Phạm Viết Đào.
Hiện tượng Hoàng Quang Thuận là một hiện tượng nguy hiểm, gây thảm họa khó lường, nghiêm trọng cho xã hội, gây đảo lộn nhiều chân giá trị vì những sai lạc do hành vi của y gây ra. Vậy những hành vi của Hoàng Quang Thuận gây nguy hiểm cho xã hội theo người viết bài này không chỉ ở các yếu tố đồi bại nhãn tiền sau đây:
-Đạo văn, thơ, những công trình khoa học
là một chuyện xấu nhưng ngẫm cho cùng thì sự tác hại của việc này nó cũng khu hẹp
trong một lĩnh vực nào đó, thời khắc nào đó; Sự nguy hại nếu có đó là do in ra
những tập thơ vô giá trị như của Hoàng Quang Thuận sẽ dẫn tới những hậu quả mấy
hectar rừng bị chặt để làm bột giấy in ra chúng;
-Tìm mọi cách, mọi phương tiện để nổi
danh, để nổi tiếng trong đó chắc chắn có tiền và các mối quan hệ cá nhân mà thi
sĩ rởm Hoàng Quang Thuận được mặc định thừa hưởng ví như chiếc ghế Viện trưởng
Viện Công nghệ-Viễn thông-Viện Khoa học-Công nghệ Việt Nam cùng với cái nhãn
mác Giáo sư-Tiến sĩ của y để cổ súy, tâng bốc cho các giá trị ảo, rơm rác là điều
lố bịch nhưng tác hại lâu dài, sâu rộng của hành vi này chắc cũng không mãi
mãi;
-Mượn những tín điều, những giá trị
thiêng liêng cao quý thuộc thế giới tâm linh, các giá trị đảng phái, tôn giáo để
trang sức cho mình ngẫm cho cùng thì cũng chỉ được nhất thời; Trường hợp Hoàng
Quang Thuận chưa tới dăm năm, kể từ tập thơ đầu tiên xuất bản năm 2008; chân tướng
của y đã bị lộ tẩy, lật bài...
Ngay các sự
việc y mượn cái vỏ thiền để khoác cho những bài thơ chưa sạch nước cản cũng chỉ
có thể lừa mị được mấy bà nhà quê, mấy người trí thức rởm chạy theo môt thời
thượng; Còn những ai có chút ít kiến thức về tôn giáo, về thiền thì chỉ cần đọc
một số bài thơ của Hoàng Quang Thuận là nhận ra sự bịp bợm của y...
Thế thì tại
sao y lại dám bỏ tiền cho dịch sang tiếng Anh gửi đi Thụy Điển để dự tranh giải
Nobel, mời cả những ông Tây ông Mỹ, lừa chiếm dụng cả danh của cả tổng thống
Pháp, rồi Tổng thống Clinton để PRO cho loại thơ chưa sạch nước cản của y ?
1.Đồng tiền hay một cái gì đó đã có sức
mạnh ghê gớm, đã tạo ra sức hút gì đó đã làm mê lú biết bao kẻ xưa nay vẫn được
dư luận cho là đạo mạo, trí thức, có chút ít danh tiếng bỗng chức lao vào canh
bạc lăngxê Hoàng Quang Thuận bất chấp thực hư, phải trái như: Ngô Văn Phú,
Hoàng Hữu Đản, Dương Kỳ Anh, Hữu Thỉnh, Hữu Ước, Nguyễn Hữu Sơn, Nguyễn Trọng
Tân, Đỗ Ngọc Yên, Nguyễn Văn Dân, Hữu Việt...
Theo các nguồn
tin bên lề thì sở dĩ Hoàng Quang Thuận đưa sản phẩm của mình ra trình làng ở Hội
Nhà văn Việt Nam là chuẩn bị dư luận giúp y “chạy “ giải Nobel văn học; Đây là
một trong các điều kiện cần có để dự giải thưởng này...
Như vậy hoạt
động băng nhóm vốn là thứ thịnh hành chốn “chợ giời “, xã hội đen đã len lỏi
chi phối cả chốn văn đàn xưa nay vẫn được coi là chốn thanh cao, ít vụ lợi ?
2. Hơn ai hết, Hoàng Quang Thuận đang
là Viện trưởng Viện trưởng Viện Công nghệ-Viễn thông-Viện Khoa học-Công nghệ Việt
Nam; đây là một cơ quan nghiên cứu khoa học nghiêm túc, có pháp nhân đối với các
hoạt động khoa học và các sản phẩm do mình sản sinh ra...Đây là một cơ quan do
Chính phủ lập và được sử dụng tiền ngân sách, tiền sạch để duy trì hoạt động
nghiên cứu chứ không bị sức ép của thị trường...
Hoàng Quang
Thuận là người của công nghệ thông tin, lại có nhãn mác Giáo sư-Tiến sĩ, chắc
chắn y phải hiểu mặt trái của công nghệ thông tin; đó là một thế giới phẳng và
dân chủ...Trong cái thời đại toàn cầu hóa tri thức do nhờ sự phát triển của
internet và công nghệ thông tin thì không một giá trị ảo, mang chất lừa đảo bịp
bợm có thể vượt qua vô vàn những “bức tường lửa” do con người tạo lập lên để sàng
lọc ? Thế mà Hoàng Quang Thuận vẫn cứ “ anh dũng “ làm cái điều mà y biết y sẽ
phải bị ném đá, sẽ phải trả giá vì sự giả trá, bịp bợm của mình...
Người Việt có
câu: Điếc không sợ súng ! Hoàng Quang Thuận không phải là kẻ “điếc” trong lĩnh
vực thông tin; Hoàng Quang Thuận không
giống như các cậu học trò tỉnh lẻ tìm cách thuổng các bài thơ của người
khác chép vào báo tường lớp mình rồi ghi tên mình là tác giả vào để vênh vang với
bạn bè; Hoàng Quang Thuận đang nuôi tham vọng “ chạy “ giải Nobel văn học?
Một người
mang nhãn mác học vị Giáo sư, Tiến sĩ lại có chức vị là Viện trưởng của một viện
khoa học do Chính phủ lập mà y dám cả gan làm cái việc động trời: ngụy tạo những
giá trị giả, lộng giả thành chân cả những giá trị tôn giáo, tâm linh linh
thiêng bỏ tiền ra, tung hô ầm ỹ lên để cầu danh ?
Cái ghế Viện
trưởng một Viện khoa học do Chính phủ lập, một viện như thế hàng năm chắc nhà
nước chắc cũng cấp cho khoảng trên chục tỷ đồng để hoạt động, vậy thì y lấy đâu
ra nhiều tiền để tung vào canh bạc chạy tranh giải Nobel Văn học ?
Trong cuộc hội
thảo tại trụ sở Hội Nhà văn Việt Nam người ta thấy xuất hiện những bậc “cao nhân”
“có
nhà thơ Hữu Thỉnh – Chủ tịch UBTQ Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam, Chủ tịch Hội NVVN;
Nguyễn Di Niên – nguyên Bộ trưởng Bộ Ngoại giao; Nguyễn Thanh Sơn – Thứ trưởng
Bộ ngoại giao; Lê Trần Trường An – Chủ tịch, tổng giám đốc
sách Kỷ lục VN; PGS, TS. Nguyễn Hồng Vinh – Chủ tịch Hội đồng
LLPB VHNT Trung ương; TS. Lê Thị Bích Hồng – Vụ phó Vụ Văn hóa Văn nghệ, Ban
Tuyên giáo trung ương; Trung tướng, nhà văn Hữu Ước – Tổng cục Phó Tổng cục
XDLL, Bộ Công an...”( Tin của Vanvn.net )
Đặc biệt “
danh tướng “ trong làng văn trận báo Hữu Ước không chỉ tặng hoa mà ngồi chứng
kiến cuộc hội thảo này từ đầu đến cuối là điều hy hữu vì ông là người đảm nhận
rất nhiều cương vị, chức trách?
Trung tướng Hữu
Ước không chỉ ngồi nghe mà Báo Văn nghệ Công an do ông làm Tổng Biên tập đăng
liền 2 bài giới thiệu về tập Hoa Lư thi tập; Báo Công an nhân dân số ra ngày
17/8/2012 mới đây còn đăng bài:Tác giả Trần
Trương: “Thi Vân Yên Tử” không phải “đạo” văn để thanh minh cho Hoàng Quang
Thuận?
3. Một dấu hỏi cuối cùng: Qua vụ Hoa Lư thi tập
và Thi Vân Yên Tử đổ bể, dư luận không thể không đặt dấu hỏi: Bấy lâu nay GS-TS
Hoàng Quang Thuận là Viện trưởng của một cái viện khoa học do Chính phủ lập ra,
một cái viện có trách nhiệm làm công tác chuyên trách nghiên cứu về công nghệ-viễn
thông; chắc chắn những sản phẩm nghiên cứu, những công trình khoa học của Viện
sẽ được sử dụng, làm nguồn dữ liệu để làm cơ sở khoa học cho các cơ quan Đảng,
Nhà nước, Chính phủ hoạch định ra các chủ trương chính sách kinh tế-xã hội ?
Vậy ai dám đảm
bảo những sản phẩm khoa học của cái viện do GS-TS Hoàng Quang Thuận làm “ chủ xị
“ là những sản phẩm không từa tựa như Thi Vân Yên Tử, Hoa Lư Thi Tập; đấy là những
sản phẩm khi ra với công chúng mới bị phát hiện ra đồ rởm, còn các cái công
trình khoa học liên quan tới quốc kế dân sinh kia lại được các nhà quản lý như
Hồng Vinh, Nguyễn Di Niên, Hữu Thỉnh, Hữu Ước, Nguyễn Thanh Sơn, Dương Xuân Nam,
Ngô Văn Phú...đóng dấu OTK thì than ôi?
Đây mới chính
là điều nguy hiểm nhất vì: biết đâu sẽ có không ít những chủ trương chính sách
kinh tế xã hội do Chính phủ ban hành đã sai lạc vì bị tham mưu đểu bởi những
ông thầy dùi như Viện trưởng, GS-TS Hoàng Quang Thuận và nhiều ông như GS-TS Hoàng
Quang Thuận; những vị do không quá huyếnh, không tham vọng tranh giải Nobel nên
chưa bị lộ ?!
P.V.Đ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét