Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2018

NHỮNG QUYỂN SÁCH QUÝ

Những quyển sách quý không thể thiếu trên kệ sách chúng ta.

Nhà Báo Hoa Mai Nguyen

Cầm quyển sách ” Chính Trị Bình Dân” Trên tay là do anh Nguyễn Thanh Lương gửi tới tặng Hoa Mai mà trong lòng rất vui mừng.

Hiện nay anh Lương đang có rất nhiều sách Chính Trị Bình Dân, nếu ai có nhu cầu mua sách xin liên lạc trực tiếp tới anh Lương, cho dù các anh chị đang cư ngụ ở trong nước, sách vẫn có thể tới tay bạn đọc.
Địa chỉ liên lạc xin gửi về: Nguyễn Thanh Lương Habsburgerallee 104. 60385 Frankfurt a.M Germany. Telefon:00491774597821 có viber, e-mail: thluongnguyen@yahoo.de Tài khoản: Thanh Luong Nguyen. DE485019000000777082 BIC:FFVBDEFF

Cò Hồn Xã Nghĩa của nhà văn Phạm Thành tức ( Bà Đầm Xòe) hai quyển sách đang cầm trên tay tôi, đó là tôi đặt trên mạng Amazon. de.
Nói tới anh Phạm Thành, có thể nói rằng hai anh em chúng tôi thường xuyên nói nói chuyện với nhau, nhưng rất tiếc một điều rằng, cánh tay của anh Thành không nối dài như ĐCSVN để viết vài dòng chữ trên quyển sách mà tôi đang sử hữu.
Rất tiếc rằng, anh Thành cũng không có khả năng đưa tay luồn qua Laptop để đến với quyển sách đang nằm trên bàn nhà tôi. Đó chưa kể đến cái đám an ninh thỉnh thoảng đến canh gác nhà anh, làm cho bà con lối xóm nhìn thấy bọn chúng cảm thấy khó chịu. Một đám lỳ lợm nghe lệnh, phục tùng cấp trên như một cái máy điều khiển từ xa, chúng đến canh gác kèm theo bàn ghế, nước chè pha sẵn để trong bình, chúng ngồi ung dung một cách trơ trẽn như đang ngồi ở các trạm BOT thu lệ phí giao thông.
Nhìn hai quyển sách bi hài Cò Hồn Xã Nghĩa tác giả nhà văn Phạm Thành, và Chính Trị Bình Dân của Phạm Đoan Trang,đã bỏ ra rất nhiều công sức để viết nên những tác phẩm quá hay so với số tiền nhỏ bé. Một số tiền nhỏ đó có thể nói vài anh em chúng ta đi uống bia hơi không có đồ nhắm và chưa đủ men say, cũng không dám nghĩ tới món bia ôm, hay là bia kèm giò lụa.
Vì vậy mong mọi người hãy ủng hộ để đón nhận những quyển sách trên, đó cũng là đóng góp về vật chất cũng như tinh thần trong cuộc thúc đẩy dân chủ hóa tại Việt Nam.
Hoa Mai Nguyen

8 phản hồi to “Những quyển sách quý không thể thiếu trên kệ sách chúng ta.”

  1. Phú Trọng đột tử Says:
    Nguyễn Phú Trọng đột tử: Đảng CS tan rã và cơ hội thoát Trung ?!
    Người Buôn Gió – Vẫn chưa có kế nhiệm tổng bí thư.
    Nguyễn Phú Trọng chính thức tuyên bố gạt Đinh Thế Huynh khỏi chức vụ thường trực Ban Bí Thư và cho đệ tử thân tín của mình là Trần Quốc Vượng nắm chức vụ này, Vượng còn đang giữ chức chủ nhiệm kiểm tra trung ương. Đây là trường hợp hiếm hoi hai suất trong Bộ Chính Trị do một người nắm giữ. Điều này khiến cho Trần Quốc Vượng có thêm rất nhiều quyền lực, Vượng mới vào Bộ Chính Trị được hơn 2 năm.
    Từng giữ chức Viện trưởng Viện Kiểm Sát tối cao, Vượng có trong tay nhiều hiểu biết về các vụ đại án, năm 2011 khi làm tổng bí thư, Trọng đã đưa Vượng về làm trợ lý cho mình với chức chánh văn phòng trung ương đảng. Mục đích của Trọng lấy Vượng làm hạt nhân để thanh trừng các đối thủ tranh chấp quyền lực với Trọng. Trong âm mưu ấy, Trọng tiếp tục đưa Vượng vào Bộ Chính Trị để nắm những chiếc ghế quan trọng có điều kiện thực hiện mưu đồ này.
    Việc đưa Vượng giữ chức thường trực Ban Bí Thư, Trọng đã hoàn tất nắm ban này trong tay. Để chắc chắn. Trọng bổ sung thêm hai người Nghệ An là Trạc và Thắng về ban này để tăng thêm lá phiếu ủng hộ mình trong mọi quyết định.
    Song song với việc đưa Vượng thay Đinh Thế Huynh giữ thường trực ban bí thư, Trọng còn đưa Nguyễn Xuân Thắng, người mà Trọng mới đưa gần đây vào Ban Bí Thư để nắm ghế Chủ tịch hội đồng lý luận trung ương. Những người trước đây giữ ghế Chủ tịch hội đồng lý luận trung ương đều là uỷ viên Bộ Chính Trị, như vậy có thể dễ dàng đoán trong tương lai tới đây Nguyễn Xuân Thắng sẽ được Trọng đưa vào Bộ Chính Trị
    Đến lúc này câu hỏi mà trung ương đảng chờ đợi ở Nguyễn Phú Trọng nhất , đó là Trọng giới thiệu người kế nhiệm, nhưng đến nay vẫn chưa nhận được câu trả lời rõ ràng. Chưa định ra được người kế nhiệm, có nghĩa Nguyễn Phú Trọng chưa muốn về hưu , mặc dù đã sang tuổi 74. Diễn biến các nước độc tài có quan hệ với Việt Nam như Nga , Trung đang có dấu hiệu những kẻ đứng đầu chế độ như Putin và Tập Cận Bình thiết kế chính sách để tiếp tục ở lại nắm quyền , là dấu hiệu tốt cho Nguyễn Phú Trọng thực hiện dự định tiếp tục ở lại.
    Cho đến lúc này thì mọi điều kiện trong và ngoài đều thuận lợi cho Nguyễn Phú Trọng không những ở lại hết nhiệm kỳ, mà có thể còn ở lại luôn nhiệm kỳ thứ ba. Nếu như Putin và Tập còn tìm cách chỉnh sửa điều lệ, hiến pháp, chế định thì Nguyễn Phú Trọng đã táo tợn hơn các đàn anh của mình, khi trắng trợn tuyên bố việc mình ở lại là ” trường hợp đặc biệt”
    Tất cả những kẻ có điều kiện kế nhiệm Trọng ở hàng thứ nhất đều đã bị đánh bât, bởi Trọng liên tiếp ra những quy định nhằm vào họ chẳng hạn như vấn đề lý lịch, trình độ lý luận, sức khoẻ..khiến ba kẻ ở hàng thứ nhất có thể kế nhiệm chức tổng bí thư phải vỡ mộng. Đó là Đinh Thế Huynh, Trần Đại Quang, Nguyễn Xuân Phúc.
    • Phú Trọng đột tử Says:
      Nguyễn Phú Trọng đột tử: Đảng CS tan rã và cơ hội thoát Trung ?!
      Người Buôn Gió –Tiếp đến Trọng đôn ba kẻ mới lên và reo vào đầu họ ham vọng sẽ làm tổng bí thư như Phạm Minh Chính, Trần Quốc Vượng và bây giờ là Nguyễn Xuân Thắng. Việc Thắng làm tổng bí thư còn xa vời, nhưng Thắng giữ chức chủ tịch hội đồng lý luận là cản trở cho những nhân tố khác, vì nghiễm nhiên yếu tố có lý luận đã thuộc về một kẻ còn lâu mới tới vị trí kế nhiệm tổng bí thư.
      Việc chia cho mỗi người một lợi thế, và cũng để cho mỗi người một yếu điểm, tạo ra một số đông những kẻ như thế, khiến chúng luôn nhòm ngó, nhăm nhe hại nhau để không kẻ nào ngoi lên được. Đó là biện pháp tài tình tạo thành sức mạnh quyền uy của Nguyễn Phú Trọng. Giờ đây các ứng cử viên chức TBT luôn phải canh chừng nhau, sẵn sàng tố cáo nhau để loại bỏ đối thủ cạnh tranh.Tất cả đều phải lấy lòng Trọng, bởi mếch lòng sẽ bị Trọng vạch ra những điểm yếu và thành con mồi cho các đối thủ cạnh tranh khác cắn xé.
      Sự tập trung quyền lực vào đảng là một chiêu bài để Nguyễn Phú Trọng tập trung quyền lực vào tay mình, nó đặc trưng cho bản chất của người Bắc già và cổ hủ, như những ông cụ, ông bố trong gia đình hay trong làng xã. Nền dân chủ bị bóp nghẹt không những ngoài xã hội, mà ngay cả trong nội bộ đảng cũng không còn dân chủ, chỉ có một nỗi khiếp sợ, e dè trước một lão tổng bí thư điên khùng, sẵn sàng chơi tới chết những kẻ nào dám đụng chạm đến quyền uy của lão.
      Trong vài năm tới, chế độ cộng sản do Nguyễn Phú Trọng độc tài cai trị sẽ rất vững mạnh. Nhưng về sau này đây cũng là điểm yếu, vì quyền lực cộng sản tập trung trong tay một cá nhân, khoảng cách giữa cá nhân ấy với các đồng chí của mình khá xa, nếu như Nguyễn Phú Trọng chết giữa chừng do tuổi tác cao trong khi vẫn trên cương vị tổng bí thư, cuộc chiến tranh giành quyền lực độc tôn trong đảng CSVN sẽ diễn ra cực kỳ khốc liệt, thậm chí có thể dẫn đến tan rã đảng cộng sản. Trường hợp trước kia Lê Duẩn chết , lúc đó Trường Chinh còn ít nhiều có được sự cả nể trong trung ương để tạm thời tiếp quản chiếc ghế mà Duẩn để lại, giúp cho trung ương CSVN có thời gian sắp xếp tìm nhân sự và hướng đi.
      Với kiểu xây dựng hình ảnh cá nhân, độc tài quyền lực như minh quân, lãnh tụ tối cao mà Trọng đang dành cho mình, cũng chính là Trọng đang đào hố chôn đảng CSVN vào một ngày không xa, khi mà y chết đi.
      Nhưng chắc hẳn Trung Quốc sẽ không để Việt Nam xáo trộn vì không có người kế nhiệm Nguyễn Phú Trọng. Sau khi Tập Cận Bình sửa được hiến pháp để ngồi thêm , với tuổi tác của Nguyễn Phú Trọng không biết sống chết bao lâu, Trung Quốc sẽ ép Trọng chọn người kế nhiệm để đảm bảo cho đảng CSVN tồn tại làm chư hầu cho mình.
      Thế nên, thời điểm bây giờ Nguyễn Phú Trọng đột tử, khi chưa đặt ra người kế nhiệm, khi Tập Cận Bình chưa quyết định xong việc ở lại, việc Nguyễn Phú Trọng đột tử có thể là cơ hội lớn để Việt Nam thay đổi thoát khỏi Trung Cộng cũng như ách cai trị của đảng CSVN.
  2. Bác Hồ có vợ Says:
    Những Gì Còn Lại: NS NGUYỄN VĂN ĐÔNG và “tinh thần Quốc Gia còn sống mãi” !!!
    NS. Tuấn Khanh – Trong đám tang của Chris Kyle, tay bắn tỉa lừng danh nhất nước Mỹ, qua đời năm 2015 ở Texas, người ta nhìn thấy chiếc xe tang đi qua một đoạn đường dài hơn 300 cây số mà suốt hai bên đường, luôn có người dân đứng vẫy cờ hoặc nghiêm chào tiễn biệt.
    Đó là một hình ảnh xúc động hiếm có về cái chết của một con người. Chris Kyle làngười lính SEAL được ca ngợi như một thiên thần hộ mạng vì đã cứu cả trăm đồng đội của mình trên chiến trường Trung Đông nhờ tài bắn tỉa. Anh giải ngũ, trở về nhà và sau đó chết như một người lính.
    Rằm tháng Giêng Mậu Tuất, tức ngày 2/3/2018 tại Sài Gòn, đám tang của nhạc sĩ, đại tá Nguyễn Văn Đông cũng xuất hiện một cảnh tượng xúc động tương tự. Khi lễ di quan diễn ra, nhiều người đàn ông mặc thường phục, không ai bảo ai, đã bất ngờ đưa tay lên chào theo kiểu nhà binh. Thấp thoáng trong những hàng khác, cũng có những cá nhân im lặng đưa tay chào, không cần hiệu lệnh. Hầu hết đó là những cựu thiếu sinh quân VNCH cùng trường với ông, và những người khác là cựu quân nhân đã chào tiễn biệt ngài đại tá Chánh Văn phòng của Tổng Tham mưu Phó quân lực Việt Nam Cộng Hòa về nơi an nghỉ cuối cùng.
    Hàng người đứng chào theo kiểu nhà binh trước đám tang của nhạc sĩ – đại tá Nguyễn Văn Đông, đem lại niềm xúc động lạ thường, tương tự như hình ảnh tiễn xe tang của Chris Kyle. Nhưng có lẽ còn đặc biệt hơn với câu chuyện Việt Nam, khi mọi thứ về con người và hệ thống của chính quyền miền Nam bị săn lùng, giam giữ và hủy diệt nhiều năm, nhưng vẫn ẩn khuất đâu đó, rồi bất ngờ hiển lộ.
    Nhưng ngoài âm nhạc, vẫn còn đôi chuyện về đại tá Nguyễn Văn Đông chưa được nói hết. Bài viết này là những gì còn lại, chưa kể, sau cuộc tiễn đưa đó.
    Đọc tiểu sử cá nhân sau năm 1975, người ta chỉ biết ngắn gọn rằng nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông đi trại tù của Nhà nước Bắc Việt trong 10 năm, và sau đó không đi Mỹ theo diện H.O (Humanitarian Operation). Đó là một chiến dịch nhân đạo do tổng thống Mỹ Ronald Reagan bật đèn xanh nhằm giải thoát hàng trăm ngàn quân nhân cựu quân nhân VNCH bị đưa đi tù, dưới danh nghĩa cải tạo (Special Release Reeducation Center Detainee Resettlement Program). Mọi thứ về đời của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông, lâu nay vẫn được mô tả thoáng qua, y như cách mà báo chí Nhà nước đưa tin ông mất. Ấy vậy mà vài ngày sau đám tang, nhiều tờ báo vẫn còn bị khiển trách vì đã có thái độ trân trọng thái quá với một “sĩ quan ngụy”.
    Năm 1975, ngay sau khi đại tá Nguyễn Văn Đông ra trình diện, dù được chính quyền quân quản tuyên bố là chỉ đi “học tập tư tưởng mới” trong vài tháng. Thế nhưng, sự thật sau đó là 10 năm dài tù đày ở trại Suối Máu, Biên Hòa. Cho đến sau năm 1980 thì đưa về Chí Hòa. Đại tá Nguyễn Văn Đông được trả về nhà vào năm 1985 để được chết ở nhà, theo chính sách khoan hồng của cách mạng. Bà Nguyệt Thu, vợ của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông kể rằng khi chia tay ông 10 năm trước, bà vẫn còn nhớ hình dáng một người đàn ông gầy nhưng khỏe mạnh, để rồi khi nhận lại ông, thì lúc đó gần như chỉ là một cái xác, chỉ còn thoi thóp.
    Bà Nguyệt Thu, vợ của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông kể lại rằng gia đình lúc đó chỉ còn đợi ngày để chôn ông, vì do ông mang quá nhiều căn bệnh cũng như thuốc men lại quá đắt đỏ và khan hiếm vào thời đó.
    Rồi nhiều năm sau, ông sống lại như một kỳ tích, khỏe mạnh. Hai người im lặng sống trong căn nhà nhỏ chỉ có đôi vợ chồng già, không con cái, không nhiều sinh hoạt với xã hội. Bà Nguyệt Thu nói rằng cho đến nhiều năm sau khi ông được thả về, bà vẫn còn khả năng sinh con nhưng ông không còn có thể. Vì vậy hai người đã chọn sống cô đơn cùng nhau đến ngày chung cuộc.
    Lời của bà kể như tiếng chuông chùa xa xăm về một nỗi đau không lời. Về với ông được 2 năm, thì bà bị chia cắt với đại tá bởi 10 năm tù không hề tòa án, cũng như không hề có lời giải thích. Khi được trả về nhà, thì ông đã như một phế nhân.
    Bà nói rằng không muốn sinh con vì ông quá yếu. Nhưng cũng có thể bà không muốn có một đứa con, bởi cuộc sống như ác mộng mà bà và ông trải qua, nếu có đơm hoa kết trái thì chắc cũng không thể có được lúc tỏa hương.
    • Bác Hồ có vợ Says:
      Những Gì Còn Lại: NS NGUYỄN VĂN ĐÔNG và “tinh thần Quốc Gia còn sống mãi” !!!
      NS. Tuấn Khanh – Nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông bị đưa đến trại Suối Máu ngay sau khi trình diện. Thực tế là trại này tên là trại Tân Hiệp, Biên Hòa, từng là nơi giam giữ các binh sĩ Bắc Việt chờ trao trả theo các thỏa ước. Tên SUỐI MÁU là do các tù nhân sau năm 1975 gọi thành quen mặc dù bị quản giáo cấm. Bởi năm 1968, cuộc đột kích thất bại ở cứ điểm này, mà dân trong vùng mô tả máu dân thường và của hai bên Nam Bắc chảy như suối, từ đó mà thành tên.
      Trại Suối Máu giam giữ khoảng 5000 người, chia làm năm trại theo ký hiệu K. Nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông ở K5.
      Chỉ một năm ở trại này, do điều kiện giam giữ và ăn uống khắc nghiệt, không chỉ đại tá Nguyễn Văn Đông mang bệnh, mà rất nhiều người cũng đổ ra đủ thứ bệnh từ nội khoa đến ngoại khoa. Mà thuốc thì chủ yếu là một loại dược phẩm dân tộc được bào chế ở miền bắc có tên là Xuyên Tâm Liên. Bệnh gì cũng uống một loại ấy.
      Nhà văn Hà Thúc Sinh, tác giả của tác phẩm Đại Học Máu, đã kể rằng nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông vì bị mang bệnh ghẻ nhầy nhụa kỳ lạ, khiến cả mảng lưng của ông lở loét. Đã vậy nhiều chứng bệnh khác như đau bao tử, thấp khớp, huyết áp… ập tới hành hạ ông liên tục nhiều năm. Vào lúc thập tử nhất sinh, anh em khiêng lên trạm xá được ít bữa thì y tá ở đó đuổi về. Lý do là ở bệnh xá không có thuốc điều trị, cũng như cho về thì khỏi mang trách nhiệm.
      Nhà văn Hà Thúc Sinh viết rằng mấy người bạn của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông khiêng ông ra hố nước để tắm lại sau nhiều ngày nằm liệt, như một cách giúp duy nhất có thể. Nhưng do phải đi lao động nên mọi người chỉ kịp nhìn thấy ông Nguyễn Văn Đông nằm sấp trên mặt đất, chứ không còn đứng nổi, cố múc nước rồi nằm quơ quào cố tắm rửa một mình như vậy.
      Nói về sáng tác trong giai đoạn đó, đại tá Nguyễn Văn Đông đã cố giữ lại cảm hứng của mình trong những năm đầu bị tù, vì nghĩ rằng cùng lắm 2-3 năm gì đó sẽ ra. Nhưng rồi dần dần mọi thứ thui chột theo sức khỏe và niềm hy vọng. Ngay lúc bệnh đã nặng, nhưng phát hiện tù nhân Đỗ Văn Phúc là em họ của ca sĩ Duy Khánh cũng bị tù chung trại, ông đã vui đến mức sáng tác lại. Cảm mến giọng hát của người này mà nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông viết riêng một bài hát để tặng, có tựa đề là “Sài Gòn trong trái tim tôi”. Tác phẩm này, giờ chắc đã tuyệt bút, chỉ còn được nhắc lại với đôi ba câu với những ai từng nghe qua như “Sài Gòn tiếc nuối không thôi, Hà Nội héo hắt răng môi, cho nhớ thương vời vợi. Ôi, Sài gòn trong trái tim tôi…”
      Năm 1985, khi khiêng ông về nhà, bà Nguyệt Thu nói rằng không nghĩ ông sống qua được năm đó. Sự tuyệt vọng tràn ngập đến mức khi nhận được hồ sơ ghi danh đi chương trình H.O ngay trong nhóm đầu, ông đã từ chối vì muốn được chết trên quê hương mình. Bà cũng thuận theo ý ông. Ấy vậy mà với sự chăm sóc nhẫn nại và yêu thương của người vợ hiền, nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông đã chậm chạp sống lại một lần nữa, cho đến ngày buộc phải chia tay trần thế.
      Khác với cuộc đưa tiễn người lính Chris Kyle, buổi chia tay nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông không có nhiều người khóc. Chỉ có những cánh tay đưa lên, im lặng chào đưa tiễn ông. Động tác rất quen thuộc khiến những người xa lạ nhau như gần lại. Có điều gì đó dâng lên trong suy nghĩ, đầy xúc động. Quả là có những triều đại nguy nga lộng lẫy, nhưng mọi thứ đã không còn. Nhưng cũng có những chế độ đã mất nhưng con người và tinh thần quốc gia thì còn sống mãi.
  3. Bác Hồ có vợ Says:
    “Thanh toán đồng chí”: là đặc thù của Cộng Sản, Hồ Chí Minh là một điển hình
    Le Nguyen (Danlambao) – Đọc lịch sử các nước “bị” cuồng phong cộng sản đi qua, không khó để chúng ta nhận thấy là các đảng cộng sản, nhất là đảng csVN luôn khen đảng mình, chế độ mình là dân chủ vạn lần hơn… Thế nhưng trong thực tế chính chế độ, đảng CS là đảng chính trị phản động, là chế độ phản dân chủ, phi dân chủ, dân chủ trá hình, dân chủ cuội đi ngược trào lưu tiến hóa về hướng văn minh, tiến bộ của nhân loại.
    Thời nay là thời đại dân chủ, lúc nhân loại đang sống trong môi trường văn minh của thế kỷ 21 thì lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn “mộng du” ở tận đâu đâu, chúng vẫn mơ màng ở vào cái thuở loài người còn sống trong thời kỳ chính trị hoang dã, mông muội. Nghĩa là trong “đấu tranh chính trị” cộng sản không chỉ ra tay tàn độc với các đối thủ chính trị khác ý thức hệ, khác chính kiến mà chúng còn bất chấp thủ đoạn thanh toán đồng chí để cướp lấy quyền lãnh đạo chính trị tối cao.
    Thanh toán đồng chí để giành độc quyền lãnh đạo chính trị là văn hóa đặc thù trong tư duy của các tên lãnh tụ cộng sản khét tiếng như Lênin, Stalin, Mao, Đặng, Kim, Hồ… Các lãnh tụ CS vừa kể, chúng là chuyên gia ngành thanh toán đồng chí, thu tóm quyền lực rất tàn bạo, dã man trong thế giới loài vật cộng sản.
    Ngày nay mọi người đều đã rõ Hồ Chí Minh là bản sao của các tên đồ tể chống nhân loại Lênin, Satlin, Mao, Đặng, Kim…
    Về cá nhân Hồ, có một sự thật khá buồn cười, dù Hồ đã bị Staline mắng là tên cộng sản ngu dốt rừng rú nhưng trong một buổi huấn luyện cán bộ nơi rừng núi Việt Bắc. Lúc Hồ còn ở hang đã chỉ vào bức hình treo trên vách “vinh danh” đứa có ngôn ngữ du côn, nhục mạ Hồ rằng: “…Ai có thể sai chứ đồng Staline, đồng chí Mao không thể sai được…” Hồ thật “dĩ đại” nhỉ?
    Về việc thanh toán các đối thủ cạnh tranh, các đảng phái chính trị, các lực lượng đối kháng chống ý thức hệ cộng sản trong thời kỳ hoạt động bí mật của Lênin, Staline, Mao, Hồ với lý do vì nhu cầu “đấu tranh bí mật” phải ra tay man rợ, rừng rú để tồn tại, nghe có vẻ xuôi tai… tạm chấp nhận được. Thế nhưng cái việc thanh toán đồng chí, tiêu diệt đồng đội đồng lao cộng khổ khi đã cướp được chính quyền, dựng lên chế độ độc tài toàn trị, với chiêu trò tố điêu chống phản động, phản cách mạng, tiêu diệt kẻ thù giai cấp, trừng trị tay sai ngoại bang để thỏa mãn tham vọng quyền lực cá nhân, phe nhóm dưới vỏ bọc củng cố, xây dựng chủ nghĩa xã hội là vô đạo đức, thật đáng kinh sợ!
    Đứng đầu danh sách thanh toán đồng chí để giành độc quyền lãnh đạo cái gọi là cách mạng vô sản là Staline. Hắn đã sử dụng mật vụ ám sát, thủ tiêu và bịa chuyện, vu cáo đồng chí phản đảng, phản cách mạng, cấu kết với thế lực thù địch nước ngoài âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân để tiêu diệt, thanh toán đồng chí. Thanh toán những người đồng cam cộng khổ, vào sinh ra tử từ lúc hoạt động trong bóng tối chưa cướp được chính quyền có tiếng tăm bị “đồng chí” Staline thanh toán như:
    “ -Leon Trotsky Ùy viên Bộ Chính trị.
    – Alexei Rykov Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân Xô Viết.
    – Lev Kamenev Ủy viên Bộ Chính trị, Phó chủ tịch Hội đồng Nhân dân Xô Viết.
    – Grigory Zinoviev Ủy viên Bộ Chính trị.
    – Nikolai Bukharin Ủy viên Bộ Chính trị, Nhà lý luận Bolshevik.
    – Mikhail Tukhachevsky Tổng Tham mưu trưởng Hồng quân, Nguyên soái Liên Xô.
    – Vasily Blyukher Nguyên soái hồng quân Liên Xô.
    – Alexander Yegorov Nguyên soái hồng quân Liên Xô…”
    Giở thủ đoạn thanh toán đồng chí rùng rợn sau Staline phải kể đến là Mao Trạch Đông. Dù tay của Mao ít nhuốm máu hơn Stalin trong việc thanh toán đồng chí để củng cố, thu tóm quyền lực lãnh đạo đảng, nhà nước cộng sản Tàu. Mục tiêu thanh toán đồng chí của Mao là các “đồng chí” nào không ngoan ngoãn, không nghe theo mệnh lệnh đều phải bị:
    – Một là bị tước bỏ các chức vụ như Bành Đức Hoài bộ trưởng quốc phòng.
    – Hai là bị đưa đi cải tạo lao động khổ sai như Đặng Tiểu Bình lúc giữ chức tổng bí thư của ban bí thư trung ương.
    – Ba là giam lỏng cho tới chết như Lưu Thiếu Kỳ phó chủ tịch đảng cộng sản.
    – Bốn là loại trừ vĩnh viễn bằng tai nạn nổ máy bay như Lâm Bưu bộ trưởng quốc phòng…
    Chuyện khá buồn cười trong hàng ngũ lãnh đạo đảng cộng sản Tàu là Đặng Tiểu Bình, người đã từng là nạn nhân của trò thanh toán đồng chí nhưng để tranh đoạt quyền bính chính trị, Đặng cũng không ngại ngần, không áy náy ra tay thanh toán đồng chí giành quyền lực tối cao của đảng cộng sản Tàu. Nạn nhân của chiêu trò thanh toán đồng chí trong nội bộ, là Đặng bày trò ép Hồ Diệu Bang tổng bí thư đảng từ chức và cũng chính Đặng kết tội Triệu Tử Dương tổng bí thư kế nhiệm Hồ Diệu Bang khoan nhượng với học sinh, sinh viên trong sự kiện Thiên An Môn năm 1989 nên đã bị Đặng giam lỏng cho đến chết.
    • Bác Hồ có vợ Says:
      “Thanh toán đồng chí”: là đặc thù của Cộng Sản, Hồ Chí Minh là một điển hình
      Le Nguyen (Danlambao) – Hiện nay “đặc sản” thanh toán đồng chí của cộng sản đang diễn ra với chiêu trò chống tham nhũng của Tập Cận Bình qua khẩu hiệu “đả hổ diệt ruồi” đã được Nguyễn Phú Trọng sao chép bản sao của Tập.
      Thanh toán đồng chí là để thu tóm quyền lực, quyền lợi của các lãnh tụ nòi cộng sản chỉ là chiêu bài chứ có thằng lãnh tụ cộng sản nào “tốt” không tham ô, hủ hóa, không suy thoái đạo đức lối sống?…
      Có lẽ chuyện Hồ lợi dụng lòng yêu nước, kêu gọi lãnh tụ các đảng phái quốc gia, lãnh tụ tinh thần các tôn giáo, nhân sĩ trí thức được nhân dân tín nhiệm, hợp tác với Hồ chống Pháp rồi sau đó cho đàn em tung tin, vu cáo, kết tội Việt gian phản động, phản quốc kết án tử với hình thức ám sát, thủ tiêu hoặc cho đội cải cách tố điêu trong cải cách ruộng đất để bức tử lẫn xử tử thành phần ưu tú, tinh hoa của dân tộc Việt Nam, lộ liễu không che dấu là sự thật không thể chối cãi.
      Khách quan mà nói thì chuyện thanh toán đồng chí của Hồ tương đối kín đáo, không lộ liễu, táo bạo như Staline, Mao vìtài liệu lịch sử do các “nhà Hồ Chí Minh học” trưng dẫn chỉ ra thì rất có khả năng Hồ không phải là người Việt??? Thế cho nên những đồng chí cộng sản nào biết Hồ trong “thời kỳ hoạt động cách mạng” ở bên Nga hay ở bên Tàu đều bị Hồ mượn tay kẻ thù lẫn ra lệnh cho đàn em thanh toán không để lại dấu tích để che giấu nhân thân của hắn.
      Những đồng chí bị Hồ thanh toán gồm có: Lâm Đức Thụ đồng chí thân cận cùng Hồ bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp để lãnh thưởng; Trần Phú tổng bí thư đầu tiên; Lê Hồng phong tổng bí thư thứ hai; Hà Huy Tập tổng bí thư thứ ba của đảng cộng sản Việt Nam. Cả ba tổng bí thư đảng bị bắt, bị tử hình hoặc bị chết trong tù cùng một kịch bản là bị một đồng chí phản bội, khai báo nhưng chúng không chỉ ra đích danh đồng chí đó là ai???
      Có phải một đồng chí phản bội “không không biết” là tay chân “không không thấy” của Hồ Chí Minh chăng?…
      Đến cuối đời tông tích “đạo đức” của Hồ bị lộ và câu chuyện Nguyễn Văn Linh, Võ Văn kiệt “tuyển phi” đưa ra bắc cho “hoàng đế” Hồ cấy hạt giống đỏ cho các cháu gái ngoan miền Nam ra thăm bác bại lộ nên Hồ đã bị cặp bài trùng Lê Duẩn, Lê Đức Thọ dùng làm thế mạnh mặc cả, tranh giành, thu tóm quyền lực, là bí ẩn chưa rõ thực hư cần điều tra làm rõ (nhưng cũng có đủ chứng cứ là Hồ cũng biết giao hợp nam nữ, thèm khát đàn bà chứ không phải là “thánh” như CS tuyên truyền)!
      Trong thời gian dài hiện diện, tồn tại và phát triển của đảng csVN lộ ra cho chúng ta thấy việc thanh toán đồng chí để tranh quyền lãnh đạo đảng cộng sản như đến hẹn lại lên trong mỗi kỳ đại hội đảng, sắp xếp lại thành phần nhân sự lãnh đạo chủ chốt:
      -Một là cuộc chiến đấu đá diễn ra giữa phe Lê Duẩn, Nguyễn Chí Thanh với nhóm Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp qua vụ án “tổ chức chống đảng, chống nhà nước, theo chủ nghĩa xét lại hiện đại và làm tình báo cho nước ngoài”.
      -Hai là đại hội đảng lần thứ VII phe cách Nguyễn Văn Linh, Lê Đức Anh dựng chuyện, đấu đá quyền lực với băng nhóm Võ Nguyên Giáp qua vụ án gián điệp Năm Châu-Sáu Sứ, một vụ án bịa đặt ”siêu nghiêm trọng” nhằm loại trừ Võ Nguyên Giáp và phe nhóm.
      Chuyện các tên lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam kể xấu lẫn bịa đặt dựng chuyện nói xấu nhau không có gì là lạ nhưng chuyện thanh toán đồng chí, sử dụng chiêu trò hạ bệ nhau có một “giai thoại” khá trẻ con, ai nghe qua không khỏi phải nhếch mép cười khì. Câu chuyện cười này xảy ra vào lúc Lê Khả Phiêu bị các thái thượng hoàng “Anh-Mười-Kiệt” giở trò bịa chuyện bôi xấu, kể lể đủ thứ tội để loại Lê Khả Phiêu khỏi chức tổng bí thư. Lúc lật được Phiêu thì Đỗ Mười nguyên tổng bí thư tiền nhiệm hí hửng tuyên bố rất trẻ con không che giấu: “…Nó lật tao thì tao lật nó…”
      Thời nay các lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam tên nào cũng thành thạo, cũng biết giở trò thanh toán đồng chí do Hồ nhập cảng từ các đồng chí cộng sản quốc tế vào Việt Nam. Mỗi kỳ đại hội đảng chọn chức danh tổng bí thư thì các ứng viên ngấm nghía, tranh giành chiếc ghế tổng bí thư đều bị thế lực ngầm cho dính sai phạm hoặc bị căn bệnh lạ biến mất bí ẩn để không còn cửa vào cổng tổng bí thư và để cuối cùng trên chính trường Việt Nam chỉ còn lại tên nào lưu manh, gian xảo, nhiều phe cách nhất. Hắn thu tóm quyền lực độc diễn trên sàn chính trị độc quyền với chiếc gậy chống tham nhũng, chống phản động, chống thế lực thù địch kiên trì xã hội chủ nghĩa, dù biết rằng trăm năm nữa không biết đã có xã hội chủ nghĩa chưa?
  4. Hồ điếm chúa Says:
    Điếm chính trị: Hồ Chí Minh là “Điếm chúa”
    Nguyên Thạch (Danlambao) – Trên cõi đời ô trọc này, có nhiều thbứ điếm. Từ điếm đàng, điếm thúi, điếm chảy…cho đến điếm xã hội, điếm giáo dục, điếm kinh tế, điếm côn an, điếm quân đội, điếm tuyên truyền, điếm ngoại giao, điếm chính sách, điếm hô hào cách mạng… nhiều thứ điếm lắm, mỗi vị một vẻ đặc sắc riêng biệt, biết đâu mà kể cho hết.
    Nhưng trước tiên hãy định nghĩa điếm là gì? Theo lối hiểu thông thường thì điếm là: Xảo quyệt, lừa đảo, lươn lẹo, gạt gẫm, mưu mô, gian dối, bất chính, thủ thuật trí trá…Còn nghĩa cao và thâm độc hơn là: Tà tâm, ngụy biện, áp đảo…mà từ gần gũi, rõ ràng nhất là: Mị dân.
    Còn định nghĩa của thời đại hôm nay là:
    “Mị dân, hay quyến rũ dân là người nhân dịp thuận lợi, công khai quảng bá cho một mục tiêu chính trị bằng cách tâng bốc đám đông, hấp dẫn họ bằng cách đánh động cảm tính, bản năng và thành kiến ​​của họ, ngoài ra còn có thể kích động, nói dối hoặc phóng đại hay là đơn giản hoá một sự kiện (sự thật) thô thiển quá mức; mục tiêu mà người đó muốn thực hiện thì được đánh đồng như là mục tiêu của tất cả “những người tốt”, và cách mà người đó thể hiện hoặc đề nghị thi hành cho thấy như đó là cách thức duy nhất có thể”(1) — Martin Morlock, 1977
    Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nguyễn Phú Trọng điếm như thế nào thì hẳn thiên hạ đã rõ.
    Riêng bản thân tên điếm thúi chính trị Hồ Chí Minh thì có vô số tài liệu đã vạch trần trong thời đại thông tin tiên tiến hôm nay từ các tác giả ta cũng có mà Tây Mỹ cũng có: Minh Võ, Đặng Chí Hùng… Nguyễn Thế Anh, Nguyễn Minh Cần, Vũ Thư Hiên, Trần Đĩnh, Lê Minh Khôi, Việt Thường, Trần Gia Phụng, Huỳnh Tâm, Phạm Quế Dương, C.B, Trần Dân Tiên… Sophie Quinn-Judge, Hoàng Tranh, William J. Duiker, Jean Lacouture, Hồ Tuấn Hùng…
    Dọc theo nhiều tác giả mà người viết liệt kê tiêu biểu, có tác giả Trần Dân Tiên là độc đáo nhất, nổi bật nhất mà hầu hết ai cũng biết Trần Dân Tiên ấy là Hồ Chí Minh, người viết sử sách tự mình ca tụng, nâng bi tự sướng chính mình.??
    Qua cuốn sách, người đọc biết rất rõ là, tất cả cái gọi là sự thật ấy đều do Hồ Chí Minh bịa đặt. (Tác giả nhận xét, “Truyện Hồ Chí Minh”, bút danh Trần Dân Tiên, bản Trung văn, “Ba Nguyên thư ốc” Thượng Hải xuất bản năm 1949. Năm 1958, cuốn sách đổi tên là “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”, xuất bản bằng tiếng Việt tại Hà Nội). Sophie Quinn-Judge
    Trong phần giới thiệu tóm tắt ở trang 6, Sophie Quinn-Judge viết:
    “Hồ Chí Minh tìm mọi cách để giấu đi quá khứ của mình. Nhiều năm qua, những thứ mà ông đã cung cấp toàn là loại “dật sự”, thường là mâu thuẫn nhau, không mấy liên quan đến cuộc đời thực. Đầu tiên là tập tự truyện xuất bản vào năm 1949 tại Trung Quốc, năm 1950, được xuất bản bằng tiếng Pháp tại Paris, mấy năm sau lại xuất bản tại Việt Nam với nhan đề “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”.
    Bạn đọc muốn biết Hồ thật, Hồ giả như thế nào, có thể tham khảo thêm tại đây (2)
    Hồ Chí Minh qua cuộc Cải Cách Ruộng Đất – Nguyễn Quang Duy (3)
    Những bài viết về Hồ Chí Minh / Nguyễn Ái Quốc / Hồ Tập Chương trên Dân Làm Báo: (4)
    Ngay thẳng, đạo đức, chính trực, chính nghĩa bao giờ cũng tồn tại lâu bền và luôn chiến thắng gian tà, cho dù là ở đâu và bất cứ thời đại nào.
    Với một chế độ lừa bị, gian trá… lấy sự bất chính để cai trị thì đấy là hạ sách. Mụ mị toan tính mưu mô xảo quyệt dùng vũ lực để áp đảo đều là hạ sách, nó có thể cưỡng đoạt những gì mà những tên điếm chính trị mong muốn nhưng điều cưỡng đoạt được ấy sẽ không tồn tại với thời gian vì bản chất của nó đã không có chính nghĩa.
    Thể chế lâu bền là một thể chế có đầy tính chính nghĩa, phù hợp ước muốn của đại đa số dân chúng và đáp ứng được nguyện vọng của toàn dân.
    Tên đồ tể Hồ Chí Minh đã sát hại bao nhiêu oan mạng qua cuộc CCRĐ mà không dám nhận tội và đã đổ lỗi cho người khác rồi diễn tuồng đạo đức với những giọt nước mắt cá sấu hòng che mắt thiên hạ. Một tên điếm đàng với ngay cả việc bỏ vợ chối con thì chuyện thương yêu thiếu niên nhi đồng là chuyện cực kỳ dối trá. Một tên vô ân bạc nghĩa với cả bạn bè, ân nhân để thông đồng với giặc để ám hại các nhà yêu nước, tổ chức đảng phái khác với Y thì ngay thẳng ở chỗ nào?
    Khi đường đường là một vị Chủ tịch nước mà Hồ Chí Minh còn chơi hèn lấy bút hiệu là C.B để viết bài tố khổ một ân nhân đã đóng góp hang mấy trăm lạng vàng, nuôi giấu cán bộ cốt cán của đảng, một phụ nữ chân yếu tay mềm là bà Nguyễn Thị Năm, tức chủ hiệu buôn Cát Hạnh Long trong bài “Địa chủ ác ghê” xong giở trò bịt mắt, đeo kính dâm để giấu mặt đi xem xử bắn!!
    Nếu không là tên điếm thượng hạng thì sao Hồ Chí Minh có thể giết được hang trăm ngàn người dân vô tội trong CCRĐ? Ai có biệt tài điếm hơn HCM khi hô hào Tổng tấn công miền Nam vào dịp Tết Mậu Thân 1968? Ai có thể đốt rụi cả dãy Trường Sơn và giết hại hang triệu người Việt của cả 2 miền Nam Bắc? Ai có thể dâng đất liền, Biển Đảo và bán đứng cả khối 90 triệu dân cho Tàu Cộng??
    Hồ Chí Minh là một nhân vật cao thủ trong giới chính trị siêu điếm mà khó có có ai trong giới võ mồm bì kịp. Hắn đã bịt miệng được những tên đồ đệ đực cũng như cái như: Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh Đặng Xuân Khu, Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Thị Định, Nguyễn Thị Doan… sống để bụng, chết mang theo mà không hề dám khai ra sự thật về những thứ giả trá của tên đệ Nhất điếm Hồ Chí Minh. Khủng thật.
    Đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) cùng bọn Dư luận viên đã đưa Hồ Chí Minh lên ngôi lãnh tụ cũng như luôn ca ngợi, tôn vinh như là một thần tượng bất khả xâm phạm khiến cả một xã hội Việt Nam trở nên bát nháo, đạo đức suy đồi đến cùng cực, tội ác tràn lan khắp mọi lúc, mọi nơi. Một xã hội dựa trên căn bản là gian ác, lừa dối, xảo trá, mụ mị… mà thứ gì cũng giả thì làm sao đất nước ổn định và phát triển?.
    Một đảng phái chính trị cầm nắm vận mệnh của đất nước và dân tộc mà dựa trên nền tảng của hung tàn và xảo quyệt là một đảng phái của Satan và bầy quỉ dữ thì hẳn nhiên xã hội của chế độ ấy sẽ trở thành cảnh địa ngục của trần gian, đó là chuyện đương nhiên.
    Tên điếm thúi chính trị này còn lừa được cả một dân tộc là tin hắn vào thời chiến tranh đánh Mỹ cứu nước Tàu, và nửa tin nửa ngờ cho mãi đến ngày hôm nay, thế mới là kinh khủng. Vậy nên ĐCSVN cũng như không ít người người học theo gương đạo đức chính trị của Hồ Chí Minh như trích dẫn sau đây:
    “Đã làm chính trị, từ cổ chí kim, từ tây sang đông, nước nào cũng thế, muốn thành công thì phải “điếm”. Cho rõ ràng:
    Phải thật thông minh!
    Phải mưu mẹo, qủy quái, không gớm tay khi phải tiêu diệt đối thủ!
    Phải có khả năng thâu tóm đàn em và làm cho chúng nó trung thành tuyệt đối với mình!
    Phải làm cho tụi đàn em nó sẵn sàng lao ra chịu chết thay cho mình “kiểu Lê Lai cứu chúa”.
    Hoặc:
    “Đã lao vào con đường chính trị, binh cách nào cũng được miễn là thịt được đối thủ” (5)
    Ghê thật!. Hồ Chí Minh nếu không là tên ma đầu Điếm chúa thì là gì thưa bà con cả nước?.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét