Những
cái chết như của BS Thùy Trâm và nhiều người khác có vô ích hay không?
Có lẽ đến thập niên đầu của thế kỷ XXI này, các câu hỏi đại loại như
trên dần dần tích tụ lại, đang trở thành một băn khoăn quặn lòng lúc nào
cũng mơ hồ đặt ra trong tâm trí những người đã từng sống hết mình cho
một quá khứ mà họ tin là tốt đẹp. Hành động mới đây của nghệ sĩ điện ảnh
ưu tú Nguyễn Thị Kim Chi là câu trả lời sáng rõ nhất: nếu ta đã sống,
đã hành động với tất cả niềm tin trong sáng và giữ được đến cuối đời
phẩm chất lương thiện của mình, thì sự đổ vỡ của cái hiện thực mà mình
từng dâng trọn niềm tin chỉ có ý nghĩa của một bi kịch chứ không bao giờ
là hài kịch. Mà đối với bi kịch, phẩm giá con người chỉ càng
được tôn lên chứ không bao giờ bị hạ thấp. “Không nghi ngờ gì nữa, bi
kịch là một nét nào đó của CÁI ĐẸP, khi nó được chạm đến thật sâu sắc”
(La tragédie, sans doute, est quelque chose de beau quand elle est bien touchée – Molière).
Nguyễn Huệ Chi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét