Quan lớn cõng quan bé, dân lại còng lưng nuôi!
“Đất nước bé bằng bàn tay, quan nhiều như thế, dân làm sao sống nổi!”Đó là câu nói của vua Trần Nhân Tông – một tiếng kêu thét nhức nhối và xa xót, dẫu đã 7 thế kỷ trôi qua rồi, đất nước vẫn còn đau!
Lạm phát nhân sự cấp phó
Trong phiên họp chiều 31.10, Thiếu tướng Trần Đình Nhã, Đại biểu QH Thừa Thiên Huế cảnh báo về tình trạng lạm phát cấp phó đang diễn ra trầm trọng trên khắp cả nước. Ông cho biết có 139.000 cơ quan hành chính, mỗi cơ quan như thế ngoài cấp trưởng, đều có 2-3-4-5-6-7-8... cấp phó.
Mỗi cấp phó phải tốn chi phí tiền điện nước, phòng làm việc... trung bình mỗi năm khoảng 4.000 tỷ đồng, cứ thế nhân lên 2-3-4-5-6-7-8 số tiền trên (Đầu tư Chứng khoán, 16:50, 31.10.2014).
Phát biểu của Thiếu tướng Trần Đình Nhã thật đáng ghi nhận. Nhất là, một vị tướng quân đội phải ‘tay ngang’ bàn về vấn đề dân sự, đủ để biết sự bức bối đã trầm trọng đến mức nào. Chỉ cần nhìn vào dãy số từ 2 đến 8 ở trên, có lẽ, chẳng một cuốn giáo trình toán học nào định nghĩa nổi đó là dãy số gì; và cũng chẳng có cuốn giáo trình nào về hành chính công nào có thể hình dung ra bài giảng bàn về tính hợp lý – tiết kiệm của bộ máy hành chính sẽ ra sao.
Người xưa dạy, khó nhất là biết. Khi đã biết thì có thể làm, có thể gỡ rối. Vậy, tại sao hàng chục năm nay đội quân “không ai làm việc cả mà ai cũng có lương” cứ phình to, lớn thêm mỗi ngày?
Các câu hỏi có ngay mọi cách trả lời từ những nền hành chính khác. Chẳng hạn, tại sao người ta chỉ cần có một phó tổng thống hay một phó thủ tướng mà công việc vẫn chạy đều đều? Tại sao ở ta, các sở, các bộ có đến 7-8 quan chức cấp phó trong khi ‘người ta’ chỉ có một, hai người? Tại sao các đồn cảnh sát ở một số nước phương Tây chỉ có một đại úy (trưởng đồn), một trung úy (phó đồn), còn lại là hạ sĩ quan và lính, mà vẫn bảo đảm cho xã hội ổn định, hài hòa?...
Con số trên mới chỉ là chuyện về phó của 139.000 quan trưởng, chứ thực ra, nếu tính đến các ‘phó của phó’, các cơ quan ‘phó của cơ quan’, ‘trưởng của trưởng cơ quan’ – ví như bên Đảng có gì, bên chính quyền có gần bằng nấy thì phải nói rằng mức độ phình to của bộ máy đã quá giới hạn chịu đựng của mọi nguồn thu, đúng như Đại biểu Trần Du Lịch đã phải kêu lên: “Không dân nào đóng thuế nuôi nổi bộ máy này” (VietNamNet, 21:47, 21.10.2014).
Dư sức quấn đủ vài vòng quanh... quả đất
Chuyện một xã có 300 cán bộ, thậm chí 500 cán bộ; chuyện 1/3 công chức sáng cắp ô đi, tối cắp về là “câu chuyện” mà số lượng giấy tờ in ra từ báo chí, công văn bàn bạc cách giải quyết, thảo luận về những hệ lụy, phàn nàn về sự quan liêu, nếu xếp nối đuôi nhau, dư sức quấn đủ vài vòng quanh... quả đất.
Nghịch lý đó tất nhiên lại được đổ lỗi cho... ‘ông’ cơ chế, dẫu chẳng ai thấy mặt mũi ổng ra làm sao. Trong dư luận, có ý kiến biện minh rằng chuyện phình to của bộ máy là vấn đề ‘con mọc răng nói năng chi nựa’?
Đồng ý là giải quyết những bất cập trên là rất khó vì đụng chạm đến nhiều vấn đề. Chẳng hạn, lo lắng cho rằng việc tinh giản một lúc hàng vạn con người sẽ gây nên sự bất ổn xã hội là một thực tế. Hệ lụy kéo theo là nạn thất nghiệp sẽ càng gay gắt hơn bởi hàng vạn người đó chẳng biết làm gì ngoài việc... lâu nay... không làm gì vẫn có lương!
Nhưng, dẫu khó cũng phải làm, và, đó vẫn là điều có thể làm.
Tại sao không thể mạnh dạn ngừng tuyển cán bộ, nhân viên hành chính trong 3 đến 5 năm tới? Mỗi năm có vài vạn cán bộ nghỉ hưu, buộc những người còn lại phải làm thay, đảm nhiệm thay, cho đến khi đủ số lượng cần thiết thì sau đó mới phục hồi cơ chế tuyển dụng mới. Tất nhiên, việc ngừng tuyển phải kèm theo các chế tài nghiêm khắc, cách quản lý nghiêm ngặt, chứ nếu không, lại tái lập chuyện bắt cóc bỏ đĩa như nhiều năm qua...
Có một vị vua, rất ít được lòng của nhiều vị quan và, kể cả một số nhà sử học. Bằng chứng thật rõ ràng: Tất cả các đường phố của tất cả các thành phố trên đất nước ta, những con đường mang tên ông đều hẹp và rất ngắn. Đó là vua Trần Nhân Tông (1258-1308).
Vua Trần Nhân Tông chỉ sống có 50 năm trên cõi đời này nhưng những gì ông làm cho đất nước, dân tộc và cả nhân loại, không dễ gì nhiều vị vua khác sánh được. Ông là vị vua duy nhất trong lịch sử hai lần lãnh đạo nhân dân ta đánh thắng giặc Nguyên Mông, là người dám rời bỏ ngai vàng năm mới 35 tuổi (1293), là người đã DÁM gả cô công chúa duy nhất cho vua Chăm để Đất Việt mở rộng thêm từ Quảng Bình đến Quảng Nam và, là người có câu nói cách đây hơn 700 năm rồi vẫn ngỡ như mới... vừa xong!...
Lịch sử ghi nhận rằng sau khi rời khỏi ngai vàng, cựu hoàng lên tu ở Yên Tử, lập nên thiền phái Trúc Lâm nổi tiếng. Có một lần, ông về thăm vua con Trần Anh Tông để xem thử vua con điều hành đất nước ra sao, lần giở cuốn sổ ghi danh sách quan tước, thấy sau có vài năm cầm quyền mà vua con phong quan nhiều quá, cựu hoàng đã giận dữ ném cuốn sổ ra giữa sân rồng và nói như thét lên: “Đất nước bé bằng bàn tay, quan nhiều như thế, dân làm sao sống nổi”!
Tiếng kêu nhức nhối và xa xót đó của Vua Trần Nhân Tông, dẫu đã 7 thế kỷ trôi qua rồi, đất nước vẫn còn đau!
H.V.T/Motthegioi
NHÂN DÂN VIỆT NAM MUỐM ĐỘC LẬP TỰ DO HẠNH PHÚC THẬT SỰ THÌ TRƯỚC MẮT CẦN PHẢI MỞ ĐƯỜNG MÁU ĐỂ THOÁT KHỎI BÓNG RÂM CHÍNH TRỊ ÁC ĐỘC CỦA TRUNG QUỐC ĐẠI HÁN : ĐÂY LÀ CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG CHÂN CHÍNH NHẤT CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM
MỤC DÂN HỎI QUỐC HỘI : . NHÂN DÂN ĐỀ NGHỊ QUỐC HỘI TRẢ LỜI ?
BÁC HỒ CÓ DẠY CÔNG AN NHÂN DÂN VIỆT NAM RẰNG : Vì nước quên thân vì dân phục vụ “ THỰC TẾ :CÁCH ĐÂY 10 NĂM GẦN NHƯ KHÔNG CÓ CÔNG AN TRA TẤN NGƯỜI DÂN , NHƯNG SAO BÂY GIỜ NHIỀU NHƯ VẬY , THÌ HỎI RẰNG AI BẢO KÊ VẬY , ÔNG BỘ TRƯỞNG BỘ CÔNG AN , ÔNG CHỦ TỊC NƯỚC , ÔNG THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ TRẢ LỜI VỚI NHÂN DÂN VÀ ĐẢNG VIÊN TẠI QUỐC HỘI LẦN NÀY NHƯ THẾ NÀO , ĐỂ NHÂN DÂN TỚI ĐÂY CÒN LỰA CHỌN LÃNH ĐẠO TIẾN CỬ MỘT TRONG BA ÔNG ĐƯỢC LÀM TỔNG ĐẢNG CỘNG SẢN ViỆT NAM TẠI ĐẠI HỘI ĐẢNG CỘNG SẢN LẦN THỨ 12 KHÔNG PHẢI LẦM NGƯỜI VÀ PHẢI ÂN HẬN : Trong khi Các ông Và cán bộ công an , năm nào ,tháng nào cũng học tập theo gương Bác Hồ , nhưng hành động của các ông sao lại ngược lại : Giống như y như Lãnh đạo Trung Quốc đối với Việt Nam là nói một đằng làm một lẻo, hay là những người tra trấn nhân dân hoặc bảo kê cho Tra trấn lại là tay sai cho Trung Quốc hãm hại nhân dân Việt Nam để thống trị nhân dân Việt Nam bằng công cụ Công an trị . ĐI ngược lại với Hiến pháp Việt Nam và công ước Quốc tế đã quy định : Trong tình hình Việt Nam đang bị Trung Quốc phủ bóng chính trị bằng hình thức : Công an trị nhân dân bằng tra trấn nhục hình ?
Nếu 3 ông cán bộ cao cấp trên trả lời được câu hỏi này thấu tình đạt lý thì : Nhân dân và các đảng viên chắc chắn sẽ bầu ông ra làm tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam khóa tới là 99% VÀ TÁI ĐẮC CỬ ?
THỰC LÀ :Trong một thống kê chưa đầy đủ, từ 3/1 đến 8/8/2014 đã có ít nhất 17 vụ người dân bị chết trong đồn công an hoặc liên quan đến công an, trong đó có tới khoảng 7 vụ được công an nói rằng họ “tự treo cổ chết”, mặc dù khám nghiệm tử thi thì thấy trên mình họ đầy thương tích của sự tra tấn hết sức tàn bạo, chưa kể những vụ “tự ngã”, “nhảy lầu”, “sốc ma túy” , “vì súng cướp cò”... CÒN từ tháng 8./8 /2014 đến nay chưa tính .
Căn cứ danh sách những cái chết bất thường trong trụ sở công an do cộng tác viên của Pro&contra cung cấp, từ 8/8/ 2010 đến 18/8/2014 đã có tới 67 người chết theo dạng nói trên, trong đó có tới 36/67 trường hợp “tự tử”, trong đó có 29 người “treo cổ” ngay tại trụ sở công quyền hoặc trong buồng tạm giam của công an.
Thực trạng cho thấy sự tra tấn, dùng nhục hình , bức cung với công dân tại VN ngày càng tăng nặng và mang tính côn đồ, thậm chí trong một số vụ còn mang tính chất tàn bạo, thích tra tấn như trong cơn say máu.
Ngay cả trong ác mộng, người VN cũng không thể hình dung đượctrong đội ngũ những người ăn lương mồ hôi nước mắt của dân, tồn tại chỉ với lý do bảo vệ an ninh trật tự cho dân, mà lại có những công an đang tâm tra tấn, dùng nhục hình dã man với dân đến như vậy. Nguy hiểm thêm bởi sự ngang nhiên, thách thức dư luận của họ bởi họ được một hệ thống bao che thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.
• Còn tra tấn vì còn được bảo kê
Vì sao ngày càng có thêm nhiều công an dùng tra tấn, bức cung, nhục hình với dân?
• Ngày càng nhiều “quan tài diễu phố”
Đến nơi, mấy chú dắt cháu vào phòng, bắt cháu đứng trước bàn và liên tục nạt nộ. Sau đó hai chú công an vừa quát vừa đánh cháu. Một chú lấy cái gậy đen ngắn (dùi cui) đánh liên hồi vào mông và đùi cháu, còn chú kia dùng chân đạp và đá cháu. Cháu càng kêu đau các chú ấy càng đánh mạnh”, Phát – cháu bé 11 tuổi, bị mấy công an thành phố Huế đánh như tra tấn trong khoảng 30 phút - kể lại khi đang nằm cấp cứu ở một bệnh viện tại Huế.
"Sợ quá, cháu ngã quỵ xuống nền nhà nhưng hai chú công an vẫn bắt cháu đứng tựa vào bàn làm việc và tiếp tục đánh”, cậu bé kể rồi òa khóc.(theo VnExpress- 20/6/2011, bài “Cậu bé 11 tuổi nhập viện sau khi vào đồn công an”).
Còn nũa
Bùi Đình Quyên 1/11/2014
Quan ở nước Việt nam xã hội chủ nghĩa nói thế nhưng rất bình dân. Đại tá 3 sao (sĩ quan) vẫn có thể ra cầm gậy đứng đường như một anh trung sĩ quèn (mà cũng phải chạy mới được đấy); các ông quan hành chính lũ lỹ, lũ lượt đông đão ngồi cao giấy như anh văn thư quèn vì chạy được chức nhưng chẳng có việc để làm. Lương lậu đội ngũ do đảng bố trí cơ cấu ấy đều mọc từ khố dân cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Muốn tiến lên sớm các xã hội chủ nghĩa không chậm như ông Tổng lú nói chỉ bằng giả pháp: Giảm quan đi
Năm đó , Sở tôi có 72 người . Theo chủ trương giảm biên , thành phố quy định Sở tôi giảm xuống còn 30 người . Vậy 32 người đi đâu ? cho nghỉ không được vì phần lớn thuộc diện CCCCC ( Con cháu chắt các cụ ) sư tồn tại của họ là rất cần thiết , là vấn đề sống còn ( cái ghế của thủ trưởng cơ quan ) . Sáng kiến nảy sinh ; Thế là một Ban quản lý trực thuộc Sở ra đời để chứa 32 con người ấy . ai cũng thích vì thêm tổ chức mới là thêm ' ghế " mới . Tóm lại Sở thì được tiếng giảm biên ; nhưng thực tế chẳng giảm ai !.
Sau đó , BQL ( lại phải tiếp tục ) nhận CCCCC , vài năm sau đã tăng lên 70 người ...
Khi ông trưởng BQL được đề bạt phó giám đốc rồi lên giám đốc sở , ông bèn kéo 20 chiến hữu ở BQL về lại Sở ( thời gian này , không ai nói đến giảm biên chế nữa ) , thế là ...đâu lại vào đấy .
Cái tình trạng giảm biên hình thức , cứ như " đèn cù " , mươi năm lại diễn lại một lần .
Vui đáo để các bác ạ .