Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

KHI LỖ TAI QUA ĐƯỜNG BIÊN

 Ghi chép - MINH DIỆN

Tuyến đường Lạng Sơn - Bằng Tường          

                    Dừng chân bên cột mốc biên giới, cô hướng dẫn viên du lịch khá xinh đẹp nói với mọi người:
                  - Thưa các bác ! Đây là Hữu nghị quan, nơi cách đây hơn nửa thế  kỷ  Hồ Chủ tịch và  Mao Chủ tịch đã gặp nhau và ký tên vào tấm bản đồ hữu nghị…          
                  Cô gái nói như đọc một bài văn đã học thuộc lòng, vừa sáo rỗng vừa sai sự thật lịch sử. Tôi nghe mà phát nóng ran khắp người. Một sự phản ứng theo bản năng, tôi giật chiếc Micro trong tay cô gái:
                 - Cháu  nói sai rồi!
                  Mặt cô gái đỏ bừng vì tự ái.  Cô hỏi tôi:
                 - Sai chỗ nào bác?
                 - Cháu nói sai về địa danh và lịch sử!
                 Cô hướng dẫn viên mở chiếc túi đeo bên mình lấy tờ bướm hướng dẫn du lịch in khá đẹp bằng chữ Trung Quốc và Việt Nam đưa cho tôi:
                 - Bác có biết đọc không ạ !
                 Tờ bướm do Công ty  du lịch Trấn Nam, thành phố Bằng Tường, Trung Quốc xuất bản. Ngay dòng đầu tiên in bằng chữ Trung Quốc đã sai: “Nam  trấn Trung Hoa lục địa, thiên niên thứ kỳ quan đệ nhất danh thắng!” (Đây lả Trấn Nam  của Trung Quốc hàng ngàn năm, là kỳ quan số một danh  thắng). Tôi  nói với cô hướng dân viên du lịch và cũng là nói với những  người khách du lịch đi chung  tua:
                 - Chỗ ta đứng chưa phải là mảnh đất cuối cùng của Việt Nam.  Cái tên “ Mục Nam Quan” cũng như “ Trấn Nam Quan” không phải ông bà ta mà đều do Trung Quốc đặt ra cả...
                 Cô gái ngắt lời tôi:
                - Chú muốn vẽ lại bản dồ biên giới ạ?
                 Cô  là  sinh viên  năm thứ 2 một trường đại học ở  Hà Nội, đi làm thêm hướng viên  cho một công ty du lịch lữ hành. Cô mặc bộ đồng phục màu xanh, trên ngực thêu lô-gô thanh niên tình nguyện. Nhìn cô  rất trẻ, chắc chắn ít tuổi hơn con gái út tôi, nhưng nét kiêu ngạo, hiếu thắng và cơ hội hiện rõ trên mặt  như bất kỳ một cán bộ đoàn thanh niên nào mà tôi thường gặp.
                 Tôi cố nói thật nhẹ nhàng :
                - Đây là cột mốc biên giới cắm năm 2001, lấn sang bên ta. Thực ra cái mà  cháu gọi là Hữu nghị quan  còn cách cột mốc này hơn 400 mét. Muốn đến đó  phải qua Qủy Môn Quan…
                 Cô hướng dẫn viên du lịch cất tiếng cười khanh khách:
                - Bác này kể chuyện cổ tích đấy ạ?
                 Cô giằng lại chiếc Mcro, tiếp tục thuyết  minh,  đúng hơn là đọc những dòng tiếng Việt trong tờ giấy quảng cáo du lịch của Công ty du lịch Trấn Nam, Bằng Tường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét