TỘI PHẠM CẤP CAO
Luân Lê
TỘI PHẠM CẤP CAO
Đã bao nhiêu người từng là nạn nhân của tội phạm công nghệ cao và tìm đến Cục cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao Bộ Công an để yêu cầu truy tìm và bắt giữ các đối tượng chiếm đoạt tiền của mình?
Có ai ngờ rằng Cục trưởng cục này lại là kẻ đứng đầu bảo kê đường dây đánh bạc hàng nghìn tỷ đồng. Và còn nhiều tướng, tá khác sẽ bị truy tố trong thời gian tới về những tội phạm chức vụ tương tự.
Thật là khủng khiếp khi chính cơ quan chống tội phạm lại phạm tội đặc biệt nguy hiểm. Nó làm tội phạm gia tăng và hoành hành xã hội, không những thế nó còn khiến chúng coi thường pháp luật và có thể ám hại những người tốt. Nó cướp đi những công việc và cơ hội chân chính cho những người có trình độ và lương thiện. Nó biến quốc gia là nơi để chúng trục lợi và tàn phá.
Tại sao những tên tội phạm cực kỳ nguy hiểm lại có chức vụ cao đến vậy? Chúng đã từng có thể khuynh loát được nhiều cơ quan, hệ thống quyền lực, kể cả ở trung ương, vì lúc đó chúng rất mạnh cả về vị thế và có sự liên kết chặt chẽ, tinh vi và chuyên nghiệp với những nhóm cùng chung lợi ích trong chính quyền ở các mắt xích quan trọng cũng như những tổ chức tội phạm ở ngoài xã hội.
Có ai đã từng là người đi nhờ kẻ âm thầm phạm tội đi truy bắt tội phạm hay chưa? Và kết quả ra sao sau những lần tố giác?
Còn bao nhiêu loại tội phạm nữa đang lũng đoạn chính trường Việt Nam?
Bảo sao rất nhiều tội phạm, mà ngày càng nguy hiểm, gia tăng, hơn hết là chúng còn diễn ra ngang nhiên trước những lời kêu cứu của nhiều người dân thấp cổ bé họng trong xã hội. Bao nhiêu tội phạm đã được bỏ qua, bao nhiêu vụ tố giác chìm vào im lặng?
Đến đây tôi lại cảm thấy chua chát cho những con người nghiên cứu luật, giảng dạy luật cũng như hành nghề luật, và quan trọng hơn là những người đang học về luật, không hiểu họ có thấy ê chề cho cái ngành, nghề mà nó đáng ra phải là giá trị bảo vệ cao nhất cho quốc gia và con người mà lại bị chà đạp, coi khinh và vô nghĩa đến thế hay không trước các tổ chức tội phạm có tính quyền lực trong hệ thống chính trị?
Họ vẫn thản nhiên giảng dạy, trao đổi và hành nghề với những thứ nguyên tắc hay định chế viển vông ở đâu đâu vậy? Họ rao giảng và truyền đạt những giá trị nào của luật pháp cho nhau nghe? Họ vẫn nhởn nhơ và làm thinh trước thân phận của luật pháp, vẫn tuyên bố về những đạo lý cao đẹp hay lẽ công bằng như thể nó vẫn đang tồn tại, nhưng họ có hiểu luật pháp ra sao và có vai trò gì cho con người và xã hội, vì bản thân họ còn chẳng biết nó dùng vào việc gì và có hữu ích gì cho cuộc sống đang ngày càng suy thoái trầm trọng này hay không.
Làm sao mà họ có thể sống được một cách vui vẻ và an lòng với những bất công và sự nguy hiểm luôn thường trực đến thế?
Rồi tôi lại nghĩ đến giáo dục và những kẻ tuyên giảng đạo đức, những chân lý sống hàng ngày với vẻ cao ngạo và mãn nguyện trước sự hào hứng của dân chúng. Hoá ra toàn là sự lừa phỉnh và chứa đầy sự khốn nạn và kể cả là tội ác suy đồi trong đó.
Xin kết lại một câu mà chắc hẳn chúng ta ai cũng có thể thấy đó như là một chân lý hiển nhiên trong bất cứ quốc gia nào và thời đại nào cũng vậy: Nếu những kẻ có quyền chức (cấp cao) mà thực hiện các hành vi phạm tội hoặc bảo kê cho tội phạm, thì ắt đó là biểu hiện cho sự suy mạt của một chính quyền.
TỘI PHẠM CẤP CAO
Đã bao nhiêu người từng là nạn nhân của tội phạm công nghệ cao và tìm đến Cục cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao Bộ Công an để yêu cầu truy tìm và bắt giữ các đối tượng chiếm đoạt tiền của mình?
Có ai ngờ rằng Cục trưởng cục này lại là kẻ đứng đầu bảo kê đường dây đánh bạc hàng nghìn tỷ đồng. Và còn nhiều tướng, tá khác sẽ bị truy tố trong thời gian tới về những tội phạm chức vụ tương tự.
Thật là khủng khiếp khi chính cơ quan chống tội phạm lại phạm tội đặc biệt nguy hiểm. Nó làm tội phạm gia tăng và hoành hành xã hội, không những thế nó còn khiến chúng coi thường pháp luật và có thể ám hại những người tốt. Nó cướp đi những công việc và cơ hội chân chính cho những người có trình độ và lương thiện. Nó biến quốc gia là nơi để chúng trục lợi và tàn phá.
Tại sao những tên tội phạm cực kỳ nguy hiểm lại có chức vụ cao đến vậy? Chúng đã từng có thể khuynh loát được nhiều cơ quan, hệ thống quyền lực, kể cả ở trung ương, vì lúc đó chúng rất mạnh cả về vị thế và có sự liên kết chặt chẽ, tinh vi và chuyên nghiệp với những nhóm cùng chung lợi ích trong chính quyền ở các mắt xích quan trọng cũng như những tổ chức tội phạm ở ngoài xã hội.
Có ai đã từng là người đi nhờ kẻ âm thầm phạm tội đi truy bắt tội phạm hay chưa? Và kết quả ra sao sau những lần tố giác?
Còn bao nhiêu loại tội phạm nữa đang lũng đoạn chính trường Việt Nam?
Bảo sao rất nhiều tội phạm, mà ngày càng nguy hiểm, gia tăng, hơn hết là chúng còn diễn ra ngang nhiên trước những lời kêu cứu của nhiều người dân thấp cổ bé họng trong xã hội. Bao nhiêu tội phạm đã được bỏ qua, bao nhiêu vụ tố giác chìm vào im lặng?
Đến đây tôi lại cảm thấy chua chát cho những con người nghiên cứu luật, giảng dạy luật cũng như hành nghề luật, và quan trọng hơn là những người đang học về luật, không hiểu họ có thấy ê chề cho cái ngành, nghề mà nó đáng ra phải là giá trị bảo vệ cao nhất cho quốc gia và con người mà lại bị chà đạp, coi khinh và vô nghĩa đến thế hay không trước các tổ chức tội phạm có tính quyền lực trong hệ thống chính trị?
Họ vẫn thản nhiên giảng dạy, trao đổi và hành nghề với những thứ nguyên tắc hay định chế viển vông ở đâu đâu vậy? Họ rao giảng và truyền đạt những giá trị nào của luật pháp cho nhau nghe? Họ vẫn nhởn nhơ và làm thinh trước thân phận của luật pháp, vẫn tuyên bố về những đạo lý cao đẹp hay lẽ công bằng như thể nó vẫn đang tồn tại, nhưng họ có hiểu luật pháp ra sao và có vai trò gì cho con người và xã hội, vì bản thân họ còn chẳng biết nó dùng vào việc gì và có hữu ích gì cho cuộc sống đang ngày càng suy thoái trầm trọng này hay không.
Làm sao mà họ có thể sống được một cách vui vẻ và an lòng với những bất công và sự nguy hiểm luôn thường trực đến thế?
Rồi tôi lại nghĩ đến giáo dục và những kẻ tuyên giảng đạo đức, những chân lý sống hàng ngày với vẻ cao ngạo và mãn nguyện trước sự hào hứng của dân chúng. Hoá ra toàn là sự lừa phỉnh và chứa đầy sự khốn nạn và kể cả là tội ác suy đồi trong đó.
Xin kết lại một câu mà chắc hẳn chúng ta ai cũng có thể thấy đó như là một chân lý hiển nhiên trong bất cứ quốc gia nào và thời đại nào cũng vậy: Nếu những kẻ có quyền chức (cấp cao) mà thực hiện các hành vi phạm tội hoặc bảo kê cho tội phạm, thì ắt đó là biểu hiện cho sự suy mạt của một chính quyền.
VẪN CÒN ĐÓ…?
Trả lờiXóa“ Hồ binh bát vạn nhập Tràng An…”
Thưa quý vị nào ai hiểu :
“ Cửu cửu càn khôn dĩ định”
Trong 487 câu sấm là gì…?
Bởi cái ngu nhất từ bọn đói dốt cà lơ.
Vào đảng cộng sản của Hồ Chí Minh
( Đào tận gốc trốc tận rễ chí phú địa hào)
Còn được dạy đi làm cách mạng thế giới thật tức cười,
Hãy mau mau tỉnh ra,
đọc lời sấm này của Trạng ở câu 439
( Phù kê thăng đại minh ) thì ai hiểu được
Đinh Dậu là năm gà ( 2017 )
Hai mốt thủ Quốc gia
Rầm rộ đến nước ta
Chỉ mặt bọn gian tà
Đó cộng sản gian ác.
Sấm trang Trình dưới thời cộng sản đây .?
35 – Cơ trời xem đã mê đồ
36 – Đã đô lại muốn mở đô cho người
37 – ấy lòng trời xuôi lòng bất nhẫn
38 – Suốt vạn dân cưu giận nhân than
39 – Dưới trên dốc chí lo toan
40 – Những đua bán nước bán quan làm giàu
41 – Thống rủ nhau làm mồi phú quí
42 – Mấy trung thần có chí an dân
43 – Đua nhau làm sự bất nhân
44 – Đả tuần bốn bể lại tuần đầu non
45 – Dư đồ chia xẻ càn khôn
46 – Mối giềng man mác khiếp mòn lòng nhau
47 – Vội sang giàu giết người lấy của …
Ngọc Châu Hải Dương ngày 19/7/2017
Bùi Quang Thanh
Thảo Việt
Kìa người anh Mĩ đến chơi
Chị Việt cũng đã thấy xuôi một dòng
Trăm năm nhấp nhứng lòng vòng
Vãn ve mấy chữ ghi trong Lôi-Đình
Dân Tộc cả nước, tưởng Vinh
Quyết tâm đánh Mĩ, vành quần cũng trương
Ô hô ! dân Việt nhầm đường
Vì Ngu vào đảng Oai (2), dương chữ hùng (2)
Lãnh đạo dân tộc lùng nhùng
Dương cờ Mao, giữ ung dung đểu (1) đầu
Quý Ông bà anh chị em đâu ?
Trông rõ thằng Tàu, đểu nhất nhân gian
Cổ nhân dạy mãi muôn ngàn
Thằng Tây nó tếch, tan hoang cửa nhà
Giết chồng lấy vợ thật mà …
Máu đào gốc Việt, pha nhòa biển đông
Anh Mĩ thật có làm chồng
Sinh ra toàn Rồng coi đất Biển Nam
Hỡi những đảng dốt muôn vàn
Tỉnh ra .? Toan tính tiền vàng tình dâm .,.
Cái tội ác nhất bất nhân
Chữ Ông Cha để dưới chân di nhầu
Đảng cộng sản chẳng biết gì đâu .?
Đi từ dốt nát giết nhau giành quyền .?
Những tên cộng sản chớ điên
Ở khắp mọi miền ngẫm lại mà xem ?
Bây giờ Mĩ có đan xen
Ta đây chẳng chuộng, mà nên cậy nhờ
Họ cầu cái lợi ta chờ
Đôi bên đồng tuế cơ đồ Việt lên …
Ngọc Châu Hải Dương ngày 19/7/2017
(1) đảng (2) thối , giết.
Thích Hiển thị thêm cảm xúc Bình luậnChia sẻ
2Thanh Dang Quang và 1 người khác Bình luận
SĂC XUÂN
Đông tàn gió lạnh se buồn
Cây khô quả chín, lá buông sắc vàng
Nhịp nhàng cứ thuận chiều sang
Muôn đời vạn kiếp lưu ban việc giời
Xuân về lại đón vui tươi
Cây xanh lá biếc nẩy chồi non tơ
Tình yêu muôn thuở mộng mơ
Chung tay xây đắp Cơ Đồ Việt Nam
Ngọc Châu ngày Xuân Đinh Dậu 2017
Bùi Quang Thanh
AI THIỆT – AI HƠN
Đinh Dậu Niên
Lửa trong lòng núi Niên nay
Thử coi có phải thế này hay không
Mệnh thủy thì khăc nấu nung
Ngang bằng Mệnh hỏa tưng bừng sáng tươi
Đã mang Mệnh Mộc giúp đời
Còn ta đây thổ thì thôi khỏi bàn
Anh kim cái phận chẳng hàn…
Tinh khôi ra nươc, chính Vàng mười phân
Ngồi trông cho rõ từng phần
Ai hơn,Ai thiệt rõ rằn mặt ra …
Xem quẻ đầu năm
Bùi Quang Thanh
MỪNG ĐÓN TỔNG
THỐNG MĨ
+ + + + +
Đến nay tỏ rõ đôi đường
Âm Dương phân biệt còn tơ vương gì ?
Khựa Tàu thừa hiểu khó chi ...?
Giết người cướp của chính my đầu trò
Kia đất cát , kìa biển bờ
Lắng nghe tổng Mĩ vang tô diễn dàn
Họ mở việc , họ bàn làm
Lợi cùng chung cả, tân toan chia đều …
Buộc cho Mĩ lắm điều điêu …
Hóa ra Tàu lại nhiều điều thâm gian
Hại người đoạt nghệ Tàu ban
Say đi ăn cắp nhân gian xứ người
Khứ Tàu ơi ! rõ gian đời
Thuộc dòng tăm tối hỡi ơi giỏi gì ?
Nước Mĩ rực sáng thực thi
Bao nhiêu nhật lộ Mĩ đi đường hoàng …
Ngọc Châu Hải Dương 10/ 11/ 2017
Bùi Quang Thanh
Đ. T. 0914209894