Khai bút Xuân Quý Tỵ của Phạm Viết Đào.
Năm Nhâm Thìn đã qua, năm Quý Tỵ đã bắt
đầu; thời tiết của những ngáy giáp Tết thật tuyệt vời, ông Trời đã chiều
lòng, thương con dân đất Việt bằng việc ban cho một chút lộc nắng xuân
ấm áp trước mấy ngày bởi quanh năm phải bươn chải, lo toan, vất vả những
ngày năm cùng tháng tận lại phải co ro đi sắm Tết; Đúng chiều ngày tất
niên 29 Tết, đất trời lại hồi xuân trở lại bằng một đợt rét se se lòng
người dường như để phả, khơi gợi, phục cổ cái không khí xuân sang…
Cũng như bao thần dân khác của đất Việt, những nỗi lo toan canh cánh bên lòng mình trong suốt năm Nhâm Thìn vừa qua lại bắt đầu được trỗi dậy trong những giờ khắc đầu tiên của năm Quý Tỵ; sau một đêm ngon giấc, thả lỏng toàn bộ cơ thể lẫn suy tư, sáng dậy bật bàn phím và quyết định viết lên những dòng khai bút đầu xuân với những suy nghĩ ứa nhựa…
Có lẽ nỗi lo toan lớn nhất trong năm qua đối với chủ blog vẫn là hiện tình đất nước; Năm Nhâm Thìn vừa qua, năm Quý Tỵ bắt đầu này đất nước lại có vẻ đang bị xô đẩy vào giữa ba đào sóng dữ: Ngoài Biển Đông, quân Tàu rình mò, thập thò với trò giương đông kích tây cố hữu; cho tàu lượn lờ vùng biển Nhật Bản nhưng mọi người cũng thừa hiểu Trung Quốc chằng dại gì mà húc đầu vào hòn đá Nhật; Kể cả khi thể chế quân sự Trung Hoa mạnh như thời đế quốc Nguyên Mông mà vẫn không thể nào bén mảng tới mảnh đất mặt trời mọc này…Vậy thì gây sự trên biển Nhật là để dòm ngó, đo xem Biển Đông của Việt Nam nông sâu ra sao, sẽ động binh như thế nào, khả năng phòng vệ đến đâu để nếu có thể thì xông vào cắn trộm một phát?
Vào tháng cuối năm Nhâm Thìn, sau chuyến đi thăm 3 nước EU có vẻ thành công của TBT Nguyễn Phú Trọng; lần đầu tiên một người đứng đầu một Đảng cầm quyền mà lại là Đảng Cộng sản được các quốc gia đế quốc nguyên lão như Anh, Italia, Bỉ… đón tiếp với nghi thức dành cho nguyên thủ…Chuyến thăm không dừng lại như một hoạt động hữu nghị, xã giao đối ngoại; qua các bản tuyên bố chung cho thấy Việt Nam và Anh, Italia đã tuyên bố thiết lập quan hệ đối tác chiến lược và tuyên bố công khai về sự hợp tác cả trong một lĩnh vực vô cùng nhạy cảm: lĩnh vực an ninh quốc phòng…
Nếu chuyến đi EU của TBT Nguyễn Phú Trọng là một sự khởi sắc mới về sự chuyển đổi tư duy của một chính khách bị ngờ là canh giữ cái thành trì bảo thủ của Ban lãnh đạo Việt Nam; Chuyến đi của TBT Nguyễn Phú Trọng đã cho thấy sự thức thời của ông trong việc mở cửa, chìa tay xác định ai bạn ai thù, dám bước qua lời nguyền…Tất nhiên vẫn còn là những sự e ấp, hé mở chưa đúng độ tầm…
Cây đào ở góc sân do mình trồng và chăm cũng đã nở đúng tết...
( Ảnh chụp sáng nay mồng 1 Quý Tỵ )
Trong lúc ông Nguyễn Phú Trọng đang tỏ những thái độ “ đổi mới “ tư duy thì đúng dịp tất niên, giáp Tết, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã có một tuyên bố không khác gì gáo nước lạnh dội vào cơ thể đang run rét: Hoa Kỳ không có kế hoạch trở lại Cam Ranh…
Theo một nguồn tin dấu tên cho hay: ông bạn truyền thống Nga cũng sẽ trung lập trong các tranh chấp, xung đột tại Biển Đông; mặc dù các doanh nghiệp khai thác dầu của Nga vẫn đang hút dầu tại vùng biển Vũng Tàu Việt Nam…Làm thế nào được, Nga và Trung Quốc mỗi năm quan hệ kim ngạch buôn bán trao đổi 2 chiều lên tới 100 tỷ USD, trong khi đó với Việt Nam chỉ có 7 tỷ USD…Tin vỉa hè cho hay: Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình đã bỏ tiền tỷ USD để “mua” thái độ của cá nhân Putin…
Có lẽ năm Quý Tỵ đất nước đứng trước những thử thách ghê gớm, khó lường và Ban lãnh đạo đất nước chắc chắn cũng đang phải gồng mình lên trước những thử do các biến động của thời cuộc, của quan hệ đông tây, quan hệ với ông hàng xóm to xác mà xấu chơi; Ban lãnh đạo Việt Nam vào thời điểm này đang phải chèo lái một con thuyền “quá tải”, máy móc vừa lỗi mốt lại rệu rã; trong khi đó phúc phận của thủy thủ đoàn lại “mỏng cánh chuồn” như đã có lần ông Nguyễn Phú Trọng thổ lộ trước Quốc hội…
Con tàu Việt Nam đang tiếp tục phải hứng chịu những đợt sóng dữ dội, tứ phía xô vào con tàu tứ phía ngoài con tàu; Con nội tình con tàu, nội tình đất nước, bên trong còn tàu lại đang xảy ra bao chuyện như một câu thơ của Nguyễn Du mộ tả: Gặp cơn bình địa ba đào… Biển nổi dông bão đã đành, lại thêm đất bằng nổi sóng nữa bởi sự tha hóa biến chất nghiêm trọng của đội ngũ những thủy thủ đoàn đang cầm trong tay bánh lái, những mái chèo…Điều này tàu khiến cho những hành khách đi tàu không khỏi hoang mang lo sợ về tình huống tàu vỡ, người chìm…
Không, dù sóng gió như thế nào, con tàu Đại Việt không thể bị đánh chìm, không chịu để bị phá vỡ, bởi các tác nhân bên ngoài và bên trong: đó là ý chí, là quyết tâm, là niềm tin sắt đá của chúng ta vì đây không phải là lần đầu con tàu Việt Nam gặp cảnh gieo neo khi bơi trên đại dương…
Một blogger phát hiện: Trong bài phát biểu chúc tết của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang trong thời điểm đón Giao thừa, không thấy ông Trương Tấn Sang còn nhắc đến Đảng, đến chủ nghĩa xã hội, đồng chí…Điều này cho thấy những “thủy thủ” chịu trách nhiệm chính về hành trình của con tàu Đại Việt cũng đã cảm nhận được những gì đang xảy ra bên trong con tàu; Do vậy nên đã tìm cách hạ nhiệt, giảm bớt những cơn sóng ngầm đang nổi lên từ bên trong con tàu. Trong tình thế sóng dữ bên ngoài đang nổi lên tứ bề, nếu hành khách trên tàu không nín nhịn kiềm chế, chỉ cần mỗi hành khách một cái dậm chân hay dịch chuyển thiếu tính toán cũng có thể làm cho con tàu mất cân bằng, nghiêng lệch khiến cho nó rất dễ bị sóng dữ đánh chìm…
Những ngày giáp tết và sau tết, thường là dịp các nhà lãnh đạo thường tranh thủ thăm chúc tết đây đó, năm nay có vẻ cũng đã được giảm đáng kể: Ông Nguyễn Phú Trọng ít xuất hiện có lẽ vì ông là người đứng đầu Đảng, một đảng đang bị dân chán ghét; ông Nguyễn Tấn Dũng cũng bặt vô âm tín trong ba ngày tết có lẽ ông là người đứng đầu chính phủ đang bị nhiều chỉ trích nên phải trốn búa rìu; Chỉ con ông Trương Tấn Sang với tông giọng đã giảm cái sự lên gân lập trường…Điều này cho thấy thủy thủ đoàn đã lúng túng, đã nao lòng trước áp lực từ bên trong và bên ngoài thân tàu…
Cái bản đồ án thiết kế nên bộ máy của con tàu Việt Nam đã bộc lộ sự lạc hậu nên đã phơi bày bộc lộ những yếu điểm nhất nặng nề nhất trong thời điểm lịch sử này; Trước những thử thách ngẫu nhiên hay cố ý của hoàn cảnh đang đòi hỏi các công trình sư, những người chịu trách nhiệm về số phận của con tàu thấy: muốn cứu nó, đừng để nó có ngày gây thảm họa cho cộng đồng hành khách thì phải đại tu hay thiết kế lại, lắp máy khác cũng với cơ chế vận hành khác…Điều này đã được thể hiện qua việc năm qua các công trình sư chịu trách nhiệm thiết kế con tàu Việt Nam đã đưa cái đồ án- Hiến pháp 1992 ra để lấy ý kiến để bàn chuyện sửa đổi…Rõ ràng Hiến pháp 1992, bản thiết kế ra mô hình vận hành của con tàu Việt Nam có dấu hiệu không mấy thích hợp trước những biến động của thế giới, trời đất và nhu cầu đòi hỏi của hành khách đi tàu…Không hành khách đi xa nào bỏ tiền mua vé đi trên một con tàu không được bảo hiểm chắc chắn…
Một trong những vấn đề cốt tử của bản “đồ án” hiện hữu của “con tàu” Việt Nam-Hiến pháp 1992, đó là nó được lắp loại động cơ, đầu máy nào, công suất ra sao, chạy bằng nguồn năng lượng gì… điều này thể hiện qua Điều 4 của Hiến pháp…
Trong bản Hiến pháp đã có nhiều sửa đổi ví như đã rút khỏi câu: Kinh tế nhà nước nắm vai trò chủ đạo như là một trong đặc điểm của kinh tế thị trường xã hội chủ nghĩa; Đã có điều khoản quy định về việc thành lập Tòa án Hiến pháp để giám sát việc thực thi Hiến pháp…Những sự sửa đổi đó ngẫm cho cùng vẫn là những sửa đổi lặt vặt; điều cốt tử mà dư luận đang nổi lên đòi xóa bỏ sự áp đặt về sử lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với bộ máy nhà nước; Điều không bình thường vị trí lãnh đạo này được hiến định độc tôn dành cho Đảng Cộng sản…Đã có đơn kiến nghị của hơn một ngàn người ký do một số trí thức khởi xướng…
Thực ra mô hình thiết kế bộ máy nhà nước chịu sự lãnh đạo, dẫn dắt của một đảng chính trị nào đó là điều không chỉ duy nhất tại Việt Nam; Ngay ở một số quốc gia thậm chí là quân chủ lập hiến Chính phủ vẫn được dẫn dắt bởi các đảng phái chính trị; có điều nó không thuộc độc quyền của một đảng như ở Việt Nam…
Các đảng chính trị hoạt động là mô hình tạo điều kiện cho nhân dân có điều kiện kiểm chứng sức mạnh chính trị của đảng này qua bộ máy, nhân sự và hành động…Đảng nào mạnh sẽ được cử tri dồn phiếu tín nhiệm và được quyền đứng ra thành lập Chính phủ. Ở Việt Nam Đảng cộng sản Việt Nam lại là một đảng chính trị đang trượt theo cái đà tự biệt lập hóa, tách khỏi sự giao thoa, giao cảm, giám sát, kiểm chứng của dân như khi mới thành lập; do sự độc quyền, độc tôn đã dẫn phần lớn đảng viên có chức, có quyền tới độc đoán và tha hóa vì sự cám dỗ của tiền bạc…Thế những nếu bây giờ muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp, loại bỏ sự lãnh đạo của Đảng thì tình thế sẽ giống như giai đoạn đầu năm 70 của thế kỷ trước khi Mỹ đổ nửa triệu quân vào chiến trường Việt Nam; đòi đuổi lính Mỹ ra khỏi Việt Nam…
Chính phủ Mỹ đã nhận thấy không đủ khả năng dùng quân sự để khuất phục của chiến binh Việt Cộng; Về phía Việt Cộng cũng không đủ khả năng về quân sự để đánh bật quân Mỹ ra khỏi Việt Nam, mặc dù Mỹ cũng đã chán không còn muốn ở lại Việt Nam…Nếu lúc đó ai đó nêu ra đề xuất: Mỹ hãy rút quân đi, Việt Cộng sẽ thôi không đánh nhau nữa để trả lại hòa bình cho Việt Nam, binh lính Mỹ sẽ không chết trận nữa thì đó là không tưởng.
Hàng triệu người Mỹ trong đó có Bill Clinton đã xuống đường tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn của Mỹ để tự thiêu, đốt cờ hoặc bỏ ra nước ngoài để tẩy chay chiến tranh, đòi chính phủ Mỹ rút con em Mỹ về nước nhưng đâu có được mục đích chấm dứt chiến tranh…
Khoai bị, một đặc sản Nghệ, mình trồng góc sân, nhà mình ở làng Đông, gần Hồ Tây đã cho 2 củ nặng quãng 9 kg; đào trước tết để nấu chè cúng giao thừa...khá thơm ngon
Rõ ràng để chấm dứt vai trò của quân đội Mỹ tại Việt Nam, Việt Cộng cũng không thể dùng giải pháp quân sự, cùng không thể dựa vào sự xuống đường của dân Mỹ; Điều này cũng hao hao như việc đòi xóa Điều 4 Hiến pháp loại Đảng cộng sản ra khỏi vai trò lãnh đạo nhà nước ngay được; mặc dù những người đứng đầu của Đảng này cũng đã đo lường cảm nhận được vai trò và tác hại do sự cầm quyền như hiện nay của Đảng…
Để Chính phủ Mỹ chịu rút quân về nước, Lê Đức Thọ và Kissinger đã nghĩ ra giải pháp, đúng hơn là cái mẹo thể hiện trong bản hiệp định Paris ký vào năm 1973; Với văn bản Hiệp định này, Việt Cộng đạt được cái hòn đá tảng ban đầu, buộc Chính phủ chịu rút quân đội về nước bằng thỏa thuận chứ không phải thua cuộc do đánh nhau phải bỏ chạy…Để gỡ danh dự cho Mỹ, bản hiệp định Paris đã chế ra cái “bánh vẽ”: Chính phủ liên hợp 3, có chỗ cho Việt Nam cộng hòa được cơ cấu 1 ghế hình thành trong chính quyền mới sau khi quân Mỹ rút…Kết cục như thế nào thì mọi người đã thấy…
Vừa rồi, một số trí thức đã khởi xướng bản kiến nghị được trên 1000 người ký, bản kiến nghị này có gây được áp lực nào đó nhưng số phận của nó cũng giống như việc xuống đường của hàng triệu người dân Mỹ tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn; không buộc được chính phủ Nixon đưa con em nước Mỹ ra khỏi Việt Nam…Do vậy, để cải thiện tình trạng độc tôn, độc đoán về chính trị trong việc quản lý, lãnh đạo nhà nước, đòi hỏi phải có những bộ óc nghĩ ra được mưu kế nào đó, một giải pháp quá độ nào đó để đám cộng sản xấu bị đẩy lùi dần ra khỏi chính trường, tạo ra một cái bánh vẽ để chúng chịu nhả cái bánh thật mà chúng đang ngậm trong miệng?
Đó là bài toán mà các bộ óc có tài kinh bang tế thế cần phải suy tính, nếu muốn cho tiền đồ đất nước thoát khỏi họa cộng sản; còn dùng áp lực số đông đòi phế bỏ ngay thì khác chi sự xuống đường của hàng triệu người Mỹ phản chiến kia …
Dù thế nào đi nữa, những bộ óc tỉnh táo nên nhớ câu của Nguyễn Trãi: Vận nước thì lúc thịnh, lúc suy nhưng hào kiệt thì đời nào cũng có; Nhờ thế nên quốc gia mới tồn tại hàng ngàn năm nay mà đã có lúc tưởng đã bị đồng hóa…
Khởi đầu Xuân Quý Tỵ, người viết tin lịch sử Việt sẽ không bị lặp lại cái thời Thục An Dương Vương để mất nước về tay Triệu Đà khởi đầu cũng năm Quý Tỵ.
Người Việt đã trưởng thành; Dân tộc Việt đã đủ sức, đủ khả năng bảo vệ chính mình cho dù có lúc, có khi nào đó vua chúa, kẻ đứng đầu bất tài, vô hạnh, tham tàn bạo ngược luôn nghĩ ra những trò quái quỷ làm phiền nhiều nhân dân, làm hại nhân dân…
Tôi tin vào sức mạnh trường tồn của dân tộc Việt, đó là điều kết trong những dòng khai bút đầu Xuân Quý Tỵ !
P.V.Đ.
17 nhận xét:
- Nặc danh12:18 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Xin được bỏ phiếu thuận cho bác Đào về bài viết này.Trả lời
- Nặc danh12:24 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Chuyện Đảng để Đảnglo ! Hiến pháp đã quy định "Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất...". Là Dân , chúng ta chỉ yêu cầu được bầu ra những ông bà nghị thực sự đại diện cho mình chứ không phải kiểu "đảng cử , dân bầu !". Không phải một QH mà tuyệt đại đại biểu là đảng viên cộng sản. Khi có QH mới thực sự của Dân sẽ đưa ra Hiến Pháp mới ,lúc đó điều 4 sẽ đươc quyết định !Trả lời
- Nặc danh12:49 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Năm mới chúc Bác Đào mạnh giỏi. An khang thịnh vượng và có nhiều bài viết hay, trí tuệ cho chúng cháu đọc và học. Cảm ơn Bác Đào rất nhiều- Đọc bài của Bác khi đang bực bội, uất ức thấy nhẹ cả ngườiTrả lời
- Nặc danh14:11 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Đảng đã mang mùa xuân đến cho đất nước ta, nhân dân ta. Kết quả là Việt Nam đã trở thành một nước nghèo hèn, lạc hậu, tham nhũng bậc nhất thế giới này.Trả lời
- Nặc danh14:43 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Mất nước là có thật, đã và đang xảy ra, ngày càng hiện rõ trong suy nghỉ của mọi người.Dân là nước, thuyền nỗi do dân, lật thuyền cũng do dân.Trả lời
Điều 4 Hiếp pháp chỉ là những chữ nghĩa chứ không phải là những người lính canh giử chế độ. Một khi người dân căm ghét chế độ CS thì không có gì can ngản được. Điều này đã được chứng minh! - Cái "bánh thật" nó vừa ngậm vừa nhai rồi đó bác. Chúc bác Đào và gia đình một năm mới sức khỏe dồi dào và bình an. Chúc bác "vui thú điền viên" nhiều ở "Cloc" để bạn đọc thăm bác mỗi ngày!Trả lời
- Chào bác Đào , chúc bác năm mới khỏe và mọi sự như ý .Trả lời
Em không thấy có lợi ích gì đáng kể trong việc ký tá với Anh và Itali . Nước xa không cứu được lửa gần .
Có vẻ các vị định học theo kiểu không theo ai của Thụy Sỹ . Nhưng Việt Nam không bao giờ là Thụy Sỹ . Con hổ đói gian ác là Tàu Khựa sẽ nuốt chửng con mồi mới thôi . Với chúng , ta phải dứt khoát rằng đó là kẻ thù một mất một còn , chứ không phải là cuộc đấu tranh giai cấp trong nước .
Tôi cũng không bi quan với tuyên bố không Cam Ranh của chính phủ Obama . Dù Obama có muốn Cam Ranh thì chính quyền thỏ đế này cũng chỉ đặt quyền lợi của Đảng lên trên hết và không dám ho he chuyện đó .Nước Mỹ cần biển Đông không phải vì Việt Nam mà vì quyền lợi nước Mỹ . Quyền lợi đó không đánh đổi bằng bao nhiêu đô là mà là vấn đề lớn hơn nhiều : quyền bá chủ của siêu cường , quyền giao thương và huyết mạch lưu thông của thế giới ngoài Trung Khựa . Không Cam Ranh không có nghĩa là Mỹ buông bỏ biển Đông .Bao nhiêu năm nay Mỹ duy trì quan hệ đồng minh chiến lược tốn kém với Philipines , Nhật , Thái ... là vì điều đó .
Thân chào ! - Nặc danh16:33 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Đúng là ông Sang không đề cập đến cụm từ Đảng Cộng sản và chủ nghĩa xã hội trong thời khắc giao thừa tết Quý Tỵ. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là ông đã có sự thay đổi. Trong lời mở đầu ông thưa đồng bào, đồng chí... ĐỒNG CHÍ ở vị trí thứ hai đó bác Đào ạTrả lời
- Nguyễn Trường Sơn16:38 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Với gần 90 triệu dân, Việt Nam là một nước lớn {tính theo dân số } trên thế giới, vì vậy vận mệnh đất nước hoàn toàn tùy thuộc vào chúng ta, từ quan tới dân. Để phát huy sức mạnh của toàn dân tộc trong công cuộc xây dựng và bảo vệ tổ quốc, cần có một nền dân chủ nhân dânTrả lời
Lịch sử dân tộc Việt Nam đã sáng tỏ điều đó mà mỗi người dân đất Việt , từ em bé, đến cụ già, đều biết qua các câu chuyện, và bài học lịch sử - Nặc danh17:59 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Nền dân chủ nhân dân là gì ?Trả lời
Bác nói thế nghe như là "bình cũ rượu dỏm" thì càng khổ hơn. - Con tàu nước Việt bây giờ cũ nát rệu rã lắm rồi, chuyên đi ngược dòng sóng to gió lớn rất dễ bị nhấn chìm. Hành khách bất đắc dĩ đang ngồi trong con tàu rất nản lòng, sợ hãi đủ thứ bất cứ lúc nào có thể chết theo tàu chìm, nếu nhảy xuống sông, biển cũng chết đuối mất. Người lái cứ say xưa với định hướng lỗi thời. thật là "TÀU CŨ NGƯỢC DÒNG".Trả lời
TÀU CŨ NGƯỢC DÒNG
Nước ngầu vật vã đổi dòng
Trôi mòn năm tháng đợi trong bao ngày
Khúc quanh lâu khó kéo ngay
Phù sa mỡ nắng sông gầy cong theo.
Già nua đỏng đảnh ngược chiều
Tàu xưa lỗi mốt bám leo sóng gầm
Nhìn về điểm hẹn xa xăm
Bồn chồn khát vọng đăm đăm trông chờ.
Sông dài thả loãng ước mơ
Sáng sao xuyến muộn chiều ngơ ngẩn tàn
Lênh phênh cạn kiệt thời gian
Hành trình vạch lệch dở dang đi về.
Nản lòng e khách nào chê
Người ham ngược lái tàu mê sai luồng. - Nặc danh22:15 Ngày 10 tháng 2 năm 2013Dân tộc Việt sẽ trường tồn. Tổ Quốc Việt Nam sẽ trường tồn nhưng bất kỳ một chế độ nào, trong đó có chế độ CS sẽ không thể trường tồn. Vấn đề chỉ còn là thời gian.Trả lời
Đảng CSVN đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội trong đối ngoại và đối nội, làm cho đất nước ta vẫn cứ lẹt đẹt như ngày nay. Bây giờ cơ hội bỏ điều 4 trong hiến pháp đã hé mở, nếu ĐCSVN không nắm lấy nó thì dân còn khổ, nước còn nghèo. Điều quan trọng hơn là Dân không còn tin vào Đảng nữa.
Về đối ngoại, chúng ta thấy rất rõ là trong những năm gần đây, thông qua ngoại trưởng Hillary Clinton, Mỹ đã rất muốn hỗ trợ VN ngăn chặn sự bành trướng của bọn Tầu, rồi đến ông Panetta đích thân đến Cam Ranh. Nhưng mấy ông CS, chỉ vì quyền lợi cá nhân, sợ mất ghế mà thờ ơ với sự giúp đỡ đó, để đến bây giờ Hoa Kỳ cũng không còn mặn mà nữa.
Công bằng mà nói, nếu giờ đây xung đột với Tầu xẩy ra thì VN sẽ rất đơn độc, không có đồng minh, không có bạn bè chí cốt để ủng hộ về tinh thần và nhất là vật chất và quân sự. Đối với Nga thì ta không có hy vọng gì, thực ra Nga cũng chỉ là một anh lái súng của cả Tầu và VN. - Nặc danh03:30 Ngày 11 tháng 2 năm 2013khong co gi phai lo tat ca cac ban o . bon tau o bay gio khong dam lam gi dau vn manh len bon tau o khong dam no sung dau bon han chi dung don bam thieu re tien thoiTrả lời
- Nặc danh04:00 Ngày 11 tháng 2 năm 2013Tác giả bài viết cũng như nhiều người khác vẫn không ý thức được cái khác biệt tối quan trọng giữa chế độ 1 đảng của vn với 1 đảng của singapo là 1 đằng đảng ngồi trên hiến pháp và đằng khác là ngược lại nên nó khác biệt như là chuyện bố đẻ ra con với chuyện con đẻ ra bố vậyTrả lời
- minh kim quangTrả lời
04:44 (59 phút trước)
Đầu năm Quí tỵ ,sau khi đọc xong Khai bút đầu Xuân của bác, em xin kính chúc bác cùng toàn thể gia đình mạnh khoẻ ,bình an,hạnh phúc.
Là độc giả thuờng xuyên của bác, em vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ tấm lòng của bác với Tổ Quốc, Nhân Dân
Vối bản thân là môt người công tác về bản đồ tại Hà Nội luôn mang tấm hình bản đồ Tổ Quốc Việt Nam trọn vẹn trong tim mong có dịp lên kính tặng bác tấm bản đồ Việt Nam
(em cũng đã từng giúp KTS Thanh Vân một số tài liệu bản đồ Hà Nội)
Một lần nữa, xin cầu chúc bác luôn mạnh khỏe,khí lực,bút lực sung mãn như cây đào bác trồng trước sân để nở hoa kết trái dâng Đời.
em Kim Quang Minh.