(tọa đàm ngày 15/03/2013 tại Viện Nghiên cứu Lập pháp,
về các vấn đề kinh tế xã hội trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992)
Hoàng Tụy
Tôi
rất hoan nghênh chủ trương của Quốc hội kéo dài thời gian lấy ý kiến
nhân dân về Hiến pháp đến hết tháng 9, đồng thời tổ chức tọa đàm rộng
rãi trong giới trí thức xung quanh những vấn đề lớn đang có nhiều tranh
cãi.
Song sẽ là tốt hơn nếu trước đó không có
những quy kết tùy tiện đối với những ý kiến trái chiều, dù những ý kiến
này thật ra rất xây dựng và xuất phát từ những công dân chỉ có một tội
là thiết tha với đất nước và ngày đêm trăn trở vì sự nghiệp độc lập,
thống nhất của Tổ quốc và tự do, hạnh phúc của nhân dân – hay theo cách
nói sau này: dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh –
một sự nghiệp mà vì nó biết bao người con ưu tú của đất nước đã ngã
xuống và cả dân tộc đã chịu đựng biết bao hy sinh, nhọc nhằn trong mấy
chục năm chiến tranh tàn khốc mà đến nay phần lớn mục tiêu vẫn đang còn ở
phía trước. Sẽ là tôt hơn nữa nếu Ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp chưa
vội tuyên bố bảo lưu tất cả những điểm chính, vì như thế khác nào thừa
nhận việc hô hào nhân dân góp ý chỉ là hình thức, và bao nhiêu thời
gian, của cải, công sức, của dân bỏ ra để góp ý chỉ là một sự lãng phí
vô trách nhiệm.
Trước tình hình đó, những ai
trăn trở về vận nước nguy vong làm sao không đắn đo suy nghĩ được. Tôi
nghĩ vào lúc này, khi kinh tế lụn bại, xã hội nhiễu nhương, tham nhũng
hoành hành, bờ cõi biên cương hải đảo đang bị uy hiếp nghiêm trọng, thì
mọi người tử tế nên dẹp mọi suy tính cá nhân, cùng nhau vận dụng trí tuệ
suy nghĩ tìm một lối ra ít đau đớn nhất cho dân tộc thay vì cố thủ
trong những thành kiến, định kiến đã lỗi thời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét