Nhạc sĩ Tô Hải
...Cứ
đến ngày 30 tháng 4 đến họ lại không ngớt dùng bộ máy khổng lồ tuyên
truyền của họ cao giọng huênh hoang, tăng cường chửi Mỹ, chửi “ngụy”. Dù
có đôi chút hạn chế hơn trước (tỉ như thỉnh thoảng có nhắc tới cái tên
Việt Nam Cộng hòa, “ông” này, “ông” kia… chứ không xách mé, hỗn xược,
khinh người như trước) nhưng vẫn không ngớt phịa ra các thứ chiến công
tưởng tượng như “giải phóng Trường Sa”, như “tiến đánh dinh Độc Lập”, kể
cả “địa đạo trại Davis”, những chuyện chẳng ai biết, chẳng ai làm chứng
những ngày 30 tháng Tư trước bao giờ!… Cứ như đánh đâu thắng đấy nhưng
sự thật thì như mình đã viết: Đây là một cuộc đá bóng mà một bên đã ra khỏi bãi vì không đá nữa! Vậy có có đá với ai đâu mà “đá thắng” cơ chứ!?
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét