Đôi điều về biểu tình
Thiện Tùng
Biểu tình là biểu hiện tình cảm của một hay đông đảo người ủng hộ hay phê phán (hoan hô hay đả đảo) một sự việc gì đó của một quan chức bộ máy cầm quyền.
Chống biểu tình đúng hay sai?
-- Chống biểu tình ôn hòa là sai. Bởi vì biểu tình là quyền của mọi công dân đã được Hiến định – điều 25 Hiến pháp 2013.
-- Biểu tình bạo động là sai, trừ truờng hợp nhà cầm quyền cố tình vi Hiến, cho thuộc hạ đàn áp, buộc người biểu tình phải đối phó tự vệ - Theo lẽ thương tình, bên nào gây sự trước bên ấy sai. Biểu tình ở Bình Thuận trong 2 ngày 10 và 11/6/2018 xảy ra xung đột rơi vào trường hợp nầy.
Ở Việt Nam ta, dường như nhà cầm quyền chưa chấp nhận đối thoại với dân, thường đơn phương đối chọi (trấn áp) dân. Hành động ỷ thế cậy quyền ấy khác nào nén độc vào trong, khiến cho người dân gần như thường xuyên khiếu nại, khiếu kiện, biểu tình khắp cùng cả nước. Một thực trạng diễn ra thường xuyên: Hễ có biểu tình thì có đàn áp, cứ chí chóe lên, ai cũng giành phần phải về mình, giới cầm quyền dùng hình thức “cả vú lấp miệng em” để rốt cuộc “lẽ phải nằm trong tay phía có quyền. Theo nhận thức của mình, người viết xin tự hỏi đáp đôi điều xung quanh việc biểu tình vừa qua với dụng ý góp phần phân biệt đúng sai:
-- Hôm 10/6 dân cả nước biểu tình về việc gì? – Về 2 dự luật “Đặc khu” và “An ninh mạng”.
-- Hai dự luật ấy có gì quan trọng mà dân chúng biểu tình phản ứng quyết liệt như thế? – Nó là mầm móng vi phạm An ninh Quốc phòng và vi phạm quyền công dân được Hiến định.
-- Hai dự luật nầy do ai, cấp nào chủ trương? – Bộ chính trị Đảng CSVN đề xuất, ép Quốc hội (lập pháp) thông qua để thành luật chính thưc (chính danh).
-- Vậy là do Bộ Chính trị đưa ra 2 dự luật nầy mới có những cuộc biều tình hôm 10/6? – Đúng vậy.
-- Tại sao bà Kim Ngân, chủ tịch Quốc hội, người đứng đầu cơ quan “Dân lập” mà nói: “Bộ chính trị đã kết luận rồi, dự thảo luật không trái Hiến pháp, phải bàn để ra luật chớ không thể không ra luật”? – Tại vì xưa nay đại biểu Quốc hội “Đảng cử, Dân bầu”, thực chất Quốc hội là của Đảng, nó không chính danh, gần như hầu hết đại biểu Quốc hội là đảng viên Đảng CSVN, bà Ngân “đỏ” hơn ai hết trong Quốc hội, bà là ủy viên Bộ Chính trị, đảng viên cao cấp thuộc tứ trụ triều đình
-- Quốc hội nhơn danh đại diện cho dân mà sao không bàn gì với dân về 2 dự luật nầy? – Bởi việc làm mờ ám, khi dân phát hiện ra, cùng nhau xuống đường biểu tình đòi Quốc hội không thông qua 2 dự luật chắc chắn hại nước, hại dân nầy.
-- Quốc hội chưa ra luật Biểu tình, dân biểu tình có hợp pháp không? – Không có luật Biểu tình, người dân vẫn có quyền biểu tình, vì điều 25 Hiến pháp hiện hành xác quyết quyền biểu tình của người dân thì không có luật nào được quyền cấm cản – Hiến pháp là “luật mẹ”, không ra luật Biểu tình, sự chậm trễ ấy, là lỗi của cơ quan Lập pháp (Quốc hội).
-- Nhà cầm quyền cho rằng dân biểu tình là do những phần tử xấu, do những thế lực thù địch xúi giục có đúng không? -- “Nói phải có vách, mách phải có chứng”, nói khơi khơi như vậy không thuyết phục được mấy ai.
-- Tại sao nhân viên công quyền tùy tiệnbắt, đánh, giết dân mà nhà cầm quyền làm ngơ, còn dân phản ứng tự vệ lại bị kết tội “chống người thi hành công vụ”, vậy có công bằng không? - Ở việc Nam ta hiện nay đừng mơ có sự công bằng, lẽ phải nằm trong tay người có quyền, “lấy thịt đè người” là việc làm thường ngày của nhà cầm quyền các cấp.
Quyết diệt biểu tình từ trong trứng nước
Như đã nói, đàn áp biểu tình ôn hòa (bất bạo động) là sai, khống chế tại gia, bắt bớ, đánh đập ngăn ngừa biểu tình theo lối “chà mù (1)” càng sai.
Nếu chính quyền thực sự của dân, do dân, vì dân thì chính quyền phải gần dân, thường xuyên đối thoại với nhân dân hoặc đưa 2 dự luật nầy ra trung cầu ý dân theo yêu cầu của dân. Đảng nầy, nhà cầm quyền không dùng giải pháp đối thoại mà tìm mọi cách đơn phương đối chọi với nhân dân – chơi bẩn
Những cuộc biểu tình hôm 10/6, trước áp lực đông người không làm gì được, sau đó, nhà cầm quyền chủ trương bắt nguội những ai mà mình nghi ngời là “cầm đầu”.
Còn chối cãi gì được nữa, chính những người bị bắt kể lại đầy dẫy trên Internet: ngày 17/6, chỉ tại trung tâm thành phố mang tên Hồ Chí Minh, Cảnh sát, An ninh chìm, Dân phòng…, vô cớ bắt khoảng 200 người đi dạo, chụp hình, đi nhà thờ, uống ca-phê trong quán … - hễ nghi là bắt, đè bắt khiên lên xe như bắt heo, ai cãi hay chống cự ăn đòn. Hàng trăm người đưa về trại tập trung dã chiến ở công viên Tao Đàn, số còn lại đưa về đồn công an các nơi. Những người bị bắt lần lượt đếu bị hỏi cung, bức cung, gần như hễ là nam đều bị đánh mình đầy thương tích, có người phải đưa vào bịnh viện cứu cấp.
Ảnh: Tại Công viên Tao Đàn lúc 17h chiều nay 17/6, chính xác có 179 người vẫn
bị giam giữ trái phép ở đây, trong đó có gần một chục trẻ em tầm 5-7 tuổi.
|
Nghe tình hình Sài Thành rối ren như thế, tôi thoại thăm hỏi người thân đang làm việc trên ấy:
- Có khỏe không? Việc công an bắt bớ dân trên ấy thề nào ?
- Khỏe. Nghe bắt bớ tum lum nhưng mình không biết cụ thể.
- Phải thận trong trong đi đứng – tôi nói.
- Mình chỉ làm những việc pháp luật không cấm là được rồi.
- Nhà cầm quyền có tôn trọng pháp luật bao giờ đâu! - tôi nói
- Mình sẽ lận dao theo, nếu họ vô cớ quyết bắt, mình “lụi” để tự vệ, đừng lo, tự vệ chính đáng mà.
- Ở tù chớ bộ! – tôi nói.
- Ở tù còn hơn để bị đánh tàn phế?!.
- Nên nhớ: Khi có biến cố phải xử lý bằng cái đầu tĩnh táo chớ không phải cái đầu điên loạn?
- Biết rồi, nói mãi, khổ quá! Anh yên tâm, mình sẽ lấy “bất biến ứng vạn biến” để sinh tồn.
Đồi thoại phải song phương, nhà cầm quyền chọn đối chọi, bằng cách lùng sụt bắt bớ vô pháp, vô đạo như thế , phận là dân không còn cách lựa chọn, phải theo bản năng: “Có chi dùng nấy tự vệ để sinh tồn” - Đúng là nóng quá! Căng thẳng quá!! Nguy hiểm quá !!!?.
21/6/2018
T.T
Chú thích:
(1)“Chà mù” là hành động theo cảm tính – trái với lý tính.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét