Tháng Hai 14, 2012 — nguyencuvinh
Trên chặng đường mệt mỏi đi tìm lẽ phải, Đoàn Văn Vươn đã gặp biết bao ngáng trở. Tới khi anh buộc phải đâm đơn kiện UBND huyện ra tòa, cầu mong một phiên tòa xử vì luật pháp nhưng đã thất bại. Người ta đã có kết quả xử ngay cả trước khi phiên tòa xảy ra. Vì thế anh thua. Anh thua nên phải tiếp tục kiện lên Tòa phúc thẩm Thành phố Hải Phòng, và lại tiếp ấp ủ một niềm hy vọng to lớn vào pháp luật. Mà không hy vọng vào sự công minh của pháp luật thì còn hy vọng vào điều gì? Anh là kỹ sư, anh là cựu chiến binh, nhưng anh là nông dân, một người nông dân theo đúng nghĩa cao cả và đáng kính trọng nhất của từ này. Một người nông dân biển, trước mặt làng anh là biển, là cuộc sống, là mồ hôi nước mắt, là đầm hồ mà cả gia đình anh gây dựng trong hàng chục năm, nay chính quyền quyết định cướp thì anh phải kiện, đã kiện thì phải tin vào pháp luật, và thẩm phán là chính người đại diện cho pháp luật nhà nước.Niềm tin của anh đặt vào hết thẩm phán Ngô Văn Anh. Đặt niềm tin vào thẩm phán là đặt niềm tin đúng chỗ.
Và chính thẩm phán Ngô Văn Anh sau khi thụ lý hồ sơ, nếu kiến thức pháp luật hạng bét thì cũng có thể hiểu ngay rằng, cái lý kiện của Đoàn Văn Vươn là hợp pháp, và tất nhiên các quyết định cấp đất, thu hồi đất, cưỡng chế đất của UBND huyện Tiên Lãng là sai, là trái pháp luật.
Nhận thức như thế nhưng khổ nỗi, cái nhận thức pháp luật của một thẩm phán lại không nhằm làm cho pháp luật Nhà nước thiêng liêng, trái lại, từ nhận thức ấy, với đạo đức thối nát, nhân cách vô nhân tính, cùng với sự coi thường hai chữ nhân dân, thẩm phán Ngô Văn Anh đã phối hợp ngay với thẩm phán sơ thẩm, phối hợp ngay với chính quyền huyện Tiên Lãng để lập nên một bản thỏa thuận mang màu sắc mảnh thú, một bản thỏa thuận được nhúng trong các hợp đồng thịt chó, dính dớp nhựa mận, đánh lừa anh nông dân hiền hậu Đoàn Văn Vươn: Anh ký vào thỏa thuận này, rằng, anh xin rút đơn kiện UBND huyện lên Tòa phúc thẩm thì UBND huyện Tiên Lãng sẽ tạo điều kiện cho anh tiếp tục được nhận lại đất để tiếp tục sản xuất.
Anh Đoàn Văn Vươn ký. Ký vì tin rằng, chắc chắn cái lý của mình đúng, ký vì vui mừng- có niềm vui mừng nào cao cả và tột bậc hơn niềm vui của người nông dân là tiếp tục có đất, tiếp tục được sống cùng đất đai, và anh ngỡ rằng chính quyền đã làm việc với thẩm phán để anh rút đơn, hủy bỏ một cuộc kiện cáo không mấy hay ho, rồi quyền lợi anh lại vẫn bảo đảm, và đó là cách để UBND huyện sửa sai.
Khi anh rút đơn, thì thẩm phán Ngô Văn Anh đã hoàn thành hợp đồng ” nhựa mận” với chính quyền Tiên Lãng, và ngay lập tức, bản án sơ thẩm của Tòa án nhân dân huyện Tiên Lãng mặc nhiên có hiệu lực, và từ chính cái gọi là ” hiệu lực” này của bản án sơ thẩm, UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định cưỡng chế.
Một cú lừa, một trò tráo trở và lật lọng còn bẩn thỉu và vô nhân đạo hơn phường lừa đảo, chúng nó ( trong cái từ chúng nó này có tên của thẩm phán Ngô Văn Anh) đã chà đạp lên luật pháp, dùng luật pháp làm phương tiện, làm cái môi, cái thìa, đôi đũa để bón cho nhau miếng thịt chó (hợp đồng trao đổi) và xô đẩy người nông dân Đoàn Văn Vươn tới bước đường cùng.
Ngô Văn Anh và chính quyền huyện Tiên Lãng đã lừa anh Đoàn Văn Vươn ký vào một bản thỏa thuận ma quỷ để chúng có điều kiện thanh lý với nhau một hợp đồng mảnh thú.
Thẩm phán Ngô Văn Anh đã phạm tội.
Tội đó là một trong những nguyên nhân xảy ra Vụ Tiên Lãng.
Trong quyết định khởi tố Vụ Tiên lãng tới đây, nhất định phải có tên bị can Ngô Văn Anh
Và ngay lúc này, khi mà Tòa án nhân dân tối cao đã ra một quyết định hủy bỏ tất cả các quyết định của Tòa sơ thẩm, phúc thẩm Hải phòng vì trái pháp luật- một quyết định làm nức lòng dân, thể hiện ý chí thượng tôn pháp luật, thì cũng ngay lập tức đề nghị Tòa án nhân dân tối cao làm tờ trình lên Ủy ban Thẩm phán nhà nước để đề nghị Chủ tịch nước miễn nhiệm thẩm phán của nó, vâng, của nó, Ngô Văn Anh.
Và khởi tố nó với tội danh: Lợi dụng chức vụ quyền hạn gây hậu quả nghiêm trọng.
________________________________________________________________________________________________________
Tôi là hội thẩm nhân dân của TAND TP Hải Phòng nhiều năm. Hôm đó tôi được mời tham gia tố tụng một phiên tòa dân sự ở tòa này. Tôi lên phòng Thẩm phán Ngô Văn Anh để chờ ông ấy đi xử. Tôi thấy có hai cán bộ huyện Tiên Lãng, một người là ông Hoa, một người tôi không biết tên ở trong phòng. Một bên là anh Luân (Vũ Văn Luân), anh Vươn (Đoàn Văn Vươn). Tòa mời các anh lên làm hòa giải giữa hai bên.
Hai bên thỏa thuận với nhau, hai cán bộ huyện vận động ông Luân, ông Vươn rút đơn kháng cáo, tòa không phải xử nữa thì huyện sẽ cho thuê lại đất. Ông Ngô Văn Anh, Chánh tòa Dân sự TAND TP Hải Phòng, làm “trọng tài” ngồi giữa. Ông Anh nói: thôi giờ thế này, có đơn kiện đây, tôi gọi hai bên lên để giải hòa, chúng tôi không phải xét xử. Nếu rút đơn thì không phải đưa ra tòa phúc thẩm nữa. Thế nhưng phải ưu tiên cho họ thuê đất. Bên kia bảo thế thì rút đơn đi, không phải đưa ra tòa phúc thẩm nữa. Hai bên thỏa thuận với nhau để về cho thuê lại đất. Hai bên ký với nhau thế nào tôi không rõ, chỉ nghe hẹn nhau nay mai về Tiên Lãng làm bữa thịt chó…
Ông ĐOÀN XUÂN LĨNH, Phó Chủ tịch Thường trực Ủy ban
Đoàn kết công giáo TP Hải Phòng,
Hội thẩm nhân dân TAND TP Hải Phòng
_________________________________________________________________________________________________________
Tin mới: Đúng 14 giờ 35 phút chiều nay 14/2, Luật sư Hùng đã tiếp xúc với anh Đoàn Văn Vươn trong trại tạm giam. Anh Vươn tỉnh táo, sức khỏe tốt, đã nắm được kết luận của Thủ tướng về những sai trái của chính quyền huyện Tiên Lãng, đã biết về quyết định của Tòa án nhân dân Tối cao hủy bỏ các quyết định của tòa sơ thẩm và phúc thẩm Hải Phòng, biết được tình hình bên ngoài, tình hình gia đình, biết được sự ủng hộ mạnh mẽ của nhân dân, của lãnh đạo, của nhân sĩ trí thức, biết được cả việc những tên Quan vô lại đã và đang bị trừng trị…
_______________________________________________________________________________________________________
Nhật ký Trưởng thôn Khoai Lang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét