Bài viết của một
tác giả không nhớ rõ tên, có một nội dung quá thâm thuý, dành cho những ai
trong tuổi Cao Niên nếu muốn có một đời sống hạnh phúc trong những ngày còn lại
trên trần gian này, trước khi thân xác trở về cát bụi thì nên suy luận những
điều được nêu ra trong bài viết này.
Những năm còn lại trong
cuộc đời ...
Đời người thật ngắn
ngủi. Nhớ lại vào lứa tuổi đôi mươi, chúng ta lang thang trong khuôn
viên trường đại học, vui cười vô tư và bây giờ đã hơn 40 năm trôi qua rồi. Đời
người thoáng chốc đã già !
Bây giờ, những năm còn lại
trong cuộc đời của một người, chúng ta cần sống thanh thản, sống thoải
mái, sống hạnh phúc vì qua một ngày, chúng ta đã mất một ngày. Vì
vậy, một ngày đến, chúng ta vui một ngày. Vui một ngày…rồi không biết được bao
nhiêu ngày nửa. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra, vui sướng cũng do chính mình
tìm lấy vì những niềm vui ấy đã ẩn chứa trong những sự việc nhỏ nhặt xãy ra
trong đời sống.
Hạnh phúc là những gì hiện đang
ở chung quanh chúng ta, trong tầm tay chúng ta. Nhà
nho Nguyễn Công Trứ quan niệm “ Tri túc, đãi túc, tiện túc, hà thời túc. Tri
nhàn, đãi nhàn, tiện nhàn, hà thời nhàn”…
Tiền rất
quan trọng trong đời sống của con người nhưng tiền không phải là tất cả.
Đừng quá coi trọng đồng tiền và cũng đừng lệ thuộc vào
đồng tiền, mặc dù biết rằng nếu không có tiền thi làm sao chúng ta sống,
làm sao để được thoải mái.
Ta vẫn biết khi ta ra đời ,ta
đâu có mang nó đến và khi ra đi, chúng ta cũng không mang nó theo.
Đồng tiền có thể mua một lâu
đài to lớn nhưng đồng tiền không mua được mái ấm gia đình.
Đồng tiền giúp chúng ta mua được
nhiều thứ tiện nghi trong cuộc sống nhưng đồng tiền không mua được sức khỏe
cũng như hạnh phúc trong đời sống.
Quảng đời còn lại thì quá ngắn
ngủi, ta phải sống những ngày tháng cho đáng sống, ta phải làm cho cuộc đời
thêm phong phú .
Những gì cần ăn thì cứ ăn, cần
mặc thì cứ mua sắm, muốn đi du lịch thì cứ đi. Tập cho mình có nhiều đam
mê, tự tìm niềm vui cho chính mình.
Vào trong internet để gửi thư
cho bạn bè, để chia sẻ một tin hay, một chuyện vui, một bản nhạc, đọc những bài
viết có giá trị, hay “chat” với người quen biết. Chúng ta cần trao dồi bộ óc để
trí nhớ vẫn còn sáng suốt. Nếu có người bạn cần giúp, ta cứ mở lòng nhân ái,
tốt bụng với mọi người. Rảnh rổi đi làm những việc từ thiện xã hội,
giúp một tay tại những nơi tôn kính như nhà Chùa, nhà Thờ,… lấy việc giúp người
làm niềm vui, đó là những thú vui trong tuổi già.
Hơn nửa đời, chúng ta dành khá
nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng
bao nhiêu nên dành cho chính mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho thanh
thản, vui vẽ. Việc gì muốn thì làm, ai nói sao thì mặc kệ vì mình
đâu phải sống để người khác thích hay không thích, nên sống thật với mình.
Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức, ăn uống quá kiêng cử thì không đủ
chất bổ dưởng, quá nhàn rổi thì buồn tẻ, quá ồn ào thì khó chịu…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét