Nguyễn Hoàng Đức
Cuộc đời không cách gì thoát khỏi so sánh, sắp xếp, và trao thứ tự. Đơn
giản nhất, khi ra chợ, người bán rau lẫn người bán thịt, đều xếp riêng
từng loại rau hay thịt, để từ đó định giá riêng cho mỗi loại cao thấp
khác nhau. Sự phân loại riêng biệt đó bắt đầu ngay từ nhà của mỗi nông
dân. Người ta chọn hàng đẹp hơn đem ra chợ bán, cái kém hơn thì để nhà
dùng, giống câu phương ngôn của người Việt “tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy
lại”. Trong lớp học, thầy cô cũng phân loại để xem em nào cần phát huy,
em nào cần nâng đỡ.
Không có phân biệt thì không có sắp đặt từ thấp đến cao! Và nếu không có
sắp đặt thì không có trật tự! Không trật tự sẽ hỗn loạn, và trong một
cơ thể sống nó bị coi là điên. Đó chính là tư tưởng của triệt gia
Aristote. Còn người Việt nói, đó là loại người nôm na mách qué, dở ông
dở thằng, hay hâm hấp cám lợn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét