ả Rập, ngàn người như dân Hồng kông hiện nay.
      Một người thì chúng bắt, hai người chúng thì bắt hay làm hại nhưng ngàn người thì chúng se làm gì được ?
  7. Kính gửi ĐT Bùi Văn Bồng cùng các quý vị tôi có một đề nghị thế này mong các vị cao nhân chỉ giáo:Như các vị đã biết Việt Nam chúng ta hiện hết sức hỗn loạn, nguy hiểm và tụt hậu.Dân tộc Việt Nam đang rất cơ cực! tôi thấy các vị cứ mãi nêu hiện tượng, hô hào, gào thét,phân tích ..v..v cũng phỏng có ích chi.Tất cả chúng ta đều thừa nhận một điều rằng Việt Nam ra nông nỗi này là ro thể chế.vậy điều đương nhiên là muốn thay đổi tình cảnh đất nước hiện giờ con đường duy nhất là phải thay đổi thể chế.Nhưng làm thế nào để thay đổi được thể chế?Đây là câu hỏi quá lớn mà những người vì sự tiến bộ của dân tộc đều muốn có câu trả lời.Vì nhẽ trên tôi kiến nghị với ĐT Bồng và các quý vị hãy tổ chức phong trào đưa ra những ý kiến,cách thức để trả lời được câu hỏi trên
    Trả lời
  8. Chi phí cho đảng công sản đã lớn ,chúng không làm ra sản phẩm ,lãnh đạo lại tồi
    Nó còn phá gấp mười lần như thế,
    Trả lời
  9. Đảng này chỉ ăn với phá chỉ đạo chính quyền bán hết đất đai biển đảo tài nguyên
    Dân có nói chỉ đạo bắt sử tù hô quân đội C a đàn áp coi thù là bạn coi dân là thù
    Khổ ta lại phải lo ta
    Trả lời
  10. Muốn được biết chúng ta cùng đứng dậy
    Cùng Toàn Dân vạch mặt chỉ những tên
    Lợi dụng Tổ Quốc nắm quyền đắc lợi
    Kết bè lập đảng cố vị độc quyền

    Ngồi trên Nước buôn Dân bán Nước
    Hám lợi gia đình bán rẻ Giang Sơn
    Kết bè lập đảng tham quyền cố vị
    Mộng mị vì Dân rút ruột nhân dân

    Nước Độc Lập phải có quyền Dân Chủ
    Phải thực thi hiến pháp Tổ Quốc giao
    Đối nội đối ngoại toàn dân được rỏ
    Không tự tung tự tác bán Sơn Hà

    Đất Nước Việt bốn ngàn năm lịch sử
    Công ơn dày dựng nước của cha ông
    Việc bảo vệ cháu con luôn gìn giử
    Nghiêm trị những kẻ vong ơn bán Nước

    Qua bao năm Đảng nắm quyền sinh sát
    Luôn độc tài cấu kết với ngoại ban
    Để Trung Cộng chiếm biên cương hải đảo
    Không đấu tranh lại nhu nhược yếu hèn

    Dân Đất Việt nói lên lời muốn nói
    Yêu hòa bình và Độc Lập Tự Do
    Có chính thể Đa nguyên Và Đa đảng
    Chính quyền do Dân phải được Dân bầu

    Luôn minh bạch để nhân dân sáng tỏ
    Lấy công bằng bát ài đúng nguyện dân
    Độc lập tự chủ đấu tranh uy dũng
    Thà hy sinh không lệ thuộc ngoại ban

    Muốn thực hiện chúng ta cùng đứng dậy
    Cùng toàn dân ta quyết chí đấu tranh
    Lất đổ bọn tham tàn quân bán Nước
    Dành Tự Do Độc Lập cứu Sơn Hà

    ĐVK

    Trả lời
  11. Tại sao những người “phản động” trông phúc hậu, hiền hậu, có hậu thế nhỉ?
    Trả lời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét