Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

TRONG ĐẢNG KHÔNG CÓ DÂN CHỦ...

Trong Đảng không có dân chủ và công bằng thì làm sao ngoài xã hội có những thứ đó được?

Trần Trọng Tân
Nguyễn Văn Bé ghi / Dân luận 
Ông Trần Trọng Tân ( Ảnh Tuổi trẻ)
NQL: Ông Trần Trọng Tân, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Trưởng ban Tư tưởng văn hóa Trung ương, nguyên Phó Bí thư Thành ủy TP.HCM qua đời lúc 7 giờ 30 ngày 4/8/2014 tại TP.HCM vì tuổi cao sức yếu, hưởng thọ 88 tuổi.

Cầu cho ông bình an nơi cõi Phật!

Cũng như nhiều  đảng viên kỳ cựu khác, ông có nhiều nỗi niềm trăn trở về Đảng, về đất nước. Quê Choa xin trích đăng lại 4 nỗi trăn trở của ông Trần Trọng Tân do ông Nguyễn Văn  Bé ghi lại trong Buổi gặp mặt bạn bè, thân hữu nhân kỷ niệm 35 năm ngày 30/4/2010.

1. Về vấn đề anh Bé hỏi thật thà lắm. Tôi xin nói thẳng là tôi không có nói với anh Nguyễn Tấn Dũng và anh Trương Tấn Sang về chuyện tôi sẽ đứng ra phục hồi Đảng lao động Việt Nam, vì ai dại gì nói với 2 vị đó làm gì. Cũng vì trong dư luận rộng rãi, nguyện vọng của mọi người trong đó có tôi rất bức xúc vì tình hình Đảng ta do Bộ Chính trị hiện nay lãnh đạo đã xuống cấp trầm trọng. Ai cũng muốn thay số lãnh đạo này đi và lấy lại cái tên "Đảng lao động Việt Nam" mà Bác Hồ đã đổi tên ở Đại hội lần thứ 2 của Đảng ta năm 1951. Tôi phê phán rất gay gắt với các anh Dũng và Sang về cái cương lĩnh hiện nay mà Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh đưa cho tôi. Tôi đã nghiên cứu trước thấy cương lĩnh Đảng đưa ra Đại hội XI là trở về cái cương lĩnh của Trần Phú là hoàn toàn sai lầm nghiêm trọng. Nói đến giai cấp công nhân hiện nay rõ ràng là họ đi làm đầy tớ, chớ họ không làm chủ xí nghiệp, công ty, quốc doanh. Họ bị bóc lột, đầy đọa hết sức tàn nhẫn. Họ không làm chủ phương tiện sản xuất vậy mà đi nói là: “Đảng cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân” ư? Đây là sự lừa dối to lớn.

Còn đối với nông dân thì các anh đặt ra cái luật là chỉ có "quyền sử dụng ruộng đất". Thế thì trước đây Đảng ta và Bác Hồ luôn đặt đường lối đối với nông dân: "Người cày phải có ruộng đất”, tức là nông dân có quyền sở hữu ruộng đất thì họ mới yên tâm làm ăn nên họ mới quyết tâm theo Đảng. Đường lối với giai cấp công nhân là: "Họ phải làm chủ xí nghiệp, công trường, doanh nghiệp, họ phải làm chủ tư liệu sản xuất để họ trở thành một giai cấp công nhân thực sự". Do đó, hai giai cấp công nhân, nông dân hiện nay họ rất căm phẫn các anh vì họ bị tước hết mọi quyền lợi chính đáng của mình rồi. Nay thì các anh ra lệnh thu hồi đất, ruộng để làm sân gôn, xây dựng khách sạn cao cấp, bắt họ phải đi nơi khác, tiền đền bù rẻ mạt làm sao họ đủ tiền mua miếng đất để ở, bắt họ lên đồi cao, núi cao, không có ruộng để cày bừa sinh sống… Tất cả đều tư nhân hóa, cổ phần hóa làm cho người công nhân không có chỗ dung thân làm ăn yên ổn, người nông dân thì không có ruộng đất để cấy cầy sinh sống mưu sinh. Tôi nói thật với các anh Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang và cả Bộ chính trị, là nếu tình hình này kéo dài thì sự căm phẫn của hai giai cấp này và có sự đồng tình cao độ của trí thức có văn hoá và nhân dân lao động khác sẽ đứng lên lật đổ cái Đảng, cái chế độ của các anh đang là lãnh đạo họ. Các đối tượng tham nhũng từ các cơ quan Trung ương đến xã, phường ở cơ sở đều là bọn có chức, có quyền trong Đảng thì nhân dân rất căm phẫn tột độ rồi. Nhưng các anh chỉ hô hào chống chung chung: "chúng ta kiên quyết chống tham nhũng", thế nhưng trên thực tế các anh không chống tham nhũng đạt được kết quả nào cả. Ai mà tin được các anh nữa...

2. Đó là vấn đề thứ nhất ở trên, còn vấn đề thứ hai.(...) Vừa rồi tôi có xem chỉ thị số 37 của Bộ chính trị về vấn đề làm điểm bầu trực tiếp Bí thư, Phó bí thư ở xã, phường cơ sở, tiến tới lên Thành phố, Huyện, Thị trực thuộc tỉnh và sau Đại hội Đảng toàn quốc sẽ bầu trực tiếp bí thư… Tôi liền viết kiến nghị, gửi Bộ Chính trị, BCH TW và Ban Tổ chức, Ủy ban Kiểm tra Trung ương (UBKT TW). Tôi quy kết tội là các vị vi phạm điều lệ Đảng rất nghiêm trọng. Muốn sửa đổi Điều lệ Đảng thì có Đại hội đại biểu Toàn quốc mới có quyền sửa đổi Điều lệ Đảng. Các anh cho bầu trực tiếp Bí thư, Phó Bí thư thì sau này các vị này vi phạm pháp luật, vi phạm hình sự, vi phạm đạo đức cách mạng thì ai, tổ chức nào đứng ra tổ chức kiểm điểm, kỷ luật họ đây? Như vậy, các anh phải tổ chức lại đại hội bất thường mới kiểm điểm kỷ luật Tổng bí thư, vì Trung ương và Bộ Chính trị không bầu Tổng bí thư, vì cấp ủy Xã, Phường, Huyện, Thị không bầu Bí thư, Phó Bí thư thì không có quyền kiểm điểm, xử lý họ được. Nếu các anh không sửa, không đình chỉ việc làm điểm thì tôi sẽ đề nghị với đồng chí Nguyễn Văn Chi, ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm ủy ban kiểm tra Trung ương họp toàn thể UBKT TW để kiểm điểm toàn thể bộ Bộ Chính trị, kể cả Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh, trong số họ ai biểu quyết làm điểm thì với chức danh độc lập của UBKT các cấp ở điều lệ Đảng đã quy định có quyền kiểm tra, kỷ luật cấp ủy cùng cấp của mình.

Đồng chí Nguyễn Văn Chi có cử 2 cán bộ gặp tôi có phân trần: "chú Chi đã nhận đơn kiến nghị của Bác rồi và đều kết luận ý kiến của Bác kiến nghị là hoàn toàn đúng cả. Nhưng kính thưa với Bác là UBKT TW của các cháu không dám kiểm tra, kỷ luật Tổng Bí thư và Bộ Chính trị kể cả ủy viên Trung ương Đảng"… Do đó các anh chị thấy không đã làm sai, vi phạm điều lệ Đảng nghiêm trọng như thế mà chủ nhiệm UBKTTW Nguyễn Văn Chi nói như thế thì hệ thống tổ chức Đảng của ta như thế đấy. Sau đó họ im re luôn không nói gì thêm được nữa.

Có hai lần anh Lê Thanh Hải, ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh được sự ủy nhiệm của Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh và Ban Bí thư Trung ương Đảng Trương Tấn Sang đến gặp tôi có thanh mình về hai vấn đề trên. Tôi kiên quyết tỏ thái độ trực diện không đồng tình về quan điểm, tư tưởng lãnh đạo của các vị trong Bộ Chính trị. Anh Thanh Hải về nói lại với các vị đó biết về quan điểm, tư tưởng của tôi là luôn luôn giữ vững nguyên tắc Đảng, điều lệ Đảng và không khoan nhượng về việc làm sai trái của các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước hiện nay.

3. Đó là vấn đề thứ hai ở trên, còn vấn đề thứ ba. (...)Tôi có viết bản kiến nghị gửi các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước nói vấn đề dân chủ ở cơ sở, tuy già ốm yếu được miễn sinh hoạt Đảng nhưng tôi vấn cố gắng để gặp các Đảng viên già cả, nhưng trẻ thì nhiều. Tôi nói với các vị là nói có dân chủ, chứ thật sự không có dân chủ vì Đảng viên ở chi bộ họ sợ nhất là 19 điều cấm đảng viên nên không ai muốn phát biểu gì khác. Đảng viên nói chung, kể cả tôi không được biết thông tin gì về tình hình trong nước, trong thành phố, kể cả thế giới, ngay cả chỉ thị số 37 của Bộ Chính trị họ cũng không biết, kể cả tôi cũng không biết… Sự độc đoán, chuyên quyền của lãnh đạo từ Trung ương đến các tỉnh, thành, huyện, thị càng nghiệm trọng hơn nữa. Ngay cả các lá thư của Đại tướng Võ Nguyên Giáp gửi các vị về các vấn đề đối với tổ quốc, đối với Đảng, với dân tộc và quốc tế như vụ đập phá Hội trường Ba Đình cũ, vấn đề để Trung Quốc vào khai thác Bô xít ở các tỉnh Tây Nguyên (...)…v.v... mà các vị Bộ Chính trị không hề trả lời cho một bậc công thần khai quốc còn sống sót lại đến nay của thời đại Hồ Chí Minh. Như thế mà là dân chủ ư? Kể cả các lá đơn tố giác, khiếu nại của các bậc lão thành cách mạng, Cựu chiến binh, các tướng tá khác ở khắp toàn quốc về vấn đề tham nhũng, cho thuê rừng đầu nguồn, vụ Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa và một số đảo ở Trường Sa của Việt Nam nhưng các vị vẫn im lặng đáng sợ như thế mà là có dân chủ ư? Trong Đảng không có dân chủ, không có công bằng làm sao ngoài xã hội có dân chủ, công bằng xã hội được. Phân biệt kẻ nghèo người giầu ở Việt Nam rõ ràng khoảng cách rất xa thì kẻ giầu là bọn nào, người nghèo thì thấy rất rõ là giai cấp công nhân, nông dân và nhân dân lao động …v.v… Thế thì những cái đó mà là dân chủ, công bằng ư?

Thế thì Đảng ta sẽ đi đến đâu? Chế độ ta sẽ đến đâu? Nhân dân tha oán trong lòng mà họ không dám nói ra vì họ sợ các vị có chức quyền của nhà nước gán ghép cho cái tội chống Đảng, chống phá Nhà nước.

(...) Đảng ta ngày càng mất uy tín vì có các vị lãnh đạo không xứng tầm, chế độ ta do các vị nắm quyền rồi không sớm thì chày họ cũng lật thuyền các vị thôi…. Đây là tôi nói thẳng thắn với các vị biết, nếu các vị không quyết tâm sửa chữa sớm và sửa chữa có kết quả thì trước mắt là uy tín các Đảng viên với nhân dân lao động nói chung ngày càng xuống thấp thì đến lúc các vị về nghỉ an toàn nhưng chắc chắn các vị không nghỉ vui sướng gì đâu, toàn dân xa lánh, căm ghét các vị đến đời sau vẫn còn nhớ trong tâm trí họ đấy...

4. Vấn đề thứ tư là vấn đề đối với Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Tôi rất buồn tại sao các vị đối xử với 1 Đại tướng, Tổng tư lệnh, một bậc khai quốc công thần của thời đại Hồ Chí Minh mà vô lễ đến thế, từ một vị tướng sang làm Phó thủ tướng, phải ra khỏi Bộ Chính trị, phụ trách công tác khoa học, công nghệ lại thêm cái “kế hoạch sinh đẻ” nữa. Sức khỏe Đại tướng nghe đâu đã yếu lắm rồi mà Phan Văn Khải còn làm thủ tướng ra quyết định làm lễ quốc tang chỉ có dành cho 4 vị có chức danh: Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ thôi. 

Tôi liền viết kiến nghị phê phán quyết định đó, tôi nói thẳng với họ là bốn vị trên hiện nay còn đương chức và số về nghỉ hưu hãy xem lại mình có công lao gì to lớn mà để toàn Đảng, toàn thể nhân dân, toàn dân tộc phải tổ chức lễ quốc tang khi qua đời. Tôi hoàn toàn phản đối kịch liệt, tôi chỉ rõ quốc tang là giành cho những người có công lao to lớn với Đảng, Nhà nước, dân tộc, kể cả quốc tế như Đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp tại sao không tổ chức lễ quốc tang ? Các vị Tổng bí thư, Chủ tịch nước, Quốc hội và Thủ tướng mà tham ô, tham nhũng, độc đoán, độc quyền, không có dân chủ, gia đình con cháu, vợ núp bóng đi buôn lậu, lưu manh, tham ô, tham nhũng thì làm lễ quốc tang, nếu quốc tang làm ô nhục Đảng, Nhà nước và dân tộc ta thì nhất định quốc tế họ cũng phản đối chê cười.

Trường hợp một nhạc sĩ Pốp gì đó ở một nước ngoài đã có công lao to lớn về âm nhạc, tiếng hát vang cả trong nước của họ và quốc tế thì tổng thống ở nước đó tổ chức lễ quốc tang 3 ngày, treo cờ rủ khi ca sĩ này mất thì đó mới là quốc tang cho một nhạc sĩ có uy tín với nhân dân trong nước và thế giới. Như thế họ làm đúng về quan điểm của họ đối với người có công lớn chớ đâu có phải cao thấp, Thủ tướng Phan Văn Khải quy định 4 chức danh trên là hoàn toàn không đúng chút nào. Ví dụ nhân dân bị thiên tai, bị hy sinh chiến tranh thì cũng phải làm lễ quốc tang cho họ có phải không các anh. Tôi kiến nghị rất căng là nếu Đại tướng Giáp qua đời mà quý vị không làm lễ quốc tang thì sẽ thấy chuyện xẩy ra không lường trước được. Toàn Đảng, toàn quân, toàn dân sẽ tự tổ chức quốc tang cho Đại tướng bằng trái tìm của mình chứ không phải bằng hình thức.

Tôi rất hoan nghênh các tướng tá, Cựu chiến binh, Lão thành cách mạng và nhân dân ở khắp cả đất nước đều có văn bản lên tiếng yêu cầu quốc tang, phong nguyên soái và giữ nguyên ngôi nhà số 30 phố Hoàng Diệu hiện nay làm nhà bảo tàng cho Đại tướng Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp.

(...) Bốn vấn đề ở trên khá dài, sau này tôi gặp các anh sẽ trao đổi chi tiết thêm.

Theo Dân luận 
......................................
(...) Quê Choa lược bỏ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét