Bài đăng phổ biến

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

BÍ THƯ TỈNH ỦY TTH HỒ XUÂN MÃN

Cựu bí thư tỉnh ủy Hồ Xuân Mãn: từ “Anh hùng dê gái” tới “Anh hùng khai man thành tích”

Đôi lời: Hiếm có xỉ nhục nào rõ ràng, trần trụi hơn cho chế độ khi một quan đầu lĩnh đất Cố Đô, từng bị chính báo nhà nước vạch trần tư cách nhơ nhuốc, hèn hạ, ấy thế mà vẫn được khen thưởng trong đợt “Học tập và làm theo tấm gương 4đạo đức Hồ Chí Minh“:
Trích“Ông Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế tâm sự, ông học ở Bác phong cách dám làm, dám chịu trách nhiệm, khi khó khăn nhất thì người lãnh đạo phải dũng cảm đi đầu …
… Về bản thân mình, ông Hồ Xuân Mãn, với vai trò của một người lãnh đạo, ông nêu lên việc học tập Bác ở quan niệm ‘Dĩ bất biến, ứng vạn biến’”. 
Có lẽ ông đã “ứng vạn biến” nên mới thoát vụ “dê gái” ô nhục?
Thế rồi nay ông lại đang đối mặt với cái “án” khai man lý lịch. 
Tại sao những câu chuyện đó lại có thể xảy ra và kéo dài dây dưa tới nhiều năm trời như vậy, giờ vẫn chưa tới hồi kết?
Xin dành bình luận cho độc giả, qua 3 bài báo dưới đây, từ 8 năm trước cho tới hôm nay.
BT
03/01/2014 08:39 (GMT + 7)

Vụ “Anh hùng khai man thành tích”: Tố cáo đúng sự thật

* Đề nghị hủy quyết định phong tặng danh hiệu anh hùng đối với ông Hồ Xuân Mãn
TT – Ngày 2-1, tại trụ sở Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế, đoàn công tác của Ủy ban Kiểm tra trung ương có cuộc làm việc với những người tố cáo chuyện ông Hồ Xuân Mãn, nguyên bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế, khai man để nhận danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
1
Đoàn công tác mời ba trong bốn người đứng đơn tố cáo là các cựu chiến binh: Hoàng Phước Sum, Hoàng Văn Phận và Hoàng Tiến Dũng đến để thông báo kết luận của Ủy ban Kiểm tra trung ương và quyết định của Ban Bí thư.

Chỉ có hai thành tích đúng
Tại buổi làm việc, đoàn công tác cho biết qua thẩm tra xác minh, Ủy ban Kiểm tra trung ương kết luận nội dung tố cáo của các cựu chiến binh là đúng sự thật. Trong 17 thành tích của ông Hồ Xuân Mãn báo cáo để nhận danh hiệu anh hùng, chỉ có hai thành tích đúng, tám thành tích là khai man, ba thành tích chỉ với vai trò người tham gia phối hợp chứ không thể là người chỉ huy. Ngoài ra, có bốn thành tích khác của ông Mãn không đủ cơ sở xác định.
Kết luận của Ủy ban Kiểm tra trung ương cho biết ông Mãn thoát ly tham gia cách mạng từ năm 1967 chứ không phải năm 1964 (lúc 16 tuổi) như trong báo cáo thành tích của ông. Ông Mãn cũng không tổ chức, chỉ huy một số trận đánh tiêu diệt nhiều sinh lực địch như ông khai. Trong đó, các thành tích tham gia chiến dịch Mậu Thân 1968, tấn công TP Huế và dẫn đường cho Quân đoàn 2 tấn công từ phía bắc vào giải phóng Huế tháng 3-1975 đều không đúng sự thật. Kết luận này cũng khẳng định thành tích ông Mãn khai từ năm 1969 đến ngày 26-3-1975 tổ chức đánh gần 100 trận, tiêu diệt 150 tên địch, phá hủy một máy bay và 37 xe quân sự là không đúng sự thật. Tương tự, các thành tích như phá tan chiến dịch Phượng Hoàng, diệt ác ôn Nguyễn Công Đảng ở xã Phong Sơn đều không phải thành tích của ông Mãn.
Đoàn thanh tra cũng cho rằng việc ông chánh văn phòng Tỉnh ủy xác nhận vào bản thành tích đề nghị phong tặng danh hiệu cho ông Mãn (lúc đó đang là bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế) là sai, phải xem xét xử lý trách nhiệm.
Tại buổi làm việc, đoàn công tác công bố công văn của Văn phòng Trung ương Đảng do ông Trần Văn Thành (phó chánh văn phòng) ký. Công văn nêu rõ: tại phiên họp ngày 17-12-2013, sau khi xem xét báo cáo của Ủy ban Kiểm tra trung ương về kết quả giải quyết tố cáo ông Hồ Xuân Mãn, Ban Bí thư quyết định những vấn đề như sau: “Đồng ý với đề nghị của Ủy ban Kiểm tra trung ương, đề nghị các cơ quan chức năng nhà nước có thẩm quyền xem xét hủy bỏ quyết định phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang và thu hồi hiện vật, tiền thưởng đối với đồng chí Hồ Xuân Mãn theo đúng quy định của Luật thi đua – khen thưởng. Giao Ủy ban Kiểm tra trung ương chỉ đạo các cơ quan liên quan làm rõ trách nhiệm và xử lý theo quy định đối với các tổ chức, cá nhân có liên quan để xảy ra vi phạm, khuyết điểm trong việc xét phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang cho đồng chí Mãn”.
Công văn của Văn phòng Trung ương Đảng còn cho biết ông Hồ Xuân Mãn đang mắc bệnh hiểm nghèo theo tờ trình của hội đồng chuyên môn Bệnh viện Sức khỏe miền Trung nên chưa xem xét kỷ luật đối với ông Mãn. Lúc nào cơ quan có thẩm quyền xác nhận ông Mãn hết bệnh hiểm nghèo sẽ tiến hành kỷ luật. Đây chỉ là tạm hoãn chứ không phải không kỷ luật.
Sẽ xử lý các cơ quan tham gia đề nghị
Chiều 2-1, ông Nguyễn Ngọc Thiên, bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế, cho biết theo thông báo của Ủy ban Kiểm tra trung ương, tỉnh sẽ triển khai những phần việc thuộc về trách nhiệm của tỉnh. Trong đó, tỉnh sẽ xem xét trách nhiệm của các cơ quan tham mưu cho tỉnh trong việc xác nhận hồ sơ đề nghị phong tặng danh hiệu anh hùng của ông Mãn. Việc xem xét và xử lý cụ thể sẽ có thông báo sau.
Theo tìm hiểu của phóng viên, hồ sơ đề nghị xét tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân của ông Mãn do UBND tỉnh lập tờ trình. Hồ sơ đề nghị gồm có: tờ trình của chủ tịch UBND tỉnh, có ý kiến nhất trí đề nghị bằng văn bản của tỉnh ủy, báo cáo thành tích của ông Mãn có xác nhận của tỉnh ủy, biên bản đề nghị tặng danh hiệu anh hùng của hội đồng thi đua – khen thưởng tỉnh.
Trước đó, Huyện ủy Phong Điền, UBND huyện Phong Điền (nơi hoạt động của ông Mãn thời kháng chiến) cũng có văn bản đề nghị. Hồ sơ này còn được xác nhận bởi hệ thống cơ quan quân sự gồm: Ban chỉ huy quân sự huyện Phong Điền, Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thừa Thiên – Huế, Bộ tư lệnh Quân khu 4 và Bộ Quốc phòng. Ban thi đua – khen thưởng trung ương thẩm định hồ sơ trên cơ sở đề nghị của tỉnh, ý kiến của các cơ quan quân sự và đề nghị của Hội đồng thi đua – khen thưởng trung ương. Tháng 8-2010, ông Mãn được phong tặng danh hiệu anh hùng trước khi về hưu một tháng.
NGUYÊN LINH – MINH TỰ
———–
1-2-2010
Trân Văn, phóng viên RFA

Những điều ông Hồ Xuân Mãn học từ ông Hồ Chí Minh?

Cuối tháng vừa qua, Ban Chỉ đạo cuộc vận động “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” đã tổ chức tuyên dương các tập thể, cá nhân được xem là điển hình trong ba năm thực hiện cuộc vận động đó.

Chuyện về một điển hình2

Trong số hàng trăm tập thể, cá nhân được xem là điển hình của ba năm “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, có ông Hồ Xuân Mãn, Bí thư tỉnh Thừa Thiên – Huế. Ông Mãn đã học và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh như thế nào? Trân Văn tổng hợp báo chí trong nước và dư luận dân chúng qua các diễn đàn điện tử, các blog để tường trình.
Cách nay khoảng 5 năm, trên số 327, ra ngày 26 tháng 11 năm 2005, tờ Lao Động, cơ quan ngôn luận của Tổng Liên đoàn Lao Động Việt Nam đăng một bài viết ngắn, với tựa là “Đất cố đô có vua”. Tác giả bài viết có tựa vừa dẫn kể rằng:
Mấy hôm nay, nơi tôi đang sống, từ lề đường đến công sở, đi đâu cũng nghe người dân, cán bộ, nhỏ to đầy hả hê chuyện ông “quan” to nhất tỉnh vừa bị một nữ tiếp viên nhà hàng “dạy” cho bài học muối mặt về ứng xử với phụ nữ ngoài xã hội.
Chuyện là một bữa trưa đẹp trời, “quan” lớn cùng một số “quan” nhỏ vào ăn trưa ở một nhà hàng ven đô. Một nữ tiếp viên trẻ, mới đến làm việc của nhà hàng, như lệ thường, đến đon đả mở bia, tiếp đá cho các “quan”. Và (có lẽ cũng như thường lệ), “quan” lớn nhất đã không cầm lòng trước nhan sắc của cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con mình nên đã… ghì đầu cô ta lại rồi hôn đánh chụt một cái vào má, trước sự chứng kiến của quan khách có mặt trong nhà hàng hôm đó! 
3Quá bất ngờ và cảm thấy nhục nhã bởi hành vi của vị “quan” đáng kính mà lâu nay cô chỉ thỉnh thoảng được thấy mặt và nghe nói toàn lời hay, ý đẹp trên ti-vi, cô tiếp viên đã đáp trả ngay lập tức bằng một cái tát như trời giáng vào mặt “quan”! Cái tát làm cả nhà hàng “chết lặng” như… sóng thần xuất hiện!
Chuyện đến đây chưa hẳn đã có đoạn kết tệ hại, nếu “quan” hành xử như một người có văn hoá (lỡ có tí bia rượu), chẳng hạn nói một lời xin lỗi. Đàng này, sau một lúc bỏ đi vào nhà vệ sinh, “quan” quay trở ra, mặt hầm hầm chỉ tay, lớn tiếng: “Đuổi, đuổi ngay cô tiếp viên không biết làm việc kia!”.
Tất nhiên chủ quán thanh toán tiền công và cho cô nghỉ việc ngay sau đó. Chưa hết, “quan” còn doạ sẽ cho đóng cửa, không chỉ nhà hàng này mà còn cả…các nhà hàng bên cạnh!         
Tác giả bài viết “Đất cố đô có vua” kể thêm rồi nêu một số thắc mắcTheo giới thạo tin “mật” thì việc ông “quan” này vào các nhà hàng ruột của mình rồi ôm hôn  các cô tiếp viên và “hơn thế” giữa thanh thiên bạch nhật như đã dẫn ở trên là“chuyện thường ngày ở huyện”. Nhưng lâu nay, các cô phần khiếp uy của “quan”, phần vì miếng cơm manh áo đành nuốt nhục, im lặng. Cái tát vừa rồi thật ra là … “đi đêm lắm có ngày gặp ma” mà thôi.
Người viết bài này đã nghĩ mãi vẫn không lý giải thỏa đáng về hành vi của “quan”.
Chẳng lẽ, “quan” cho  rằng xã hội bây giờ không có “vua”, cũng không có “dân”, nên không cần nhìn trước nhìn sau khi thực hiện những hành vi không xứng đáng với trọng trách như thế?
Hay là “quan” cho rằng, ta là “vua” của đất cố đô này nên ta muốn làm gì cũng được?
Tuy tạo ra sự xôn xao lớn trong dư luận, song giống như nhiều sự kiện khác từng xảy ra tại Việt Nam, bài “Đất cố đô có vua” nhanh chóng rơi vào quên lãng vì lãnh đạo Đảng, Nhà nước không chỉ đạo xác minh, xử lý dù nhân vật chính được xác định là vị quan “to nhất tỉnh”.

“Tấm gương tiêu biểu”

Đến cuối tháng vừa qua, bài “Đất cố đô có vua” được rất nhiều diễn đàn điện tử và 5blog đồng loạt đăng trở lại, ngay sau khi có tin, ông Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh ủy của khu vực “cố đô”, được công nhận là một điển hình suốt ba năm thực hiện cuộc vận động “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”.
Cũng thời điểm này, ông Hồ Xuân Mãn đã xuất hiện trên nhiều tờ báo trong nước để tự giới thiệu về mình với tư cách một “tấm gương tiêu biểu”, trong việc “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, đồng thời công bố một số số liệu nhằm chứng minh, tỉnh Thừa Thiên – Huế, nơi đang được ông lãnh đạo đã đạt nhiều thành tích quan trọng: Chẳng hạn, trước đây, tỷ lệ người nghèo ở Thừa Thiên – Huế là 28% nhưng nay chỉ còn 8%. Thừa Thiên – Huế đã giúp 31.000 người thiểu số có nhà “4 cứng”. Thừa Thiên – Huế luôn là địa phương “nói đi đôi với làm”…     
Ngay sau đó, một cư dân của Thừa Thiên Huế là ông Hà Văn Thịnh – hiện đang giảng dạy tại Đại học Khoa học Huế – đã viết bài “Xin hỏi ông Bí thư Tỉnh ủy”, gửi cho báo điện tử VietNamNet. Về tính chất, “Xin hỏi ông Bí thư Tỉnh ủy” trên VietNamNet giống như “thư chất vấn” của một trí thức sống tại Huế, gửi cho ông Hồ Xuân Mãn.
Trong “thư chất vấn” ấy, ông Hà Văn Thịnh nêu ra hàng loạt vấn đề, chẳng hạn: Nếu Thừa Thiên – Huế đã giảm được trên 70% số hộ nghèo chỉ trong một nhiệm kỳ lãnh đạo thì đó là một kỷ lục, không chỉ đối với Việt Nam mà là cả thế giới!
Đây là thành tích cần phải được nhân rộng cho 62 tỉnh, thành khác học tập. Và, tôi cho rằng nếu bỏ qua điều này là một sự lãng phí tài năng ghê gớm. Vấn đề là ở chỗ dư luận muốn biết bằng cách nào, kinh phí lấy từ nguồn nào, các công đoạn của nó được tiến hành ra sao, bởi vì trên thực tế, không thấy tỉnh Thừa Thiên – Huế có những đổi thay đột biến để tạo nên đột biến ghê gớm kể trên?      
6Ông Hà Văn Thịnh nhấn mạnh: Người viết bài này đã sống và làm việc ở tỉnh Thừa Thiên – Huế 33 năm, đã chứng kiến sự thay đổi của nhiều lãnh đạo nhưng chưa hề thấy bất kỳ sự thay đổi thực sự nào từ ý tưởng, cách làm việc của những người lãnh đạo ấy.
Tôi sẵn sàng tranh luận với bất kỳ vị lãnh đạo nào về đề tài này. Chỉ cần bước qua đèo Hải Vân là thấy xấu hổ vì mình là người Huế. Sự đủng đỉnh của Huế, tính bảo thủ muôn đời của nó là điều ai cũng biết. Thật là buồn khi mình gắn bó với một quê hương mà quê hương ấy chỉ thay đổi gọi là, phát triển gọi là…
Là người dân, rất ước mong rằng các vị lãnh đạo hãy nói được sau khi đã làm được. Xin ông Bí thư Tỉnh ủy tỉnh TTH trả lời những câu hỏi của tôi.
Ông Hồ Xuân Mãn có trả lời thư chất vấn của ông Hà Văn Thịnh hay không (?). Chúng tôi đã tìm nhưng chưa thấy. Kết quả duy nhất mà chúng tôi được biết là báo điện tử VietNamNet đã lột bài “Xin hỏi ông Bí thư Tỉnh ủy”, của ông Hà Văn Thịnh ra khỏi website của họ.
Trên công luận và trong dư luận, ông Hồ Xuân Mãn còn được nhắc đến như một hoàng đế ở cố đô. Trong bài viết “Không phải là vua nhưng mộng ước cũng như… vua!”, ông Trương Duy Nhất, một nhà báo Việt Nam kể trên blog của ông về Lễ tế Nam Giao trong Festival Huế 2008: Tôi… hoảng hồn khi thấy trong nhóm quan chức phưỡn bụng trên thượng đàn trong lễ tế có một vị khoác… hoàng bào. Đó là ông Hồ Xuân Mãn, Bí thư Tỉnh uỷ Thừa Thiên- Huế. Sao ông Mãn dám… liều thế nhỉ? Hay ông nghĩ mình là … Vua?
Cũng trong bài viết vừa dẫn, nhà báo Trương Duy Nhất tâm tình: Chỉ xin nhắc mấy chuyện nhỏ. Mấy chuyện mà càng ngẫm càng thấy… sợ! Người ta đã đùa giỡn bậc tiền nhân, chọc ngoáy ông… Giời, và nhạo báng thần linh! Kinh thật!
Vì sao blogger Trương Duy Nhất nhắc đến tiền nhân, trời, thần và ông cảm thấy “kinh”? Tổng hợp một số tin đã đăng trên một số tờ báo ở Việt Nam như: Tuổi Trẻ, Giác Ngộ,… người ta được biết, hai lần Thừa Thiên – Huế tổ chức Festival là hai lần trời nổi dông, gió to, mưa lớn và sau đó sấm sét đánh xuống hoàng thành Huế, đúng vào lúc các quan chức chính quyền, từ Trung ương đến địa phương thực hiện nghi lễ tế cáo trời đất. Lần thứ nhất, sét đánh sập cửa An Hoà hôm 4 tháng 6 năm 2008 và lần thứ hai, sét đánh sập cửa Quảng Đức hôm 24 tháng 3 năm 2009!

Còn bao nhiêu tấm gương tiêu biểu?       

Ông Hồ Xuân Mãn chỉ là một trong hàng trăm cá nhân, hàng chục tập thể được tuyên dương là “những tấm gương tiêu biểu, đại diện cho hàng triệu tập thể, cá nhân cả nước đã có nhiều thành tích trong học tập và nhất là làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” trong ba năm vừa qua.
Thật ra không phải chỉ trong ba năm gần đây, Đảng và chính quyền Việt Nam mới yêu 7cầu toàn Đảng, toàn dân học tập Hồ Chí Minh.
Tháng 3 năm 2003, Trung ương Đảng đã từng phát động một đợt “học tập tư tưởng Hồ Chí Minh”. Ba năm sau, Bộ Chính trị quyết định mở rộng đợt học tập này.
Theo một chỉ thị do Tổng Bí thư Đảng CSVN ký thì sau khi học tập “tư tưởng Hồ Chí Minh”, toàn Đảng, toàn dân còn cần “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, từ năm 2007 cho tới hết nhiệm kỳ Đại hội X của Đảng CSVN, mãi tới đầu năm 2011 mới kết thúc.
Năm nay, chủ đề trọng tâm của cuộc vận động “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” sẽ là: “Tư tưởng, tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh về xây dựng Đảng ta thực sự trong sạch, vững mạnh, Đảng là đạo đức, là văn minh”.
Năm nay, liệu sẽ có thêm bao nhiêu “tấm gương tiêu biểu, đại diện cho hàng triệu tập thể, cá nhân cả nước đã có nhiều thành tích trong học tập và nhất là làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” như ông Hồ Xuân Mãn?
———-
LĐ số 327 Ngày 26.11.2005 Cập nhật: 10:11:57 – 26.11.2005

Đất cố đô có “vua”!

Mấy hôm nay, nơi tôi đang sống, từ lề đường đến công sở, đi đâu cũng nghe người dân, cán bộ, nhỏ to đầy hả hê chuyện ông “quan” to nhất tỉnh vừa bị một nữ tiếp viên nhà hàng “dạy” cho bài học muối mặt về ứng xử với phụ nữ ngoài xã hội.
Chuyện là một bữa trưa đẹp trời, “quan” lớn cùng một số “quan” nhỏ vào ăn trưa ở một nhà hàng ở ven đô. Một nữ tiếp viên trẻ, mới đến làm việc của nhà hàng, như lệ thường, đến đon đả mở bia, tiếp đá cho các “quan”. Và (có lẽ cũng như thường lệ), “quan” lớn nhất đã không cầm lòng trước nhan sắc của cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con mình nên đã… ghì đầu cô ta lại rồi hôn đánh chụt một cái vào má, trước sự chứng kiến của quan khách có mặt trong nhà hàng hôm đó! Quá bất ngờ và cảm thấy nhục nhã bởi hành vi của vị “quan” đáng kính mà lâu nay cô chỉ thỉnh thoảng được thấy mặt và nghe nói toàn lời hay, ý đẹp trên ti-vi, cô tiếp viên đã đáp trả ngay lập tức bằng một cái tát như trời giáng vào mặt “quan”! Cát tát làm cả nhà hàng “chết lặng” như… sóng thần xuất hiện! 
Chuyện đến đây chưa hẳn đã có đoạn kết tệ hại nếu  “quan” hành xử như một người có văn hoá (lỡ có tí bia rượu), chẳng hạn nói một lời xin lỗi. Đàng này, sau một lúc bỏ đi vào nhà vệ sinh, “quan” quay trở ra, mặt hầm hầm chỉ tay, lớn tiếng: “Đuổi, đuổi ngay cô tiếp viên không biết làm việc kia!”. Tất nhiên chủ quán thanh toán tiền công và cho cô nghỉ việc ngay sau đó. Chưa hết, “quan” còn doạ sẽ cho đóng cửa, không chỉ nhà hàng này mà còn cả… các nhà hàng bên cạnh! (YÁ tưởng này thật… khó hiểu!).
Theo giới thạo tin “mật” thì việc ông “quan” này vào các nhà hàng ruột của mình rồi ôm hôn  các cô tiếp viên và “hơn thế” giữa thanh thiên bạch nhật như đã dẫn ở trên là “chuyện thường ngày ở huyện”. Nhưng lâu nay, các cô phần khiếp uy của “quan”, phần vì miếng cơm manh áo đành nuốt nhục, im lặng.  Cái tát vừa rồi thật ra là… “đi đêm lắm có ngày gặp ma” mà thôi. 
Người viết bài này đã nghĩ mãi vẫn không lý giải thoả đáng về hành vi của “quan”. Chẳng lẽ, “quan” cho  rằng xã hội bây giờ không có “vua”, cũng không có “dân”, nên không cần nhìn trước nhìn sau khi thực hiện những hành vi không xứng đáng với trọng trách như thế? Hay là “quan” cho rằng, ta là “vua” của đất cố đô này nên ta muốn làm gì cũng được?
  1. #1 by Nguyễn-Phú-Bình on 04/01/2014 - 5:10 sáng
    Hậu quả dĩ nhiên này cũng xuất phát từ bản chất độc quyền của ĐCSVN. Cả một hệ thống từ trên xuống dưới, cứ kẻ nào nắm quyền lãnh đạo là “Công lao, thành tích gì và của ai làm đi nữa” trước hết cũng thuộc về “THỦ TRƯỞNG”. “Luật bất thành văn ” này đã thành “nếp sống” hàng ngày của Đảng cầm quyền. Cũng bởi lẽ đó mà hiến pháp của cà nước cũng do chỉ một nhóm người trong bộ chính trị quyết định.Việc đưa ra biểu quyết tại quốc hội cũng chỉ là trò diễn mà thôi. Kết quả biểu quyết của quốc hội đã được chỉ đạo của Đảng là một minh chứng cho nếp sống CS này.Từ trước tới nay, mọi danh hiệu anh hùng, chiến sĩ thi đua, chiến sĩ quyết thắng của nhà nước CSVN đều phải được Đảng chọn trước và “Xây dựng thành nhân vật điển hình”. Nếu đã được Đảng chọn thì dễ thành anh hùng lắm! Còn không được Đảng chọn thì có anh hùng thật cũng không được ai biết đến. “ĐCSVN tài tình lắm”! Đảng có thể biến từ không có thành có ( Không có tôi thành có tội); Từ vô lại thành anh hùng( Như trường hợp Hồ Xuân Mãn); Từ những người yêu nước thành kẻ phản bội tổ quốc; Từ những kẻ xâm lược Trung quốc thành những người bạn vàng; Từ những chiến sĩ VNCH đã chiến đấu hi sinh anh dũng bảo vệ chủ quyền tổ quốc thành bọn nguỵ quân, nguỵ quyền……Tóm lại là trong Xh CS, không có sự thật nào được tôn trọng, mọi tuyên truyền nhãn mác CS đều là giả dối và lừa đảo người dân.
  2. #2 by Đuốc Việt on 04/01/2014 - 4:03 sáng
    LÀM SAO TÌM ĐƯỢC HƯƠNG HOA TRONG MỘT ĐỐNG PHÂN ? Chủ nghĩa cọng sản là gì mà có thể sản sinh ra người tốt ?
  3. #3 by Con đẻ đảng CSVN on 03/01/2014 - 11:10 chiều
    Chế độ cộng sản Việt Nam đẻ ra những con quái vật, Hồ Xuân Mãn chỉ là 1 ví dụ. Gọi chúng là cầm thú ư ? Ta đã xúc phạm đến cầm thú. Một từ duy nhất dành cho chúng : quái vật.
    • #4 by DÂN OAN on 04/01/2014 - 2:07 sáng
      CHUYỆN HX.MẪN KHÁC CUẢ CÁCH MẠNG
      Như một đồng chí cố vấn tối cao cuả ta trong Hôi đàm Paris mang theo một toán nữ đãng viên cán bộ, lập một nhà chưá nử cán bộ biến thành nhà thổ (2)chưá gái đĩ hộ lý cho cã ban
      tham mưu “giãi trí cách mạng” hàng đêm.( Ban tham mưu cuà d/c lãnh đạo Lê Đức Thọ gồm các đ/c Xuân Thuỷ(2), Nguyễn Cơ Thạch, Lưu Văn Lợi-hiện còn sống tại Hànội ….)
      Mục đích tối thuợng cuả nó là làm “Lợi ích cho Đảng”.Trần Dân Tiên từng dạy “Cái gì làm lợi ích cho Đảng cái đó là Đạo Đức” ( Đạo đức CM ?)
      ——————–
      (1).Phái đoàn Cộng sản Bắc Việt lập một nhà gái đĩ miền Bác dành cho ban tham mưu. ( “They even had a brothel there for their personnel, staffed entirely with women from North Vietnam (p. 62, ” No Peace , No Honor” viết bỡi Larry Berman.)
      (2).Lảnh tụ Xuân Thuỷ lúc trẻ bị ở tù vì lưà đảo.(Their leader, Xuan Thuy, was well known to me from information I had obtained from the French about him. He had once been sent to jail for swindle (cheat) his French employer. That
      employer was still alive and living in Paris. I had passed all of his biographical information to the US delegation…..(508)Silent Missions , Vernona Walters
  4. #5 by CSVN CẢ HỆ THỐNG ĐỀU LÀ LƯU MANH: CHẠY ÁN CHO VỤ BẦU KIÊN SẮP THÀNH CÔNG RỰC RỠ on 03/01/2014 - 11:09 chiều
    Đường dây chạy án cho bố già Nguyễn Đức Kiên ngay trong Viện Kiểm sát Tối cao!
    Các thành viên Hội đồng sáng lập của ACB
    QLB – Chiến lược chạy án cho bố già Nguyễn Đức Kiên cũng khá đơn giản: Tất cả cũng theo triết lý của Kiên: “Cái gì không mua đuọc bằng Tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền”. Dù bị bắt, nhưng với hàng trăm triệu đô la kiếm được bằng trốn thuế, bằng việc không phải trả lãi vay cho hàng chục ngàn tỷ rút từ Ẽximbank, từ ACB, vợ Nguyễn Đức Kiên cùng em gái là mắt xích chính mang tiền đi “rải như quân Nguyên”! Kết quả với chiến lược của Viện Phó VKS Nguyễn Hải Phong, một kế hoạch chạy án cho bô già Kiên đã được vạch ra với mục tiêu: Xoá sạch án cho đồng phạm như Phạm Trung Cang, bồi hoàn trả lại tiền cho Hoà Phát…. cuối cùng sẽ chỉ ‘cơ chế’ là có tội!!!!!! Đã là cơ chế thì làm gì con tội nữa??? Làm sao có Tào Án nào dám kết án cả cái Đảng cầm quyền này??? Thế là Kiên sẽ thoát tội ngon lành….
    - Sau vụ Dương Chí Dũng, nhân dân và toàn ngành kiểm sát, công an, tòa án đang mong chờ phát đạn thứ 2 đã lên nòng nhắm vào “đại án” liên quan đến Nguyễn Đức Kiên và đồng bọn, thì bất ngờ, ngày 12/12/2013, Viện KSND Tối cao đã ra quyết định đình chỉ vụ án đối với bị can Phạm Trung Cang (nguyên sáng lập viên, Phó Chủ tịch ngân hàng TMCP Á Châu – ACB) – một trong các can phạm trực tiếp của vụ án với lý do “Ngày 31-12-2010, ông Cang có đơn xin từ nhiệm chức danh thành viên HĐQT Ngân hàng ACB khi Luật các Tổ chức tín dụng năm 2010 chưa có hiệu lực thi hành và đã được ngân hàng chấp nhận” (?!). Thực hư vụ việc này như thế nào? Là những cán bộ, đảng viên ngành kiểm sát trực tiếp tham gia vào vụ án này, chúng tôi hiểu rõ những khuất tất trong đó mà không phải ai cũng biết.
    Phạm Trung Cang và con đường phạm tội
    Phạm Trung Cang là một trong những lãnh đạo lâu năm của ACB và là 1 trong 6 thành viên của Hội đồng sáng lập; từng là Chủ tịch Hội đồng quản trị đầu tiên của ACB và là Phó chủ tịch từ năm 1994 đến năm 2011. Ông cũng giữ chức vụ Tổng giám đốc từ năm 1999 đến năm 2001. Ông giữ cương vị Chủ tịch Hội đồng Tín dụng trong nhiều năm, từng là thành viên Thường trực Hội đồng quản trị.
    Tháng 4/2011, ông Cang từ nhiệm chức vụ Phó Chủ tịch ACB để giức chức vụ Phó Chủ tịch Eximbank. Trước khi rời khỏi ACB, ông Cang và gia đình nắm giữ 1,2% cổ phần của ngân hàng này. Tại Eximbank, ông Cang vẫn là đại diện nhóm cổ đông Ngân hàng Á Châu (ACB) tại Eximbank, với tổng số vốn của nhiều pháp nhân thuộc ACB chiếm giữ 10% vốn điều lệ của Eximbank.
    Theo báo cáo thường niên năm 2011 của ACB thì sau khi rời khỏi HĐQT ACB ông Cang vẫn là thành viên thường trực Ủy ban Nhân sự, thành viên thường trực Ủy ban Tín dụng, và Phó Chủ tịch Hội đồng Đầu tư của ngân hàng này.
    Chiều 27/9/2012, Cơ quan CSĐT Bộ Công an đã công bố việc khởi tố 4 bị can, nguyên là lãnh đạo cao cấp của Ngân hàng ACB với tội danh “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” (điều 165 BLHS). Các bị can gồm Trần Xuân Giá (nguyên Chủ tịch HĐQT ngân hàng ACB), Phạm Trung Cang, Lê Vũ Kỳ, Trịnh Kim Quang (đều nguyên là Phó Chủ tịch HĐQT ngân hàng ACB). Về diễn biến vụ án, cơ quan điều tra cho biết: trong vụ án Huỳnh Thị Huyền Như và đồng bọn lừa đảo chiếm đoạt tài sản xảy ra tại TP.HCM và Hà Nội đã bị khởi tố, đến nay đã có căn cứ xác định Huỳnh Thị Huyền Như có hành vi lừa đảo chiếm đoạt của ngân hàng ACB số tiền 718,9 tỷ đồng. Để xảy ra hậu quả này, theo cơ quan điều tra, có hành vi cố ý làm trái của một số cá nhân nguyên là lãnh đạo ngân hàng ACB đã ra chủ trương để ACB ủy thác cho nhân viên gửi tiền VND và USD vào 29 ngân hàng để hưởng lãi suất cao hơn trần lãi suất do Ngân hàng nhà nước quy định. Trong đó, có việc gửi tiền vào VietinBank chi nhánh Nhà Bè và chi nhánh TP.HCM để hưởng lãi suất chênh lệch ngoài hợp đồng từ 3,7% – 8%/năm, toàn bộ khoản tiền gần 719 tỷ đồng đã bị Huỳnh Thị Huyền Như chiếm đoạt. Cơ quan điều tra cũng xác định, 4 nhân vật Trần Xuân Giá (nguyên Chủ tịch HĐQT ngân hàng ACB), Phạm Trung Cang, Lê Vũ Kỳ, Trịnh Kim Quang (đều nguyên là Phó Chủ tịch HĐQT ngân hàng ACB) là đồng phạm với Nguyễn Đức Kiên và Lý Xuân Hải về tội này, nên đã khởi tố bị can đối với cả 4 người.
    Vụ án đã làm xôn xao dư luận, thể hiện quyết tâm của Đảng và các cơ quan chức năng nhằm làm trong sạch, lành mạnh hệ thống ngân hàng, bảo đảm an ninh tiền tệ, bảo đảm quyền lợi của người gửi tiền, đặc biệt trong giai đoạn kinh tế còn tiềm ẩn nhiều rủi ro như hiện nay. Đại án Nguyễn Đức Kiên và đồng bọn đã kết thúc giai đoạn điều tra, đang được gấp rút hoàn thành hồ sơ tố tụng chuẩn bị đưa ra xét xử vào đầu năm 2014 sắp tới thì bất ngờ lãnh đạo Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã ra quyết định đình chỉ vụ án đối với bị can Phạm Trung Cang – tay chân đắc lực của Nguyễn Đức Kiên, đồng thời là một trong 4 nhân vật có liên quan trực tiếp đến sai phạm của ACB với lý do “Ngày 31-12-2010, ông Cang có đơn xin từ nhiệm chức danh thành viên HĐQT Ngân hàng ACB khi Luật các Tổ chức tín dụng năm 2010 chưa có hiệu lực thi hành và đã được ngân hàng chấp nhận” (?!).
    Những nhân vật chính và kế hoạch chạy án “xâm thực”
    Người chủ sự âm mưu chạy án là hai người đàn bà đầy “quyền lực” phía sau Nguyễn Đức Kiên: Đặng Ngọc Lan (vợ Kiên) và Nguyễn Thúy Hương (em gái Kiên), dù có liên quan trực tiếp đến các sai phạm của Kiên thông qua các hợp đồng “ủy thác đầu tư”, nhưng lách qua các kẽ hở của pháp luật, hai người đàn bà này đã thoát vòng lao lí.
    Nguyễn Đức Kiên và vợ – Đặng Ngọc Lan
    Ngay sau khi Kiên bị bắt, Đặng Ngọc Lan và Nguyễn Thúy Hương đã móc nối với một nhân vật cao cấp trong Viện Kiểm sát là bà Ngay sau khi Kiên bị bắt, Đặng Ngọc Lan và Nguyễn Thúy Hương đã móc nối với một nhân vật cao cấp trong Viện Kiểm sát là bà Lê Thị Tuyết Hoa (Vụ trưởng Vụ 1A – Vụ thực hành quyền công tố và kiểm sát điều tra án hình sự về trật tự xã hội). Trong ngành kiểm sát ai cũng biết bà Hoa là tay chân thân tín, túi khôn kiêm “túi tiền” của ngài Viện phó Nguyễn Hải Phong (“Phong gió”). Dù không có thẩm quyền trực tiếp trong vụ Nguyễn Đức Kiên, nhưng bà Hoa đã đóng vai trò làm cầu nối, trung gian giữa nhóm Đặng Ngọc Lan và Viện phó Nguyễn Hải Phong trong vụ chạy án tưởng chừng như “nhiệm vụ bất khả thi” cho Nguyễn Đức Kiên và đồng bọn. (Vụ trưởng Vụ 1A – Vụ thực hành quyền công tố và kiểm sát điều tra án hình sự về trật tự xã hội). Trong ngành kiểm sát ai cũng biết bà Hoa là tay chân thân tín, túi khôn kiêm “túi tiền” của ngài Viện phó Nguyễn Hải Phong (“Phong gió”). Dù không có thẩm quyền trực tiếp trong vụ Nguyễn Đức Kiên, nhưng bà Hoa đã đóng vai trò làm cầu nối, trung gian giữa nhóm Đặng Ngọc Lan và Viện phó Nguyễn Hải Phong trong vụ chạy án tưởng chừng như “nhiệm vụ bất khả thi” cho Nguyễn Đức Kiên và đồng bọn.
    Bà Lê Thị Tuyết Hoa – Vụ trưởng Vụ 1A, VKSNDTC
    Ông Nguyễn Hải Phong là người đã vạch ra kế hoạch chạy án “xâm thực”, theo đó, muốn Nguyễn Đức Kiên thoát tội thì Đặng Ngọc Lan phải chấp nhận khoản “chi pháp lý” lên tới hàng chục triệu USD để toàn bộ các nhân vật liên quan: Lý Xuân Hải, Trần Xuân Giá, Phạm Trung Cang, Lê Vũ Kỳ, Trịnh Kim Quang phải được trắng án thì Kiên mới có cơ hội rũ sạch tội danh, đổ mọi tội lỗi lên đầu “cơ chế” xây dựng luật của Quốc hội và việc quản lý, điều hệ thống của NHNN và Chính phủ.
    Như dư luận đã biết, nhân vật đầu tiên được gỡ tội trong vụ này là Phạm Trung Cang. Chính Hoa là người đã “nghiên cứu” và tìm ra một kẽ hở mong manh, đó là luật Các Tổ chức Tín dụng (số 47/2010/QH12 do Quốc hội ban hành ngày 16/6/2010) có hiệu lực thi hành từ 1/1/2011. Một ý tưởng “táo bạo” do Hoa nghĩ ra và được “Phong gió” chấp nhận bắt nguồn từ việc Phạm Trung Cang khi bị truy tố đã được “yêu cầu” thảo đơn từ nhiệm vai trò Phó Chủ tịch Hội đồng Quản trị Eximbank. Từ ý tưởng này, ngay lập tức, một “tờ giấy tay” không hơn không kém có nội dung “đơn xin từ nhiệm chức danh thành viên HĐQT Ngân hàng ACB” được Cang viết tay và “ký ngược thời gian” vào thời điểm 31/12/2010, tất nhiên, dưới sự phù phép của ngài “Phong gió” thì mọi thủ tục pháp lý đều hoàn hảo, nhanh chóng như biệt danh của ngài. Đây chính là “cơ sở” để ngày 12/12/2013, VKSNDTC đã ra quyết định đình chỉ vụ án đối với bị can Phạm Trung Cang – một bất ngờ gây xôn xao dư luận và ngay cả các thành viên chuyên án trong liên ngành Công an – VKSTC – TANDTC và thế là ông Cang đã chính thưc thoát mọi tội danh?!
    Nguyễn Hải Phong – “Phong gió” trong “vòng vây” doanh nghiệp nhân ngày nhậm chức
    Thực tế, ông Phạm Trung Cang đến ngày 26/4/2011 mới được “miễn nhiệm” chức danh Phó Chủ tịch HĐQT ACB để qua “đặc trách” Eximbank, nơi nhóm Nguyễn Đức Kiên đang nắm 10% vốn điều lệ. Cũng theo báo cáo thường niên năm 2011 của ACB thì dù đã rời khỏi HĐQT nhưng Phạm Trung Cang vẫn thành viên thường trực Ủy ban Nhân sự, thành viên thường trực Ủy ban Tín dụng, và Phó Chủ tịch Hội đồng Đầu tư của ACB.
    Trích báo cáo tài chính hợp nhất năm 2011 của ACB: Báo cáo ghi rõ ông Phạm Trung Cang được miễn nhiệm tại thời điểm 26/4/2011, sau gần 4 tháng khi Luật các Tổ chức tín dụng năm 2010 có hiệu lực thi hành (từ 1/1/2011)
    Toán tính tiếp theo và mục tiêu cuối cùng của nhóm lợi ích
    Sau khi “chạy” trót lọt cho Phạm Trung Cang, nhóm Đặng Ngọc Lan, Nguyễn Thúy Hương, Nguyễn Hải Phong và Lê Thị Tuyết Hoa đã lên kế hoạch tiếp theo: “Giải cứu Trần Xuân Giá”. Cũng theo kế hoạch toàn cục, các “chuyên gia” của VKS sẽ tìm mọi kẽ hở luật pháp để có thể “lách” đồng thời ngụy tạo thêm các bằng chứng để gán mác “ngoại phạm” cho Trần Xuân Giá. Để tạo dư luận, hiện nay các “bồi bút” của báo Người cao tuổi, Pháp luật Tp HCM đã bắt đầu vào cuộc cho toan tính tiếp theo của nhóm này để nhắm đến mục tiêu cuối cùng là gỡ án cho Nguyễn Đức Kiên.
    Gần hai năm trước, tập thể chúng tôi cũng đã có đơn gửi Ủy ban Kiểm tra TW, Ban Bí thư Trung ương Đảng về các sai phạm đặc biệt nghiêm trọng của ông Nguyễn Hải Phong (ông Phong đã “bỏ quên” hàng loạt vụ trọng án, hồ sơ tại VKS còn ghi rõ), vụ đề đóm, hụi hè của bà Nguyễn Thị Minh Tâm (vợ ông Phong, hiện công tác tại Sở Y tế Hà Nội) và việc ông Phong dùng các khoản tiền chạy án để chạy chức Tỉnh ủy viên Hà Tây. Lá đơn đã chìm vào quên lãng, không một phản hồi và dù vướng hàng loạt các sai phạm, ông Phong tiếp tục nhanh chóng leo lên Viện phó Viện Kiểm sát Tối cao, đó cũng là nguyên nhân mà toàn Viện Kiểm sát đặt cho ông bí danh “Phong gió”.
    Chánh án Toà Án Tối cao Trương Hòa Bình có mối thâm tình với Kiên hàng chục năm qua, “Nuôi 10 năm để dùng một giờ” quả là ứng nghiệm,! Trương Hoà Bình đã tích cực tham gia chạy án Nguyễn Đức Kiên, Phạm Trung Cang và đồng bọn?
    Trước những hành vi chạy án trắng trợn của ông Nguyễn Hải Phong, bà Lê Thị Tuyết Hoa, kính đề nghị Ủy ban Kiểm tra TW, đặc biệt là Ban Nội chính TW vào cuộc điều tra, xử lý trước pháp luật. Ngoài ra, cần làm rõ liệu có sự tiếp tay của Viện trưởng VKS Nguyễn Hòa Bình hoặc các nhân vật cao cấp hơn trong BCT? Liệu có sự “đồng thuận” nào giữa VKS và BCA để “giơ cao đánh khẽ” vụ Nguyễn Đức Kiên và đồng bọn?
    Hà Nội ngày cuối năm 31/12/2013
    Tập thể cán bộ, đảng viên ngành Kiểm sát
    http://diendancongnhan.blogspot.com/2014/01/duong-day-chay-cho-bo-gia-nguyen-uc.html#more
  5. #6 by Khách on 03/01/2014 - 9:52 chiều
    Cùng một họ!
  6. #7 by Tôn thọ tường on 03/01/2014 - 9:38 chiều
    THẦY SAO TỚ VẬY “SAO GIỐNG NHAU ĐẾN THẾ”
  7. #8 by Phan Đăng Hướng on 03/01/2014 - 8:07 chiều
    Thật nhục nhã cho cái đảng này với các đồng chí đã bị lộ trên công chúng và các đồng chí chỉ mới bị lộ ở mọi nơi mà báo chí của đảng không dám bêu riếu.
    “ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM QUANG VINH MUÔN NĂM”
    TBT Trọng Lú mở mắt, mở tai ra mà nhìn các đảng viên của mình nhé. Cấp càng cao càng hư theo cấp số nhân, đến cấp cao nhất hết đỉnh hư rồi chuyển sang lú, thậm chí ngu si và hay nói nhảm.
  8. #9 by VẪN KHÔNG CÓ HUÂN CHƯƠNG NÀO. on 03/01/2014 - 7:32 chiều
    Hãy xem cái quy trình báo cáo thành tích để xin được khen thưởng của đảng csVN xem ntn?
    Tôi nhận được y/cầu từ chủ nhiệm chính trị đơn vị : cậu kê khai thành tích để nhận huân chương!
    Tôi gặp cán bộ phụ trách công tác thi đua của đơn vị, người cán bộ bảo tôi hãy kê khai vào đơn, mẫu để nhận huân chương!
    Tôi trả lời: Trong quá trình hoạt động công tác của tôi, nếu tôi có thành tích thì người làm công tác thi đua, công tác tổ chức quản lý của đơn vị phải biết chứ, và để khách quan thì các anh phải biết và phải làm báo cáo với trên về việc này để xét xem tôi có xứng đáng được nhận huân chương hay không, sau đó nên đưa ra hội nghị quân nhân đơn vị để bình xét, báo cáo trên đề nghị quyết định khen thưởng. Tại sao tôi lại xin được thưởng, xin được khen? Tôi nghĩ nó mất tính chất khách quan nên tôi không làm, TÔI KHÔNG ĂN MÀY PHẦN THƯỞNG.
    Cậu thì cứ ngang bỏ mẹ, bao người kê khai được mà sao cậu thì không? cậu không nhận thì thôi.
    Đấy, cán bộ phụ trách công tác thi đua của đơn vị đã trả lời tôi thế đấy, và suốt quãng đời mấy chục năm quân ngũ hoạt động rất tích cực gương mẫu và nhiều thành tích nhưng tôi VẪN KHÔNG CÓ HUÂN CHƯƠNG NÀO.
  9. #10 by bịa đặt thành tích để xây dựng điển hình, đánh bóng cá nhân là việc đảng ta thường làm. on 03/01/2014 - 7:15 chiều
    Ví dụ trên về trường hợp Hoàng Xuân Mãn cũng chỉ cho độc giả thấy đấy là mới có 1/10000 sự thật về khai man thành tích của đảng viên csvn cụ thể ở 1 cá nhân bị phơi bày;
    Kể cả ở phạm vi tập thể, phạm vi tổ chức của đảng cũng khai man thành tích tập thể, phóng đại tô màu là việc làm của người phụ trách công tác thi đua ở các đơn vị.
    Phải nói thật, những người có thành tích xứng đáng được vinh danh thật thì không mấy nguời được tuyên dương vinh danh; nhưng bọn Lý thông thì lại được vinh danh để sau đó lên làm lãnh đạo.
    Hồ Xuân Mãn chỉ là 1 ví dụ nhỏ và cụ thể bởi trong cái định chế “múa gậy vườn hoang” này. Với cái định chế đó, người làm chỉ huy, lãnh đạo tùy tiện có cảm tình thích ai thì tô hồng (xây dựng điển hình) cho kẻ đó có huân chương, có danh hiệu bằng khen, chiến sỹ thi đua, anh hùng; Tiếp sau đó đưa vào diện “quy hoạch cán bộ” để bồi duỡng cho đi đào tạo để đưa lên vị trí. Ngược lại, bôi xấu làm cho nó đen đi để không phát triển được nữa là việc làm của những cán bộ làm công tác tổ chức của đảng csVN.
    Cái vinh dự “cuả người phúc ta” ấy luôn được những kẻ cơ hội khai thác triệt để, vì thế nó từ hủy hoại tính tích cực, tính trung thực của con nguời cs dẫn đến hủy hoại tính tích cực của quần chúng và đến nay, không một ai muốn hy sinh quyền lợi cá nhân cho người khác huởng là vì thế,(minh chứng rõ nhất là những câu chuyện về chiếc tăng nào húc đổ cổng và ai vào dinh Độc lập trước? hay những chuyện “nhặt sạn” về hồi ký thành Cổ mùa hè đỏ lửa 1972.. thậm chí nhân vật “Lê Văn Tám”; “Trần Dân Tiên” nổi tiếng cũng là bịa đặt hay dựng chuyện cho mình đánh bóng cho mình., hoặc vấn đề “danh nhân văn hóa thế giới của Bác” chưa có được thế giới vinh danh thì đài báo và hệ thống truyền thông vẫn tuyên truyền mấy chục năm qua làm dân tưởng có thực 100%…
  10. #11 by Lội Sông Dọc on 03/01/2014 - 6:13 chiều
    Thực tế rất rõ ràng là :
    Ở các nước dân chủ , văn minh giàu có NHÂN DÂN là người ban phát {bầu chọn} chức quyền cho quan chức , và đồng thời luôn gián sát và có quyền hạ bệ quan chức . Nên quan chức của họ rất sợ dân và phải hết lòng phục vụ nhân dân , rất đúng với câu nói chính quyền ” do dân và vì dân” .
    Còn ở Việt Nam ta hiện nay mọi người đều biết LÃNH ĐẠO ĐẢNG “”cs” ban phát chức quyền cho quan chức . Cho nên quan chúc chỉ sợ cấp trên , chứ không sợ nhân dân !. Chính vì sợ cấp trên và phải nịnh bợ , đã dẫn đến tình trạng MUA
    QUAN , BÁN CHỨC .
    Tôi nói muốn nói rằng : Ở nước văn minh dân chủ quan chức KHÔNG THỂ MUA chức quyền được , vì người ban phát là nhân dân . Mà nhân dân là số đông , nên quan chức không thể đút lót cho hàng vạn , hàng triệu dân được !
    Nhưng ở VN người ban phát chức quyền là CẤP TRÊN [số ít , vài đồng chí quyết định} . Chính điều này đã tạo điều kiện cho quan chức dễ dàng thực hiện hành vi hối lộ “mua quan , bán chức ” của mình .
    CHÍNH VÌ VẬY TẠI SAO CẦN PHẢI CÓ THỂ CHẾ DÂN CHỦ là vì thế !!!
  11. #12 by SINH VIÊN on 03/01/2014 - 4:18 chiều
    Tôi xin nói sơ cái trò phong ANH HÙNG của CSVN:
    Đầu tiên lãnh đạo cấp trên, hoặc có cò giới thiệu có thích phong anh hùng cho oai không (lấy tiếng và qua đó cái ghế của giám đốc, chủ tịch càng bền chắc)? Thế là mấy anh hám danh, nhiều quyền bắt đầu một cuộc chạy để lấy cái bằng anh hùng.
    Thủ tục để phong anh hùng thật nhiêu khê, phải báo cáo thành tích, tiền lương, nộp thuế, lãi nhuận và đủ thứ trên đời, sau đó ra Hà Nội nộp, sửa tới sửa lui, thêm cái này bớt cái kia, phải đi không dưới chục lần, mà mỗi lần đi là chuẩn bị mấy chục bao thư nặng để cống nộp cho quan trên tốn kém cực kỳ, nhưng kỳ thực là các quan không tốn một xu, tất cả đều lấy tiền nhà nước. Tiền càng nhiều thì càng mau được phong, có thể nói chịu chi thì muốn mấy lần anh hùng cũng được, bởi mất gì của cụ. Dê Mãn và hàng ngàn anh hùng của đất nước này là vậy đó (khoảng 95 % anh hùng đều là giả), không có gì là ghê gớm đâu, thậm chí còn đáng khinh bỉ.
  12. #13 by Lội Sông Dọc on 03/01/2014 - 4:08 chiều
    Tôi đã nói rồi : Tất cả là lỗi ở cái thể chế độc đảng và toàn quyền . Khi xã hội không dân chủ ,không tự do báo chí , lại độc đảng và toàn quyền thì không ai kiểm soát được lãnh đạo . và ông ta sẽ làm bậy bạ là đương nhiên .
    Ở các nước dân chủ , riêng việc để báo chí tự do đã là vũ khí vô hình hạn chế quyền lực của tổng thống và quan chức.
    Vì họ rất sợ sự thật bất minh đến tai nhân dân . Và nhân dân sẽ hạ bệ họ ,sẽ không bầu cho họ nữa.
    Nhưng ở VN nhân dân không bầu bí thư , chủ tịch .v.v..Mà chức tước được đảng ban phát. Cho nên quan chức chỉ sợ cấp trên của họ. Nên sinh ra hối lộ , mua quan , bán chức . Quan chức VN họ không sợ nhân dân . Nên họ không coi nhân dân là gì !
    Chính vì vậy tôi khảng định : Tất cả là lỗi ở cái thể chế độc đảng và toàn quyền !!!.
  13. #14 by Khách on 03/01/2014 - 3:53 chiều
    đạo đức như thema còn gọi là đồng chí nữa sao….?????
  14. #15 by G on 03/01/2014 - 2:27 chiều
    Hồ Xuân Mãn đúng 100% là “tấm gương tiêu biểu, đại diện cho hàng triệu tập thể, cá nhân cả nước đã có nhiều thành tích trong học tập và nhất là làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”. Mọi người đừng phê phán việc bình chọn đó của tổ chức. Họ đã hoàn toàn chính xác. Hồ Xuân Mãn là một điển hình, một mẫu cán bộ của đảng trong thời đại ngày nay của Việt Nam. Người như Hồ Xuân Mãn không phải là ít, rất nhiều.
    “Đảng viên nhan nhản, cộng sản thì lơ thơ”.
    • #16 by Phan Đăng Hướng on 03/01/2014 - 8:11 chiều
      Lúc cậu tớ là lúc chân tình
      Đến lúc bực mình đồng chí gọi nhau
      Tạm dịch từ “đồng chí” theo từ điến đảng CSi là “Đ.M mày”
  15. #17 by tuyen quang on 03/01/2014 - 2:23 chiều
    Cái bọn phản động thật là quá bố láo. Báo lao động không hề có những bài viết như vậy, vậy mà chúng lại giả là thông tin trên báo Lao Động để lừa người đọc. Chúng nó chỉ muốn nói xấu chính quyền và những vị lãnh đạo các ban ngành đoàn thể mà thôi. Hành vi của bọn phản động thật là đê tiện và khó có thể chấp nhận được, chúng ta tuyệt đối đừng tin những câu chuyện của chúng vì một câu đúng đến mười câu sai như vậy sẽ làm mọi người nhìn nhận sự việc một cách sai lầm mà thôi. Bọn phản động này quá xảo quyệt, những thủ đoạn của chúng mọi người phải tỉnh táo để nhận ra.
    BTĐây là một trong 1.480 phản hồi của các “Dư luận viên”/An ninh mạng bị hệ thống tự động chặn lại trong mấy ngày qua, chúng tôi cho hiển thị để độc giả tham khảo.
    • #18 by Dân Oan on 03/01/2014 - 3:41 chiều
      Hay đấy, lâu lâu BT đưa một số com của CAM để biết trình độ nhân cách của họ ra sao, chứ đọc riết những com của những người có lương tri nghe cũng chán mà lại mang tiếng không dân chủ.
    • #19 by Lội Sông Dọc on 03/01/2014 - 3:43 chiều
      bài trên 2 hai tờ báo “quốc doanh” vẫn còn đây , mà sao bạn “tuyen quang” lại bảo :”Cái bọn phản động thật là quá bố láo” !!!
      Còn đây là bài trên báo Lao động :http://www1.laodong.com.vn/pls/bld/display$.htnoidung(86,144119)
      Hãy mang chân lý và sự thật ra để phản bác !. Đừng phản bác theo kiểu con vẹt !!!
    • #20 by Lội Sông Dọc on 03/01/2014 - 3:51 chiều
      Tôi ủng hộ BT thỉnh thoảng cứ để cái “bào thai bị quái dị ” lại . Để mọi người biết được hậu quả của chất độc Mác lê mà những người sinh chúng đã ăn phải , và bị biến đổi gen.
    • #21 by Lê Bình Nam on 03/01/2014 - 6:20 chiều
      Tôi đã 2 lần đề nghị BBT cứ cho đăng hết các ý kiến của DLV để bà con cùng hiểu rõ thêm cái não trạng, ngôn ngữ và tư cách của họ. Nhưng “chủ nhà” không chấp nhận để nhà mình dơ bẩn. Nay, thỉnh thỏang, BT đưa lên một vài cái để bà con “thưởng lãm”.
      Xin đề nghị các DLV tập cách viết lịch sự, có lý luận, ý nào cho ra ý đó. Chứ tối ngày chỉ có phản động, phản động và phản động mãi thì y như là chúng ta đang sống thời 50-60 của thế kỷ trước, không giống ai cả!
      Cố gắng lên các bạn DLV ơi, để ít nhất là bạn đọc chấp nhận; kế đến là chủ nhà không bận tâm phải giọn rác rưởi, dơ bẩn.
      Xin cám ơn BT.
      • #22 by Học Hỏi on 03/01/2014 - 8:17 chiều
        Bạn ơi, Những người hiểu biết và có học, thì ai lại đi làm “bồi bút”? Và khi họ đọc được thông tin thì thường suy ét rất kỹ càng, chứ đâu có chửi hồ đồ như bọn DLV này? Thêm nữa, bạn bảo họ tập “viết lịch sự, có lý luận, ý nào ra ý đó” thì quá sức của họ, họ biết gì ngoài chuyện chửi rủa như một mục hàng tôm, hàng cá ngoài chợ đâu?!” Thêm điều nữa, cứ để chúng chửi, thì dân càng biết “đảng ta tuyệt vời cỡ nào” mới đào tạo ra một đám lầu nhầu thế này chứ. Ngoài chửi bậy và vu khống ra, họ có biết từ nào đâu mà viết? Hehehe thật nhục cho chủ của những “chú cẩu” ngu ngốc này, cáng sủa, càng làm chủ ê mặt!
      • #23 by Phan Đăng Hướng on 03/01/2014 - 8:21 chiều
        ÔI BBT qua văn hóa và lịch sự với các “đồng chí” vô văn hóa thế !!!
        Cảm ơn BBT thỉnh thoảng cho anh em còm sĩ chúng tôi xem sự thiểu năng của các “đồng chí” CAM
  16. #24 by Van Duc on 03/01/2014 - 1:48 chiều
    iPhone:
    Viet them 1 man cuoi:
    Biet roi; nhung cu phai noi/nhac lai – Kho lam! (:)
    Dao Ly / philosophy => Dao Duc / moral => Dao Luat / policy
    Ho Xuan Man la thi du cho nguoi lam chinh tri khong co dao duc a politician without moral!

    Than men.
    • #25 by khach on 03/01/2014 - 6:24 chiều
      Đạo đức Hồ Chí Minh có gì khác – đạo đức Mao Trạch Đông, đạo đức Kim Nhật Thành? Cùng một thứ Marxist philosophy?
      • #26 by Van Duc on 03/01/2014 - 10:16 chiều
        iPhone:
        # Nhan vat Ho Chi Minh thuoc ve lich su / belong to the history. “Dao duc HCM – HCM’s moral” is one product from politburo of CPV.
        # Cach dien giai ddHCM va thuc hien “phong trao hoc tap …” the hien TRINH DO VAN HOA THAP cua dang CS Viet Nam.
        # Phe phan nhung giao dieu va tu tuong loi thoi can dua tren TU DUY VAN HOA MOI va CAO HON.
        Than men.
  17. #27 by cầuxincsmautanrã on 03/01/2014 - 1:47 chiều
    Đọc kỹ các bài báo thì thấy Hồ Xuân Mãn rất giống Hồ Chí Minh ,nên khen thưởng cũng chả có gì lạ.Còn các quan chức đảng thì nhiều vị cũng giống ,hoặc còn hơn HXM.
  18. #28 by Tô tồng ngồng on 03/01/2014 - 1:43 chiều
    Trong “tiểu luận” về THÀNH TÍCH KHAI MAN của một số cán bộ đảng qua dẫn trình thì cá nhân ông bí thư Tỉnh Mãn là một điển hình…..!
    Nhưng! nếu xét và bình ở một “góc độ” khác thì mới cần phải nói trong bối cảnh “Thời kỳ quá độ” đẻ tiến lên XHCN mà đảng Ta đề ra trong xã nghĩa!Tầm cỡ “lãnh đạn”…mà “đảng viên đi trước rồi làng nước theo sau” vào thời quá độ ấy đã chỉ ra rằng:Đảng viên làm gương,đầu tàu…..v.v và v.v!Chuyện đó tuy quá xưa,Cũ nhưng! Nó lại ảnh hưởng đến thời nay!Bởi:khẩu hiệu dẫn chứng rằng: “Sống và học tập theo “gương” bác ……!” là hết chạy?
    Thực tiễn thế nào và SỰ THẬT ra sao thì ngày nay ít nhiều chúng ta đã quá rõ khỏi cần phải “thanh minh thanh nga” gì nữa!Ông Tỉnh ông Huyện và thậm chi ông Bộ đều như thế cả!Xét tận răng của vấn nạn thì 2 vế”Thành tích” và “khai man” kia đã phơi trần truồng trước Sự Thật !?(gian dối,dấu diếm thành một thói quen trong ‘bộ phận đảng”!)
    Chỉ có điều chưa có một công bố công khai từ phía cơ quan của đảng hay nhà nước!
    http://danlambaovn.blogspot.ca/2012/08/bo-truong-cong-ba-que-xo-la-thu-tuong.html
    Còn nhiều lắm…..nếu một khi được chính thức minh bạch hay bạch hóa/
  19. #29 by Cao Nguyen on 03/01/2014 - 12:49 chiều
    Ong ta la tam guong tieu bieu cua phong trao ” hoc tap va lam theo dao duc cua bac” la dung day. Chi co dieu ong ay hoc chua het “bi kip” thi da ha son nen moi bi lo thoi. That dang thuong cho ong ta. hic hic…
  20. #30 by Lê Bình Nam on 03/01/2014 - 12:28 chiều
    Lấy tiêu chuẩn đạo đức làm người bình thường để phê phán “đạo đức cách mạng” hoặc “đạo đức xã hội chủ nghĩa” thì dân đen tôi gọi là trật bàn đạp.
    Đạo đức bình thường mà dân đen Việt Nam thường được dạy dỗ trong gia đình là: không ăn cắp, ăn cướp của người; nhường nhịn người yếu đuối khuyết tật, thương yêu giúp đỡ ông bà cha mẹ, anh chị em thân bằng quyến thuộc; không nói láo, lừa phỉnh người khác, nói năng khoan hòa lịch sự…Kỷ sở bất dục vật thi ư nhân là cái gốc của đạo đức làm người.
    Còn đạo đức cách mạng là gì? Bác Hồ nói rất rõ: đạo đức cách mạng là làm những gì có lợi cho đảng.
    Như vậy thì ông Hồ Xuân Mãn, bí thư tỉnh ủy này tuy là một con dê, một con qủy trong mắt đạo đức làm người, nhưng ông làm đúng theo lời bác dạy, thì ông vẫn được đảng xếp vào hàng cháu ngoan bác Hồ, hoặc anh hùng lao động, anh hùng chi chi…thì có sao đâu!
    Còn khi về vợ con cháu chắc ông bí thư tỉnh ủy này xem ông là cái gì, con gì là chuyện của ông ấy.
    Trật bàn đạp là ở chỗ này. Ông ta biết rõ nó trật ra sao, biết rõ hơn ai hết.
    • #31 by Hoa Cải on 03/01/2014 - 3:14 chiều
      Anh lật con bài tẩy đúng phốc! Thẳng ruột ngựa thì phải “trật đường sắt” quốc gia cơ. “Trật bàn đạp” hơi khiêm tốn. Nhiều người chắc cú rằng ai đó cứ bê cái đạo đức bí thư hư hỏng mà so bì đạo đức công dân Nguyễn Trãi, Ngô Đình Diệm, Nguyễn Văn Bông, rồi than ôi sao cái đạo đức bí thư nó ra nông nỗi này, thì đúng là vơ bậy vớ bạ. Trật quai hàm là phải.
      Cái đạo đức Hồ Chí Minh là thứ đạo đức quy đổi xã hội, cái đạo đức “công-nông-binh”. Tất cả phải vì cái chung, cái chung ấy là cái đảng, là cái chủ nghĩa. Cái đảng là cái gia đình lớn, cái gia đình lớn quyết định lật ngược tôn ty trật tự toàn bộ gia đình nhỏ. Chính vì vậy, các cháu thiếu niên, nhi đồng Việt Nam chỉ mỗi việc “Yêu tổ quốc, yêu đồng bào” là đủ, là đã thấm nhuần sâu sắc đạo đức Hồ Chí Minh.
      Khi gia đình nhỏ đã phải cuốn và gói mọi thứ tích lũy tự bao đời tuân theo đạo đức Hồ Chí Minh, nghĩa là gộp vào gia đình lớn, tức là gia đình đảng. Gia đình lớn xay nhuyễn mọi thứ của gia đình nhỏ và dùng mọi thứ xay ra đó trang trí nội, ngoại thất gia đình lớn, còn vấn đề tổ chức, phân phối đạo đức xã hội thế nào là công cuộc của gia đình lớn tùy cơ ứng biến.
      Chủ gia đình lớn gồm những ai? Hồ Xuân Mãn, Nguyễn Trường Tô, cùng bầy đàn vai vế lên tới tận chót vót trên kia chứ ai.
      Khi gia đình nhỏ trống rỗng, giá trị đạo đức đương nhiên còn thế nào được. Và như vậy, xã hội chỉ còn biết lắng nghe, hoan nghênh nghị quyết trật tự đạo đức phát ra từ gia đình lớn, gia đình đảng. Từ đó, các chủ gia đình lớn thể hiện mọi hành vi, bất luận thế nào, đều là đạo đức Hồ Chí Minh.
  21. #32 by lê xung kích on 03/01/2014 - 12:00 chiều
    Các quan như ông Hồ Xuân Mãn thì nhan nhản trên khắp 63 tỉnh thành.
  1. NHẬT BÁO BA SÀM : TIN THỨ SÁU 3-1-2014 | Ngoclinhvugia's Blog
  2. Cựu bí thư tỉnh ủy Hồ Xuân Mãn: từ “Anh hùng dê gái” tới “Anh hùng khai man thành tích” | doithoaionline
  3. Đối Thoại Điểm Tin ngày 3 tháng 1 năm 2014 | doithoaionline
  4. ***TIN NGÀY 3/1/2014 -Thứ Sáu. « ttxcc6
  5. Tin thứ Sáu, 03-01-2014- ĐỨC: ĐẦU TÀU KHÔNG TOA KÉO | Dahanhkhach's Blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét