Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

24 năm nhìn lại một bài viết

Hà Sĩ Phu
Đúng ngày này 24 năm về trước (2-9-1988) , với chiếc máy chữ cọc cạch tôi đã “xớ rớ” vào một lĩnh vực không chuyên để hoàn thành bài triết luận xã hội đầu tiên ”Dắt tay nhau, đi dưới tấm biển chỉ đường của Trí tuệ, bài viết đã dẫn tôi vào một quãng đời mà tôi không bao giờ ngờ tới, mà hôm nay hồi tưởng tôi cứ buồn cười một mình.
Xuất xứ của bài viết
Số là một hôm ngồi nghe Tuyên giáo Tỉnh ủy báo cáo chính trị, chị Đặng Việt Nga, con gái Chủ tịch Trường Chinh bảo tôi: Thỉnh thoảng nghe những ý kiến phân tích của anh về xã hội tôi thấy sáng ra nhiều điều, anh nên nói lại một cách hệ thống cho các bạn bè cùng nghe. Thế là, theo thói quen của một giảng viên về Sinh học, tôi vẽ một sơ đồ ra tờ giấy “croquis” cỡ lớn với các ô vuông và các mũi tên (xem phụ lục), chứng minh rằng nếu xuất phát từ quan điểm giai cấp Mác-xít cực đoan thì không thể đến cái đích Cộng sản mơ ước, mà nửa chừng nhất định sẽ gặp bế tắc, xã hội thoái hóa, bạo lực và dối trá ngự trị, dùng PHƯƠNG TIỆN sai thì không thể đến được MỤC ĐÍCH, phải thay tấm biển chỉ đường duy ý chí của Mác bằng tấm biển chỉ đường của TRÍ TUỆ … (Trong khi theo các nhà Tuyên huấn lúc ấy thì chủ nghĩa Xã hội đang thành công rực rỡ, Liên xô đã xây dựng xong XHCN và bước vào giai đoạn Cộng sản, tiếp theo là Cộng hòa dân chủ Đức và Rumani cũng vậy).

Trao đổi ý kiến về vấn đề điện hạt nhân Ninh Thuận

Vào ngày 08/08/2012 Bauxite Việt Nam đăng bài viết Nhà máy điện nguyên tử thế hệ thứ 3+ có phải tuyệt đối an toàn như PGS TS Trần Thanh Minh đoan quyết?” của các tác giả Nguyễn Thế Hùng, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Hùng liên quan đến bài báo “Lợi và hại khi phát triển điện hạt nhâncủa phóng viên Tô Hội đăng trên kienthuc.net.vn ngày 03/08/2012.
Vừa qua, chúng tôi nhận được thư phản hồi của PGS. TS. Trần Thanh Minh – là người được phóng viên Tô Hội dẫn lời trong bài báo, dẫn đến bài phản biện của các tác giả Nguyễn Thế Hùng, Nguyn Xuân Diện, Nguyễn Hùng nói trên. Chúng tôi đã chuyển thư của PGS. TS. Trần Thanh Minh cho các tác giả bài viết đăng trên Bauxite Việt Nam ngày 08/08/2012 và yêu cầu hồi đáp làm rõ các phản ảnh của PGS. TS. Trần thanh Minh.
Nhận thấy đây là một trao đổi học thuật cần thiết nên xin được đăng nguyên văn cả hai bức thư, nhưng bản thân vấn đề không có gì phức tạp hay thiếu sáng rõ, nên chúng tôi sẽ dừng lại sau loạt bài này.
Bauxite Việt Nam

Chống lại Bắc Kinh

(Một phương án chính sách khác của Mỹ đối với Trung Quốc)
Aaron L. Friedberg, Foreign Affairs, Sept/October 2012
Trần Ngọc Cư dịch
Khác với chiến lược ngăn chặn của Mỹ trong thời Chiến tranh lạnh, đường lối hiện tại của Washington đối với Trung Quốc (TQ) không phải là sản phẩm của một tiến trình hoạch định có tính toán. Đường lối này không được soạn thành luật lệ (codified) bằng các văn kiện chính thức. Thật vậy, nó không có lấy một cái tên. Tuy vậy, trong phần lớn hai thập kỷ vừa qua, Mỹ đã theo đuổi một chiến lược nói chung là nhất quán, gồm hai mũi: hợp tác và quân bình lực lượng với Trung Quốc (engagement and balancing).

Cuộc chiến chống tham nhũng qua vụ bầu Kiên?

Việt Hà, phóng viên RFA
Mọi đánh giá vào lúc này đều còn quá sớm và không tránh khỏi vội vã.
Bauxite Việt Nam

‘Mỹ nên từ bỏ mộng bá chủ châu Á’

Hay đấy. Nghe một con sói đang gào rú nhằm tìm cách xua con sư tử đến gần cản trở mình thò nanh vuốt với đàn hươu nai mà mình đã mất bao nhiêu công rình rập và sắp ngoạm được ít nhất cũng một vài miếng vào cái miệng tanh tưởi, sao mà ngọt nhạt thế nhỉ. Gào rú nhưng xem ra trong lòng thì lo thật sự, bởi vì nếu gã sư tử khổng lồ cứ dấn tới nữa thì nhất định là “xôi hỏng bỏng không”. Ừ thì Hoa Kỳ là chúa sơn lâm sắp hết thời, và chúa sơn lâm này cũng có ra oai vì chỉ lo bảo vệ số phận đám hươu nai trong cánh rừng Đông Nam châu Á kia đâu, trước hết hãy vì oai quyền của chúa sơn lâm cái đã. Nhưng ít nhất thì chúa sơn lâm với tư thế đĩnh đạc của nó, mỗi tiếng gầm làm sói ta hốt hoảng cũng đã giúp hươu nai bớt sợ.
Và cứ thử tưởng tượng chút coi, một khi chúa sơn lâm này bị lão sói quỷ quyệt kia thay thế thì thế giới muôn vật trong rừng rậm sẽ ra sao nào? Tàn bạo, đểu cáng, thâm hiểm và man rợ, đó là bản chất ngàn đời của mi – cái bọn khát máu trong Trung Nam Hải ạ. Miệng lưỡi dẻo quẹo của mi chẳng làm một ai ai mắc lừa đâu nhé. Dân chúng Việt Nam này quyết không chui vào địa ngục của chúng mày, dù cho có những ai đấy trong 85 triệu chúng tao chót ăn phải “cháo lú” mà cứ cung cúc “4 tốt và 16 chữ vàng” do chúng mày phun ra.
Bauxite Việt Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét