* NGUYỄN TRUNG
VST - Tướng Thein Sein nhậm chức tổng thống Myamar chưa đầy hai năm. Dưới quyền
ông, Myanmar
từ bóng tối của chế độ quân phiệt đẫm máu đang bước ra ánh sáng của một thể chế
chính trị dân chủ. Bạn bè gần xa của Myanmar đến hôm nay vẫn chưa hết
ngỡ ngàng về bước phát triển này.
Bóng tối vừa
qua ở Myanmar bắt đầu từ cuộc đàn áp đẫm máu ngày 08-08-1988 do nhóm các tướng
lĩnh trong Hội đồng Quốc gia phục hồi Luật pháp và Trật tự (SLORC)
chỉ huy quân đội thực hiện, nhằm đàn áp cuộc nổi dậy của nhân dân đòi dân chủ.
Hàng trăm sinh viên, các nhà sư và những người chống đối khác đã bị giết, hàng
nghìn người bị cầm tù. Bất chấp tình hình này, bất chấp lãnh tụ của Liên minh
Quốc gia vì Dân chủ (NLD) – bà Aung San Suu Kyi – đã bị giam giữ tại nhà từ
tháng 7-1989, đảng NLD trong cuộc bầu cử 05-1990 do chính quyền của SLORC tiến
hành, vẫn giành được 329/491 ghế trong quốc hội. SLORC đã ra lệnh hủy bỏ kết
quả bầu cử này và trực tiếp chiếm quyền.
Tháng 7-1997 SLORC đổi tên thành Hội đồng
quốc gia vì Hòa bình và Phát triển (SPDC), tháng 5-2008 thông qua
hiến pháp mới theo chế độ lưỡng viện và đa đảng. Song trên thực tế, hiến pháp
thừa nhận quyền lực bất khả xâm phạm của quân đội bằng việc quy định quân đội được
giữ cố định 110/440 ghế của quốc hội và 56/224 ghế của nghị viện liên bang;
chính quyền tiếp tục củng cố quyền lực của các tướng lĩnh, loại bỏ các đảng đối
lập - trong đó có NLD, vận dụng Luật Hình sự 1996 để đàn áp tiếp. Đất nước ngày
càng tiêu điều mọi mặt vì độc tài và tham nhũng. Trong khi đó hầu như không thể
chấm dứt được chiến tranh xung đột sắc tộc và nguy cơ ly khai của một số bang.
Sự lũng đoạn của Trung Quốc về kinh tế và chính trị ở mức nguy hiểm. Cái nghèo
và lạc hậu càng gay gắt thêm do sự cấm vận kéo dài của phương Tây – vì các lý
do đàn áp 1988, đảo chính 1990 xóa bỏ kết quả bầu cử và vì vi phạm nhân quyền
(tàn sát và bỏ tù nhiều người chống đối, có quá nhiều lính là trẻ em, lao động
trẻ em…). Lại thêm sự hoành hành của cơn siêu bão Nargis tháng 5-2008 cướp đi
gần 140 nghìn sinh mạng người dân Myanmar… Tất cả dìm đất nước xuống bùn đen…
Tình hình chỉ bắt đầu thay đổi kể từ khi có cuộc
bầu cử tháng ngày 07-11-2010 với thắng lợi của đảng Liên minh vì đoàn kết
và phát triển (USDP) của tướng Thein Sein và việc bà Aung San Suu Kyi được
trả lại tự do ngày 13-11-2010.
Ngày 30-3-2011 tổng thống Thein Sein nhậm chức, với
cam kết trung thành với hiến pháp 2008 và thực hiện Lộ trình dân chủ 7
bước (đã có từ thời Than Swe làm tổng thống, nhưng nằm chết trên giấy),
nhằm xây dựng Myanmar dân chủ và hiện đại.
Bước đi đầu tiên của tổng thống Thein Sein là giải thể
SPDC (thực chất là hội đồng tướng lĩnh đầy quyền lực, có tiền thân là SLORC),
ban bố các biện pháp cải cách.
Tuy nhiên, bước ngoặt có ý nghĩa quyết định có lẽ là
sự kiện tổng thống Thein Sein ngày 19-08-2011 chính thức tiếp bà Suu Kyi và
thừa nhận tính hợp pháp của NLD. Trong cuộc họp này cả hai bên cam kết thực
hiện hòa giải dân tộc, hợp tác và thúc đảy quá trình cải cách ở Myanmar. Để có
được sự kiện này, cả hai bên đều phải vượt qua nhiều trở ngại. Trở ngại lớn
nhất về phía tổng thống là nỗi lo chấp nhận NLD sẽ dẫn tới không kiểm soát được
toàn bộ phe đối lập. Còn phía đối lập vừa sợ, vừa nghi ngại; nhiều ý kiến cho
rằng bước đi này của Thein Sein chỉ là thủ đoạn chính trị để mua điểm, cho là
bà Suu Kyi hoặc là mắc mưu, hoặc là ham danh vọng…Cuối cùng, nhiều hiềm nghi
lẫn nhau đã lần lượt vượt qua được. Sự hợp tác trở thành nguyên nhân cơ bản
thúc đẩy cải cách đồng bộ và toàn diện.
Có thể đo sự tiến triển của cách chính trị trong 20
tháng đầu tiên kể từ khi tổng thống Thein Sein nhậm chức bằng các sự việc đã
diễn ra. Đấy là những bước cải cách nối tiếp nhau hoặc lồng ghép vào nhau. Mọi
biện pháp cải cách đều được thực hiện rất thận trọng, đi dần từng bước, có bài bản
kết hợp hài hòa giữa các vấn đề kinh tế và chính trị khác nhau. Đặc biệt quan
trọng là thực hiện được nói đi đôi với làm. Thực tế này tạo ra sự
tín nhiệm của nhân dân dành cho tổng thống, trở thành nguyên nhân trực tiếp góp
phần đẩy mạnh nhịp độ và quy mô cải cách. Nhờ vậy cải cách ngày càng có điều
kiện đi vào những vấn đề cốt lõi: Thực hiện sâu hơn các quyền tự do, dân chủ
của nhân dân.
Trước hết đấy là các đợt thả tù chính trị, từng bước
nới lỏng dần một số kiểm soát dân sự chiểu theo Luật hình sự năm 2008, nới lỏng
việc tụ tập đông người, giảm dần việc kiểm duyệt báo chí, từng bước mở rộng tự
do ngôn luận...
Sau khi một số đợt thả tù chính trị đầu tiên diễn ra
xuôn xẻ, ngày 03-12-2011 chính quyền ban bố luật biểu tình, sau đó tiến hành
tiếp các đợt thả tù chính trị, và hoàn tất việc này trước khi tiến hành cuộc
bầu cử bổ sung tháng 4-2012.
Tiến triển của tình hình cải cách đã khiến chính quyền
ngày 20-08-2012 tuyên bố bãi bỏ việc kiểm duyệt báo chí. Một thời gian sau đó
tiếp theo, ngày 24-01-2013, chính quyền tuyên bố xóa bỏ nốt cơ quan kiểm duyệt
báo chí và coi như hoàn tất việc thực hiện tự do báo chí. Đây là lần đầu tiên
sau 48 năm Myanmar
có tự do báo chí. Điều duy nhất trên 200 báo chí tư nhân ở Myanmar bây giờ phải tuân thủ là
những mục tiêu quốc gia và những giá trị dân tộc đã được ghi trong hiến pháp.
Ngày 16-01-2013 tổng thống Thein Sein tuyên bố bãi bỏ
luật đàn áp những người chống chế độ được ban hành từ năm 1996, với lời giải
thích luật này đã quá lỗi thời, không thể sửa được. Tổng thống kêu gọi mọi
người bất đồng chính kiến ở trong nước hay đã ra nước ngoài cùng chung tay xây
dựng đất nước.
Ví dụ tiêu biểu cho tiến triển của quá trình dân chủ
hóa ở Myanmar
có lẽ là cuộc bầu cử bổ sung tháng 4-2012, nhằm bầu tiếp 46 ghế còn trống trong
Quốc hội và Nghị viện liên bang. Có khoảng 35 đảng tham gia tranh cử, tất cả
đều làm theo đúng những quy định của pháp luật. Tại tất cả những nơi bỏ phiếu,
cuộc bầu cử được tiến hành tự do, công khai, dưới sự giám sát trực tiếp của đại
diện các đảng tranh cử và của các quan sát viên nước ngoài được mời – bao gồm
cả các đại diện các đại sứ quán tại Myanmar. Hết giờ bỏ phiếu, hòm phiếu được
kiểm đếm ngay tại chỗ và làm biên bản kết quả bỏ phiếu trước sự hiển diện của
tất cả những người tham gia giám sát. Cuộc bầu cử trung thực và rất thành công
này nói lên nhiều điều về những gì đang diễn ra trong lòng đất nước Myanmar, nhân
dân hồ hởi. Đảng NLD của bà Aung San Suu Kyi chiếm được 42/46 ghế. Đây thực sự
là một thắng lợi lớn, hé mở một tương lai rất hứa hẹn của đất nước này.
Ngày 29-09-2012 trả lời phỏng vấn của BBC, tổng thống
Thein Sein nói: Bà Aung San Suu Kyi góp phần quan trọng vào cải cách Myanmar, bà có thể trở thành tổng thống.., nếu
được nhân dân Myanmar
bầu, ông ta cũng sẽ chấp nhận… Còn giới báo chí Myanmar và quốc tế đánh
giá: Tổng thống Thein Sein đã vượt qua được nỗi sợ phe đối lập và giới
truyền thông, những nỗ lực cải cách của ông ta là chân thành và cả quyết, nhất
là những quyết định của ông liên quan đến quân đội.., ông ta làm tất cả vì đất
nước Myanmar... Sự chân thành và quyết tâm cải cách của tổng thống đã tranh thủ
được lòng dân, tạo ra hậu thuẫn quan trọng của dân cho những quyết đinh của
chính quyền, nỗi sợ của dân đối với chính quyền dần dần được vượt qua…
Quyết định 09-2012 của tổng thống Thein Sein hủy bỏ
hợp đồng thủy điện Myitsone 3,6 tỷ USD do một số nhóm trong quân đội đã ký với
Trung Quốc là một ví dụ nữa về ý chí kiên quyết và về quan điểm đặt lợi ích
quốc gia lên trên hết. Quyết định này được nhân dân Myanmar
nhiệt liệt hoan nghênh, vì nó đã cứu được vùng đất tâm linh của nhân dân trong
vùng và tránh được cho Myanmar
một thảm họa môi trường sẽ không thế khắc phục được. Trung Quốc đã phản đối
quyết liệt, nhưng không đảo ngược được tình hình. (Hiện nay những nỗ lực đảo
ngược quyết định của tổng thống vẫn đang tiếp tục).
Một ví dụ khác: Đi vào cải cách kinh tế, Myanmar vấp
phải tình trạng tỷ giá đồng tiền quốc gia “Kiat” cao hơn 100 lần giá trị thực
của nó so với các đồng ngoại tệ mạnh, ví dụ so với đồng USD. Việc này chính
quyền Myanmar
giải quyết gọn ghẽ trong vòng vài tháng, thúc đẩy kinh tế đất nước mình phát
triển. Nhớ lại thời bao cấp ở nước ta cũng có vấn đề tương tự, bước vào thời
đổi mới nước ta phải chật vật khá nhiều năm mới giải quyết được vấn đề này.
Một nền kinh tế nghèo trong quá trình cải cách có hàng
núi vấn đề, chưa nói đến những hậu quả do bị cắt đứt mọi liên hệ với bên ngoài
vì bị bao vây cấm vận quá lâu. Song nhờ rất nhiều giải pháp thông minh, những
tiến bộ Myanmar đạt được trong 20 tháng đầu tiên của nhiệm kỳ Thein Sein thực
sự đã khiến cho kinh tế Myanmar khởi sắc – có thể đo được bằng mọi chỉ số như
tăng trưởng GDP, tăng trưởng xuất/nhập khẩu, tốc độ thu hút FDI, sự xuất hiện
những ngành nghề và sản phẩm mới, sự hồi phục các trường đại học…
Chông gai còn rất nhiều ở phía trước trên con đường đi
lên của Myanmar.
Chuyện nóng bỏng nhất là vấn đề xung đột sắc tộc đã dịu hẳn đi trong những năm
gần đây. Bây giờ, giữa lúc cải cách đang tiến triển, xung đột sắc tộc đột nhiên
nóng trở lại ở một vài nơi nguy hiểm, đặc biệt là tại bang Rakhine. Tháng
11-2012 xảy ra vụ đàn áp có đổ máu của cảnh sát chống lại nhân dân và các nhà
sư phản đối việc khai thác mỏ đồng Letpedaung; dự án này trị giá 1 tỷ USD, do
một số công ty của quân đội và Trung Quốc liên doanh. Tổng thống Thein Sein
phải cử bà Suu Kỵ đi can thiệp... Việc xử lý những “tác động phụ” của các dòng
vốn FDI từ Trung Quốc, từ Thái Lan… chảy vào Myanmar cho thấy không đơn giản
chút nào… Ngay cả hiến pháp hiện hành (Hiến pháp 2008) còn nhiều điểm chưa ổn, nhất
là vấn đề quân đội được giành vĩnh viễn 25% số nghế tại Quốc hội và tại Nghị
viên Liên bang. Chính vì lý do này, sau khi thắng cử bà Suu Kyi đã chần chừ mãi
không chịu tuyên thệ trung thành với Hiến pháp, sau đó bà đành nhượng bộ… Vân…
vân…
Ngày nay, khả năng của chính quyền dân sự Myanmar kiểm
soát quân đội bền vững như thế nào? Cuộc đàn áp đẫm máu năm 1988 và việc quân
đội thẳng tay xóa bỏ thắng lợi vang dội của NLD trong cuộc bầu cử 05-1990 để
chiếm quyền vẫn là những câu chuyện khó quên. Di sản 20 năm của chính quyền
quân phiệt và sự lũng đoạn từ phía Trung Quốc rất nặng nề. Ông Thein Sein và bà
Suu Kyi năm nay đều 67 tuổi, những gương mặt nào sẽ có triển vọng là những nhân
vật kế tục lãnh đạo sự nghiệp cải cách?... Vân vân… Bất chấp những câu hỏi còn
bỏ ngỏ này, vẫn có thể hy vọng cải cách ở Myanmar là không thể đảo ngược. Bởi
vì xã hội đạo Phật ở Myanmar còn gìn giữ được nhiều giá trị cao quý, nhân dân
Myanmar sau những thập kỷ sống dưới chế độ quân phiệt đã tạo ra cho mình sự
giác ngộ mới, giới trí thức Myanmar đang ngày càng lấy lại được vai trò của
mình, bối cảnh quốc tế và khu vực vừa thuận lợi vừa thúc đẩy nhân dân Myanmar
dấn thân trên con đường cải cách dân chủ.
Trong chuyến đi thăm Myanmar
tháng 5-2012 với tính cách là người đi du lịch, tôi may mắn được đại sứ quán ta
thu xếp cho gặp nhà báo Thet Win, tổng giám đốc hãng truyền hình Sky
Net – hãng truyền hình tư nhân lớn nhất của Myanmar. Những gì tôi mắt thấy tai
nghe được trên đất nước Myanmar trong chuyến đi ngắn ngủi này, và những gì tôi
được nghe trong hai giờ nói chuyện với Thet Win, càng củng cố niềm tin của tôi
vào triển vọng cải cách ở Myanmar.
Hỏi (đai ý): Nguyên nhân gì quyết định nhất cho
sự thành công đến nay của cải cách?
Thet
Win (đại ý): Quyết tâm chính trị của những người trong các tầng lớp tinh
túy (elite) của xã hội Myanmar
trong và ngoài chính quyền – bao gồm cả phái đối lập. Sự hòa giải và thống nhất
với nhau coi lợi ich quốc gia Myanmar
là tối thượng. Vai trò trí thức được phát huy.
Hỏi (đại ý): Vì sao có được kịch bản, lộ trình,
cách thực hiện rất khôn ngoan của cải cách? Vì sao có được nhiều giải pháp kinh
tế rất thông minh, sáng tạo và hữu hiệu.
Thet Win (đại ý): Giúp tổng thống Thein Sein và
nội các là hàng trăm trí thức các loại cho mọi vấn đề của đất nước. Họ không
tham gia chính quyền, nhưng vai trò tư vấn của họ vô cùng quan trọng.
Hỏi (đại ý): Những trở ngại lớn nhất cho tương
lai của cải cách là gì?
Thet
Win (đại ý): Một là làm sao mọi người phải tuân thủ pháp luật. Hai là làm
sao thực hiện được công khai minh bạch. Ba là không để cho khoảng cách
giầu/nghèo hủy hoại tiến trình cải cách. Bốn là phải chống tham nhũng có hiệu
quả.
Tôi cố gợi ông Thet Win nói thêm về những khó khăn và
thách thức từ bên ngoài đối với tiến trình cải cách. Trước sau chỉ được câu trả
lời (đại ý): Giải quyết tốt bốn thách thức nêu trên, Myanmar chẳng
có gì để sợ. Khi chia tay nhau, ông Thet Win tha thiết:Myanmar và Việt Nam đều cần nhau lắm!
Tôi chỉ tiếc mình không có máy ghi âm để thuật lại
toàn văn cuộc gặp này!
Sau chuyến đi này, câu hỏi trong tôi “làm thế nào?” Myanmar có thể tiến hành được cải cách như vậy
ngày một vỡ vạc ra: Vượt lên nỗi sợ, bắt đầu từ chữ tín, hòa giải, không
bạo lực, tất cả vì đất nước Myanmar.
Thế nhưng khi đặt chân xuống sân bay Nội Bài, câu hỏi
cũ oằn oại lên trong tôi gấp bội: Myanmar
làm được, tại sao Việt Nam
ta không làm được?
Trí tuệ và dân chủ - có lẽ đấy là hai thứ đất nước ta
lúc này đang cần nhất.
N.T
(Tác giả gửi
cho viet-studies ngày 27-2-12)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét