VI THÙY LINH LÊN TIẾNG VỀ THƯ XIN LỖI CỦA PHAN HUYỀN THƯ
Nhà thơ Vi Thùy Linh nhận định: “Đây không phải một bức thư xin lỗi, mà là một trò trí trá của con buôn. Phan Huyền Thư chỉ muốn hoãn binh, nhằm cho chìm xuống hành vi đạo thơ của mình. Tôi cam đoan, Phan Huyền Thư không thể vớt vát tí danh dự nào từ thái độ lươn lẹo và trơ trẽn này. Phan Huyền Thư muốn có thời gian để đi tìm bằng chứng à? Làm gì có bằng chứng mà tìm! Sao chép hoàn toàn bài thơ của Phan Ngọc Thường Đoan rõ rành rành, mà cứ quanh co bịp bợm. Tôi đề nghị: Từ nay giới truyền thông và các đồng nghiệp, khi điểm danh thế hệ nhà thơ nữ trưởng thành sau năm 1975, làm ơn đừng nhắc tên tôi chung với Phan Huyền Thư, vì tôi không muốn xếp ngang hàng với một kẻ ăn cắp và lật lọng. Đồng thời, tôi cũng đề nghị Đài truyền hình VN: không nên tiếp tục để Phan Huyền Thư làm chương trình “Giai điệu tự hào”, một chương trình tôn vinh những giá trị tốt đẹp của đất nước chúng ta, vì hình ảnh Phan Huyền Thư là một vết nhơ trong đời sống văn hóa!”
______________
THƯ XIN LỖI CỦA PHAN HUYỀN THƯ
Tôi là Phan Huyền Thư, tác giả vừa chính thức được nhận Giải thưởng của Hội nhà văn Hà Nội 2015 cho tập thơ Sẹo độc lập. Lời xin lỗi đầu tiên tôi xin gửi đến Ban chấp hành Hội nhà văn Hà Nội và Hội đồng xét giải của Hội cũng như toàn thể các hội viên về sự việc đáng tiếc xảy ra quanh tác phẩm này của mình. Và tôi xin tuyên bố:
Vì những vướng mắc về bản quyền tác giả cho một bài thơ trong tập thơ được giải, tôi xin trả lại giải thưởng này để tránh những phiền phức dư luận tiêu cực về chất lượng giải thưởng, ảnh hưởng đến Ban chấp hành và các thành viên hội đồng xét giải, đồng thời để bảo vệ uy tín giải thưởng hàng năm của Hội nhà văn Hà Nội - một giải thưởng đã có truyền thống về danh tiếng văn chương của mình.
Lời xin lỗi tiếp theo, tôi muốn công khai trước công luận xin dành cho nhà thơ Phan Ngọc Thường Đoan. Qua vụ việc trùng lặp nội dung giữa hai bài thơ, được biết chị đã có bề dày tác phẩm và tuổi nghề mà một hậu sinh như tôi không biết đến, đối với tôi, đó cũng là một niềm hổ thẹn, nhất là khi lại được biết đến chị trong tình huống trớ trêu này. Tôi xin lỗi chị về sự giống nhau của hai bài thơ này đã làm chị tổn thương và phải trải qua nhiều buồn bực.
Lời xin lỗi thứ ba, tôi muốn dành cho độc giả, bạn bè và các đồng nghiệp. Tôi đã làm các bạn thất vọng khi ngay thời điểm hiện tại xảy ra những thắc mắc của công luận và tác giả Phan Ngọc Thường Đoan về bài thơ Bạch Lộ, tôi chỉ có các bản thảo cũ mà ngay lập tức chưa có đủ chứng cứ xuất bản, in ấn tại nước ngoài để chứng minh, bảo vệ cho giá trị hợp pháp của tác phẩm gốc được viết từ năm 1996 của mình. Điều đó có thể khiến cho các bạn cảm thấy thất vọng vì đã trót yêu thích, quý mến, hoặc là kết bạn với một tác giả là tôi.
Lời xin lỗi tiếp theo, tôi muốn dành riêng cho các nhà báo trong báo giới. Không riêng gì trong lĩnh vực thi ca, ngay cả trong công việc viết lách kiếm sống hàng ngày, như viết đề cương, kịch bản phim tài liệu, không riêng gì cá nhân tôi, các nhà biên kịch phim tài liệu cũng đã có những lần phải tham khảo, sử dụng những tin tức, câu chuyện có thật mà các bạn đưa lên báo chí truyền thông như những chất liệu phụ trợ cho ý tưởng kịch bản phim của mình. Đó cũng là điều tôi cần cảm ơn và xin lỗi các nhà báo. Mặc dù, khi thực sự đi vào sản xuất rất ít khi những thông tin, dữ liệu đó được thực hiện.
Sau vụ việc đáng tiếc này xảy ra, ngay lập tức tôi sẽ phải rà soát lại toàn bộ các bản thảo tác phẩm của mình đã và chưa xuất bản để đi đăng ký tại Trung tâm Bản quyền Hội nhà văn Việt Nam, tránh mọi sự cố về văn bản có thể xảy ra sau này.
Tôi cũng xin cam kết với tác giả Phan Ngọc Thường Đoan và các đơn vị xuất bản, từ thời điểm hiện tại cho tới khi tìm được chứng cứ có tính thuyết phục về mặt in ấn, xuất bản tại nước ngoài của bản thảo đầu tiên viết năm 1996, tôi sẽ không sử dụng bài thơ Bạch Lộ trong bất kỳ ấn phẩm nào hoặc khi tái bản tập thơ Sẹo độc lập. Tôi xin hứa sẽ cố gắng hết sức trong việc tìm kiếm các chứng cứ và văn bản thuyết phục nhất để bảo vệ cho tính hợp pháp về thời điểm sáng tác của bài thơ này.
Lời xin lỗi sau cùng, tôi xin dành cho gia đình mình. Để mọi người phải lâm vào sự tổn thương, suy sụp vì những gì xảy ra trên truyền thông mấy ngày qua, là điều tôi sẽ không bao giờ có thể tự tha thứ cho mình.
Tôi vô cùng xin lỗi.
Hà Nội ngày 20 tháng 10 năm 2015
PHAN HUYỀN THƯ
_____________
Nguồn: Lê Thiếu Nhơn Blog
Chiều qua tôi bị bà vợ quát: "Sao ông không đi nấu cơm?! A! Lại mê mấy mẹ thơ thẩn này hả?! Quá đáng!"
Lạy Trời! Đừng ai ăn cắp nữa, bất cứ thứ gì!
Nói gì thì nói xin đừng đọc thơ.
LẬP LỜ ĐÁNH LỘN ĐÚNG SAI TỎ TƯỜNG
Đạo thơ là tại hướng đình
Cả làng đạo tặc chứ minh em đâu(Tập ca dao)
Buồn việc làng vè vài câu
Bởi thằng cơ chế dậy nhau hão huyền.
Danh thơm hữu xạ tự nhiên
Hương lan ngào ngạt toả miền gần xa.
Bon chen luồn lách vào ra
Cúi mình kiếm chác khó mà vinh thân.
Chiêu trò trí trá một lần
Vờ như xin lỗi khất lân chìm xuồng
Phan Huyền Thư thói con buôn
Nhổ sau liếm trước xấu phường nàng văn.
Nhúng chàm liệu có ăn lăn
Mua danh ba vạn bán danh trộm bài
Việc này quá rõ trong ngoài
Còn tìm bằng chứng hỏi ai làm gì.
Hội ông Thiều sử lý đi
Hay còn ngong ngóng tới khi xuồng chìm.
Để cho dư luận lặng im
Cứt trâu be bét cũng tin thành bùn.
Ngắn gọn và rõ ràng trắng đen. Nước sông và nước giếng.
Thằng chủ mưu của vụ "đạo biển, đạo đảo" này sắp vác mặt sang nhà của "tác giả" thứ thiệt là VN rồi đấy. Tôi cứ phải đánh động như vậy dù không ăn nhập gì lắm với vụ đạo thơ kia nhưng lại cực kỳ quan trọng.
hồi sau sẽ rõ khi csVN đổ kềnh.
Có một thứ ăn cắp và sảo trá, tởm lợm vô cùng To lớn, lớn đến mức Zí đại, và cũng rất ... bày đàn, và còn vô số những vụ ăn cắp, lừa bịp trắng trợn và còn đầy thách thức xã hội khác thì lại chẳng thấy ma nào nhảy vào ... hội đồng cho ... chết cha chúng nó đi. Những chuyện lùm xùm kiểu trẻ con tranh ăn này làm khối Kẻ cắp Bự khoái vì nó ... lái cái đám cứ vo ve nhũng nhiễu chúng suốt mùa ... Tụ họp.lkk
Trần Binh Minh ơi! Hãy đưa cô Kiều Trinh, cô Phan Huyền Thư ra khỏi nhà đài đi, kẻo không VTV chỉ là nơi chứa chấp bọn đạo tặc, còn Minh đích thị là chủ chứa đấy../
Minh con Lâm đó, sếp đài trước, sau
Đuổi gì, còn nể mặt nhau
Mình thì... chắc đã hơn đâu, đuổi gì!